Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 2047: Trở về (3)



Chương 2047: Trở về. (3)

Bọn họ cơ hồ bị đưa vào tuyệt lộ.

Nhìn ra phía ngoài tàu, mỗi một tấc xương cốt cho tới huyết nhục của Lâm Minh đều đang run rẩy, đau đớn không chịu nổi.

Hắn ở Thái cổ vũ trị, cùng một đám cường giả của Thái cổ chư tộc trải qua gina khổ, không để ý mà hi sinh, trọng thương Tạo Hóa thánh hoàng, mang đến phương pháp cứu thế, chẳng lẽ phải bị gãy ở đây sao?

Còn kém một bước! Nếu như bọn họ có thể trở về Thần vực, Nhân tộc liền có sinh cơ!

- Ta biết rồi! Đế Vô Ngân gật đầu, trên mặt có một cỗ kiên quyết:

- Đã như vậy, không có gì cần phải nói nữa! - Có lẽ chúng ta không thể thủ hộ huyết mạch của Thái cổ chư tộc, nhưng ít ra chúng ta có thể thủ hộ được vinh quang của Thái cổ chư tộc.

- Có lẽ chúng ta không thể thay đổi lịch sử, nhưng ít ra chúng ta phải ở trong lịch sử, dùng máu tươi viết xuống tên của mình! Lúc Đế Vô Ngân nói chuyện, tất cả võ giả của Thái cổ chư tộc ở tại chỗ, trong lòng đều giấy lên chiến ý hừng hực.

- Võ giả Cổ tộc ta, chết thì có sao?

- Thà làm ngọc vỡ, không làm ngói lành!

Các võ giả của Thái cổ chư tộc kiên định tâm niệm của chính mình, mà lúc này ở bên ngoài Hi vọng hào, Thánh tộc cũng bắt đầu động thủ.

- Chư vị, trận chiến này liên quan trọng đại, cho dù nắm chắc, chúng ta cũng không thể có bất kỳ lòng khinh thị nào, đồng loạt ra tay, không để cho bọn họ chạy được người nào!

Nói chuyện là một Thiên Tôn Thánh tộc, đầu đội kim quan, mặt lạnh không râu, ánh mắt của hắn hiện đầy sát cơ.

- Mở ra đại trận, phá hủy hộ tráo của chiếc linh hạm kia!

Thiên Tôn Thánh tộc mặc trường bào đỏ thẫm vung tay lên, hắn nguyên vốn là tổng chi huy tác chiến ở Thần cực của Thánh tộc, cầm trong tay quân án, phong hào Thánh tướng, tay nắm quyền to!

Hắn đã sớm nhận được truyền báo của Tạo Hóa thánh hoàng, chư cường giả của Thái cổ vũ trụ chạy đến chỗ này, mọi người đã là không còn dư lại bao nhiêu thực lực, căn bản không chịu nổi một kích, trông cậy vào duy nhất của bọn họ chính là một chiếc linh hạm thần bí.

Bất quá lúc này phòng hộ tráo của linh hạm đã hết sức yếu kém, kiên trì không được bao lâu.

Lời của hồng bào thánh tướng vừa dứt, mấy Thiên Tôn đỉnh phong dẫn đầu xuất thủ trước, thân thể của bọn họ đột nhiên trở nên mông lung.

Các loại thần mang của cương nguyên ở trong hư không mãnh liệt xuất ra kim quang không ngừng, bắt đầu điên cuồng mở rộng, trong thời gian ngắn đem thiên địa nguyên khí ở không gian chung quanh trăm vạn dặm cắn nuốt không còn.

Công kích của Thiên Tôn Thánh tộc chói mắt giống như hằng tinh, có vô số phù văn vây quanh, rộng rãi khôn cùng, oanh hướng Hi vọng hào.

Ở bên trong thanh âm bạo tạc kinh thiên, Hi vọng hào phảng phất như một con thuyền lá nhỏ ở trong sóng lớn, bị oanh đến bay lên cao cao!

Ở phía trong Hi vọng hào, chấn động do quyền đầu của Thiên Tôn ở phía ngoài tạo thành để cho mọi người bên trong cơ hồ đứng cũng không vững, trong đó mấy Thiên Tôn có thực lực suy kiệt vô cùng lại càng chật vật không chịu nổi.

Lâm Minh thân ở trong đó cũng là thân thể kịch liệt đung đưa, thật vất vả mới đứng vững thân hình.

Mấy Thiên Tôn điều khiển Hi vọng hào kia lại càng là sắc mặt trắng bệch, nhìn chằm chằm vào năng lượng bình mạc trong hư không mà trong lòng lo lắng, mới vừa rồi đó là mừi mấy Thiên Tôn hợp kích, uy lực gần bằng với Chân Thần, phòng hộ tráo của Hi vọng hào đã căn bản không thể lại tiếp nhận mấy lần công kích như vậy nữa.

Bây giờ bọn hắn liền đợi đến sau khi phòng hộ tráo vỡ tan, cùng Thiên Tôn Thánh tộc quyết một trận tử chiến! - Thần minh pháp chỉ còn dư lại đều dùng đi!

Hai mắt của Đế Vô Ngân nhìn vực ngoại tinh không, ngưng giọng nói.

Tu La pháp chỉ cùng thượng vị Chân Thần pháp chỉ của Thái cổ chư tộc đã sớm dùng hết, Thần minh pháp chỉ còn dư lại đều tương đối bình hường, uy lực không phải là rất lớn, đây đã là thủ đoạn công kích cuối cùng có một chút uy lực của Thái cổ chư tộc rồi.

Oanh oanh oanh!

Trong hư không, Thiên Tôn Thánh tộc đầu đội kim quan kia huy động hai tay, từng luồng sóng công kích sôi trào như thủy triều, liên tục oanh ở phía trên Hi vọng hào.

Mà ở bên cạnh hắn, Thánh tướng Thánh tộc hai tay hư không vẽ một vòng tròn, lực lượng mênh mông không hiểu tụ tập, mơ hồ có một đoàn điện hồ như lôi long chợt hiện.

Hiển nhiên hai Thiên Tôn này ở trong tất cả Thiên Tôn Thánh tộc có thực lực mạnh nhất.

Một đám Thiên Tôn Thánh tộc ở bên ngoài hư không, trên mặt hiện lên vẻ cười lạnh mơ hồ, ánh mắt khinh thường ngưng lại ở trên Hi vọng hào đnag yên lặng.

Chỉ cần đợi đến sát na phòng hộ tráo vỡ vụn, công kích của bọn hắn là có thể trực tiếp xông vào bên trong Hi vọng hào, giết chết tất cả võ giả của Thái cổ chư tộc.

Mà đúng lúc này đột nhiên một tiếng "ông" quỷ dị vang lên.

Ánh sáng phô thiên cía địa giống như thủy ngân đem hư không trước mặt nhét đầy.

Quang mang kia hàm chứa khí tức thần tính mãnh liệt, chấn động hư không, làm lòng người hoảng sợ.

Vừa xuất hiện, tảng lớn hư không trực tiếp bị xuyên thủng, phảng phất như là thủy triều cuồn cuộn nhấn chìm hết thảy sự vật trước mặt.

- Ân?

Cảm giác được cỗ lực lượng thần tính làm cho lòng người hoảng sợ này, hồng bào Thánh tướng cùng kim quang Thiên Tôn đứng mũi chịu sào hiện lên vẻ sợ hãi, thân hình cấp tốc lui về phía sau.

Nhưng mà như cũ có một Thiên Tôn Thánh tộc né tránh không kịp, bị kim quang nuốt vào!

- Na Do!

Kim quang Thiên Tôn hô to, Thiên Tôn bị nuốt vào kia là bằng hữu của hắn, người này căn bản còn không kịp phát ra âm thanh gì, thân thể liền ở trong vũ trụ nổ tung, hài cốt không còn! - Đáng chết!

Trong mắt kim quan Thiên Tôn bắn ra sát cơ nồng đậm:

- Thần minh pháp chỉ sao?

Những Thiên Tôn này sớm đã nhận được tình báo, Thái cổ chư tộc có Thần minh pháp chỉ của Chân Thần chế tạo ra, uy lực khó lường, Thiên Tôn khó có thể ngăn cản!

- Hừ, đều tản ra! Ta xem các ngươi đến tột cùng có bao nhiêu tấm Thần minh pháp chỉ...

Con ngươi của hồng bào Thánh tướng híp lại, hạ đạt mệnh lệnh, dù sao hiện tại chư vị cường giả của Thái cổ vũ trụ chạy trốn đến đây, đã bị hắn bố trí thiên la địa võng ngăn cản ở chỗ này, căn bản là không chạy trốn được.

Nếu bên trong Hi vọng hào còn có Thần minh pháp chỉ tồn tại, hắn liền quyết định chủ ý từ từ tiêu hao.

Lúc này ở bên trong Hi vọng hào, không khí ngưng trọng vô cùng, Thần minh pháp chỉ còn dư lại của bọn họ chẳng những đều là uy lực kém hơn, hơn nữa chỉ còn bốn tấm, một lần công kích mới vừa rồi hao phí hai tấm, lại chỉ đánh chết một cái trung vị Thiên Tôn, căn bản không có ý nghĩa gì.

Mà bây giờ bọn hắn phân tán ra, hiệu quả của Thần minh pháp chỉ lại càng giảm đi, lại dùng cũng là lãng phí.

Oanh long long! Ngoài thân hạm, tiếng va chạm đáng sợ phảng phất như là chuông tang của tử thần, rất nhiều trận pháp phù văn đã ở bên trong từng luồng sóng trùng kích hoàn toàn vỡ vụn.

Nhóm Thiên Tôn của Thái cổ chư tộc tựa như có lẽ đã nghe được thanh âm vỡ vụn của phòng hộ tráo quanh thân thuyền.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv