Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 187: Bất diệt thánh hỏa



Sau khi ăn xong, Lâm Minh lại lấy ra một loại thuốc trị thương khác rắc lên lưng Na Y. Dưới tác dụng của hai loại thuốc trị thương, không quá hai canh giờ, thương của Na Y liền khỏi hẳn, ngay cả một vết sẹo đều không còn.

Phát hiện áo của Na Y đã hoàn toàn bị xé rách, cảnh xuân mơ hồ, Lâm Minh lại từ trong Tu Di giới lấy ra một bộ quần áo cho Na Y mặc vào.

Lúc này, hắn mới hỏi Na Y:

- Cô có biết, ở Nam Cương có ngọn lửa kỳ dị nào không, hoặc là lôi điện kỳ dị? Ví dụ như...

Lâm Minh duỗi tay ra, một đoàn ngọn lửa màu đỏ sậm lập tức nở rộ trong tay hắn, tia lửa của ngọn lửa đó giống như cánh hoa sen đỏ vậy.

Na Y trong lòng kinh hãi, ngọn lửa giống như cánh hoa, nàng lần đầu tiên nhìn thấy.

Tuy rằng chỉ là một đoàn ngọn lửa cỡ trứng gà, nhưng là sóng nhiệt ập vào mặt lại ép nàng lùi ra mấy bước. Có thể tưởng tượng độ nóng của ngọn lửa này.

Hơn nữa, trong chiến đấu với nam nhân mặt khỉ lúc trước, thiếu niên này căn bản không vận dụng loại lửa này, nói cách khác, hắn còn có giữ lại.

Dịch Cân kỳ đối Luyện Cốt đỉnh phong, lấy một địch hai, thậm chí căn bản không cần dùng toàn lực. Na Y cảm thấy không thể tưởng tượng, thiếu niên trước mắt này, quá đáng sợ.

Ồ... Chờ một chút, tu vi của Lâm Minh làm sao...

Na Y trừng mắt thật to, đột nhiên liền cảm giác không ra tu vi của Lâm Minh nữa. Võ giả Luyện Thể kỳ bình thường, bao gồm đại đa số võ giả Hậu Thiên, không thể thu liễm chân nguyên trong cơ thể, rất dễ dàng nhìn ra tu vi, chân nguyên nhập tạng, đó chính là Luyện Tạng kỳ, chân nguyên nhập cốt, đó chính là Luyện Cốt kỳ.

Thậm chí một số võ giả, khí thế toàn thân như khói cuồn cuộn, ngay cả người thường không hiểu võ đạo đều cảm giác ra sự cường đại của bọn họ.

Chỉ có một số võ giả tu luyện đến cảnh giới phản phác quy chân, chân nguyên toàn thân nội liễm mới có thể che giấu tu vi. Tỷ như võ giả Hậu Thiên đỉnh phong thực lực cường đại như Cầm Tử Nha, hoặc là võ giả Tiên Thiên chân chính.

Bọn họ bình thường nếu như cố ý thu liễm khí thế, cũng giống như người thường, chỉ có người tu vi cao hơn bọn họ, mới có thể nhìn ra thực lực sâu cạn.

Hiện tại trên người Lâm Minh, dao động chân nguyên như có như không, nếu không phải Na Y biết Lâm Minh là một võ giả, thật sự sẽ cho rằng hắn là một tên gà mờ võ học vừa mới bắt đầu luyện võ, ngay cả Luyện Thể tầng thứ nhất đều chưa đạt tới.

- Mộc Lâm, tu vi của ngươi... Ngươi làm sao...

Lâm Minh hơi ngây ra, lập tức hiểu được nghi hoặc của Na Y. Hắn cũng là không lâu trước mới phát hiện, sau khi hấp thu Nghịch Lân Chi Huyết kia, chân nguyên của hắn bắt đầu phát sinh một ít biến hóa kỳ dị.

Trước kia Lâm Minh bất kể là tu luyện Hỗn Độn Chân Nguyên quyết cũng tốt, ăn Huyết Linh Chi gia tăng lực lực lượng khí huyết cũng vậy, hoặc là dựa vào hạt giống Tà Thần nén ép chân nguyên cũng thế.

Đó đều chỉ là chân nguyên lượng biến, khiến chân nguyên trở nên càng thêm tinh thuần, càng thêm dày đặc hoặc là nén ép mật độ của chân nguyên.

Bản chất của chân nguyên là không có biến hóa.

Mà lần này, Lâm Minh đánh bậy đánh bạ dung hợp Nghịch Lân Chi Huyết, chân nguyên của hắn lại xảy ra chất biến. Loại biến đổi này cũng không phải một lần là xong, mà là đang thong thả tiến hành.

Lâm Minh hiện tại cũng nói không chính xác loại thay đổi này rốt cuộc sẽ mang đến cái gì, nhưng là hắn đại khái có thể khẳng định loại biến hóa này tuyệt đối có chỗ tốt lớn lao. Dù sao Nghịch Lân Chi Huyết là thứ mà các đại năng Thần Vực đều sẽ đỏ mắt, huyết mạch của Chân Long đương nhiên tốt hơn nhiều so với huyết mạch của người thường.

Bởi vì chân nguyên chất biến, Lâm Minh phát hiện năng lực khống chế chân nguyên của mình càng ngày càng tốt. Trong quá trình hắn thử khống chế chân nguyên, không tự giác liền đem khí thế toàn thân hoàn toàn thu liễm lại, đạt tới hiệu quả dị khúc đồng công với cảnh giới phản phác quy chân.

Võ giả Luyện Tạng kỳ như Na Y, hoàn toàn nhìn không thấu tu vi của Lâm Minh.

Lâm Minh mỉm cười, không thu liễm khí thế nữa, chân nguyên phát tán ra ngoài. Tu vi Luyện Cốt đỉnh phong lập tức hiện ra.

Na Y lập tức hít một hơi khí lạnh. Nàng nhớ rõ ràng, Lâm Minh khi mới vào Vu Thần tháp, chỉ có thể tính là Dịch Cân sơ kỳ, sau khi tiến vào Thần quốc lại tăng lên tới Luyện Cốt đỉnh phong. Tăng lên suốt một cảnh giới rưỡi! Bảy ngày bảy đêm này, Lâm Minh rốt cuộc đã trải qua những gì trong đó?

Vì sao Nạp Nhan Đạt chỉ ở trong đó mấy canh giờ, mà Lâm Minh lại ở lâu đến bảy ngày?

- Ngươi nhanh như vậy liền tới Luyện Cốt đỉnh phong rồi...

- Ừ, ở Thần quốc có chút kỳ ngộ, vận khí tốt nên đột phá rồi. Ngọn lửa kỳ dị ta nói lúc trước, Nam Cương có không?

Lâm Minh tiếp tục truy hỏi vấn đề vừa rồi.

Na Y còn đang kỳ quái Lâm Minh vì sao có thể che giấu tu vi, dù sao không đến mức đạt tới cảnh giới phản phác quy chân chứ. Nghe thấy Lâm Minh hỏi mới phục hồi tinh thần, đình chỉ suy nghĩ miên man nói:

- Hẳn là có, Hỏa Xi bộ lạc chính là dùng lửa làm đồ đằng, bộ lạc bọn họ có truyền thừa thánh hỏa. Nghe nói thánh hỏa này bất tử bất diệt, nắm giữ trong tay các đời chưởng giáo Tát Mãn giáo. Ta không biết loại lửa này có tính là lửa kỳ dị theo như ngươi nói hay không.

- Ồ? Bất tử bất diệt?

Lâm Minh trong lòng kinh hãi, hỏa diễm chân chính bất diệt chỉ có một loại, đó chính là Hỏa Tinh.

- Truyền thừa của Hỏa Xi tộc dĩ nhiên là một cái Hỏa Tinh. Tuy nhiên đồ vật đó lại nắm giữ trong tay các đời chưởng giáo. Muốn chiếm được, rất khó!

- Chưởng giáo Hỏa Xi bộ lạc là thực lực gì?

Lâm Minh hỏi.

- Không rõ lắm.

Nhắc đến chưởng giáo của Hỏa Xi bộ lạc, Na Y hơi cắn răng. Lúc trước, Hỏa Xi bộ lạc quy mô xâm lấn bộ lạc họ Na, Vu Thần sứ của bộ lạc họ Na giao chiến với cao thủ Hỏa Xi bộ lạc, cuối cùng chết trong tay chưởng giáo Hỏa Xi.

- Ồ? Cô và chưởng giáo Hỏa Xi cũng có thù?

Lâm Minh phát hiện thần sắc Na Y không đúng, lên tiếng hỏi.

Na Y căm hận nói:

- Chưởng Hỏa Xi giết sư phụ ta, cũng chính là Vu Thần sứ của bộ lạc họ Na chúng ta.

- Ồ? Cô có từng nghĩ báo thù hay không?

- Đã từng, nhưng là quá xa xôi, sư phụ ta đã là tu vi Hậu Thiên sơ kỳ, nhưng lại vẫn còn không phải đối thủ của chưởng giáo Hỏa Xi.

- Vậy sao...

Lâm Minh hơi hơi trầm mặc. Thực lực của chưởng giáo này hẳn là Hậu Thiên trung kỳ trở lên. Hậu Thiên trung kỳ, tu vi này tương đương Mộc Dịch.

Mà Thiên V�quốc là nước lớn có mấy chục triệu dân, không tính Thất Huyền võ phủ, võ giả Hậu Thiên sinh trưởng bản địa chân chính chẳng qua mười mấy người mà thôi. Mà một Hỏa Xi bộ lạc của Nam Cương, vẻn vẹn dân cư hơn triệu, rồi lại đã có một võ giả Hậu Thiên trung kỳ.

- Người Thiên Vận quốc đều nói Nam Cương này là nam man, nhưng là không nghĩ tới Nam Cương lại ngọa hổ tàng long. Đây đại khái là bởi vì Vu Thần trong truyền thuyết kia, sau khi võ phá hư không để lại lượng lớn di tích và truyền thừa rồi. Lại thêm Nam Cương hoang dã hung thú phần đông, võ giả trường kỳ ở trong nguy hiểm, cũng dễ dàng đề cao thực lực.

- Hậu Thiên trung kỳ trở lên, hơn nữa còn ở trong Hỏa Xi bộ lạc cao thủ như mây. Ta trong thời gian ngắn không có khả năng đánh bại hắn.

Lâm Minh tuy rằng qua tầng thứ sáu Thần Sứ giới, nhìn như là đánh bại cao thủ mới vào Hậu Thiên, nhưng đó chỉ là mưu lợi, dây dưa hết tính nhẫn nại của cao thủ Hậu Thiên đó khiến hắn ta chịu thiệt lớn.

Tuy rằng khiến hắn ta chịu thiệt lớn nhưng cũng không tính là đánh bại. Nếu Nhãn Mô không xuất hiện, hai người tiếp tục đấu, hơn phân nửa vẫn là Lâm Minh thua.

Thực lực hiện tại của Lâm Minh nhiều nhất vượt qua một cảnh giới chém giết Ngưng Mạch đỉnh phong, nếu vượt cấp một cảnh giới rưỡi thì không được.

Đối mặt võ giả Hậu Thiên sơ kỳ chân chính, Lâm Minh chỉ có thể làm được tự bảo vệ mình.

- Có võ giả Hậu Thiên trung kỳ chưởng quản, Bất Diệt thánh hỏa này đành phải chờ về sau thôi. Hỏa Tinh tạm thời không lấy cũng không có gì, Lôi Linh mới quan trọng hơn.

Lúc trước sau khi hấp thu Ngụy Hỏa Tinh trong cơ thể Hỏa Công, uy lực Hỏa Tinh trong hạt giống Tà Thần tăng trưởng không ít, ngược lại Lôi Linh lại có chút yếu. Lâm Minh hiện tại bức thiết cần chính là tăng cường lôi điện đặc thù của Lôi Linh.

Hai loại kết hợp, uy lực Lôi Hỏa Sát sẽ lại tăng lên một khoảng lớn.

Lâm Minh hỏi:

- Na Y tiểu thư, cô có biết, Nam Cương ở đâu có lôi điện đặc thù? Tỷ như loại này...

Lâm Minh thò một ngón tay, một tia điện mảnh như sợi tóc lập tức từ đầu ngón tay nhảy ra, vờn quanh ngón tay Lâm Minh không ngừng xoay tròn, giống như linh xà.

Na Y nhìn mà mí mắt nhảy lên, nàng không biết trên người Lâm Minh còn có bao nhiêu bí mật.

- Lôi điện đặc thù ta không rõ lắm.

- Vậy sao...

Lâm Minh có chút tiếc hận. Quả nhiên là lôi điện biến dị thiên nhiên tồn tại ít hơn ngọn lửa kỳ dị một chút.

Lúc này, Na Y đột nhiên nói:

- Tuy rằng không nghĩ ra lôi điện đặc thù mà ngươi nói, nhưng là ta biết ở sâu trong Nam Cương có một ngọn Lôi Đình sơn. Trên Lôi Đình sơn có rất nhiều Lôi Đình tích dịch, chúng nó có thể miệng phun tia chớp màu lam trắng, phi thường lợi hại. Trên Lôi Đình sơn có một loại Lôi Đình thảo, Lôi Đình thảo trăm năm trở lên giá trị không thấp. Nhưng dù là cao thủ Hậu Thiên cũng không dám tùy tiện lên núi, nhiều nhất chỉ là ở chung quanh Lôi Đình sơn, ngắt lấy số ít. Không biết ở đó sẽ có lôi điện đặc thù mà ngươi nói hay không.

- Hả? Lôi Đình thảo?

Lâm Minh trong lòng máy động, đối với Lôi Đình thảo này có vài phần hứng thú, chỉ là không biết trên Lôi Đình sơn còn có cái gì. Nếu cao thủ Hậu Thiên cũng không dám tùy tiện lên núi, chắc là nơi đó còn có nguy hiểm khác.

Lâm Minh nói:

- Ta biết rồi, hiện tại chúng ta ra ngoài đi.

- Ồ...

Na Y đáp một tiếng, do dự một chút mở miệng hỏi:

- Mộc Lâm... Ngươi tiến vào trong Thần quốc liên thông Vu Thần tháp, đều đã gặp cái gì? Ngươi xông qua Thần quốc tầng thứ mấy?

Nàng đã sớm tò mò, chỉ là cảm thấy hỏi ra thì thất lễ, cho nên một mực không mở miệng.

Lâm Minh cười cười:

- Ồ? Cô cũng biết Thần quốc chia mấy tầng sao?

- Ừm, trong điển tịch có ghi lại. Ở đó tổng cộng có bảy tầng, có Vu Thần chi nhãn phụ trách trấn thủ. Ngươi đi lâu như vậy, chẳng lẽ đi tầng thứ năm?

Trong lòng Na Y càng ngày càng cảm thấy Lâm Minh sâu không lường được. Hắn nếu đã ở trong Thần quốc bảy ngày bảy đêm, hẳn là đi xa hơn Nạp Nhan Đạt, có lẽ cũng giống như Vũ Hoàng sáu ngàn năm trước, cũng đi tầng thứ năm...

Nghĩ đến đây, Na Y đều cảm thấy có chút không dám nghĩ tiếp. Đó là Vũ Hoàng a! Nhân vật trong truyền thuyết. Nghe nói tu vi hắn đã vượt qua Tiên Thiên, thành lập đế quốc Nam Cương không kém tông môn tam phẩm.

Lúc ấy cao thủ của Trung Thổ nghe thấy đại danh của Vũ Hoàng liền sợ mất mật, sau lại Vũ Hoàng bị Nam Cương tôn là Á thần, là tín ngưỡng tinh thần của người Nam Cương. Dù là sư phụ của Na Y, Vu Thần sứ của bộ lạc họ Na nhắc tới Vũ Hoàng cũng tất cung tất kính, khi bộ lạc tế lễ còn phải tế bái thần vị của Vũ Hoàng.

Lâm Minh nếu như cùng người này tương đương, vậy không phải nghĩa là sau này hắn cũng sẽ thành thần thành thánh, thực lực bản thân có thể sẽ đột phá Tiên Thiên, đó sẽ là độ cao như thế nào... Mình đang là người chứng kiến sự trưởng thành của một cao thủ tuyệt thế sao?

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv