- Hợp Hoan thần công, cũng chỉ thế mà thôi.
Lâm Minh khẽ lắc đầu, công pháp như thế lại cũng dám xứng được với một chữ “thần”, thần công này thật đúng là không đáng tiền.
Trương Quan Ngọc cường đại là không giả, nhưng sự cường đại của hắn là dựa vào tu vi cảnh giới Luyện Cốt mang đến sức áp chế. Mà về phần Hợp Hoan thần công, công pháp này cô đọng chân nguyên tuy dày đặc nhưng cũng không tinh thuần.
Có lẽ là bởi vì thải bổ quá nhiều khiến cho trong cơ thể lẫn vào chân nguyên không tinh thuần, lại không thể hoàn toàn luyện hóa cho nên mới như vậy.
- Lớn mà không cứng, hoa mà không quả.
Lâm Minh trong lòng rất nhanh làm ra phán đoán, dùng thủ pháp Luyện Lực Như Tơ thoáng cái liền chấn nát!
- Lâm Minh, ngươi cười nhạo ta không thể đột phá Hợp Hoan thần công tầng thứ hai. Không sai, hiện giờ cảnh giới của ta quả thật chỉ là Hợp Hoan thần công tầng một đại thành, ta muốn xem xem, Hợp Hoan thần công tầng một đại thành của ta này, ngươi lại có thể đối phó được mấy phần?
- Nhiều lời vô ích, cứ việc ra tay đi.
Lâm Minh một tay cầm thương, mũi thương chỉ thẳng Trương Quan Ngọc, Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương nặng một ngàn hai trăm cân toàn thân bạc trắng, bởi vì khí thế sắc bén của Lâm Minh mà hơi hơi chấn động không khí chung quanh rồi lại theo loại chấn động này mà sinh ra sóng gợn có thể thấy bằng mắt thường, dường như sắp bị xé nát. Đây là lực lượng sau khi Luyện Lực Như Tơ càng tiến thêm một bước, chân nguyên chấn động rót vào trong Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương sinh ra.
Loại lực lượng này cùng khí thế của Trương Quan Ngọc va chạm cùng một chỗ, phát ra tiếng vang “xích xích”. Vào giờ khắc này, bản thân Lâm Minh dường như một cây trường thương thẳng tắp, khí thế sắc bén tỏa ra khiến rất nhiều thiếu nữ quý tộc nhìn mà tim đập “thình thịch” rộn ràng.
- Tiếp ta một kiếm, Tiêu Hồn Trảm!
Trương Quan Ngọc quát lớn một tiếng, trường kiếm phủ kín một tầng hào quang màu huyền ngọc, dường như bị ngọn lửa nung đỏ, hóa thành một chuỗi ảo ảnh đâm thẳng đến Lâm Minh.
Một kiếm này nhìn như tốc độ không nhanh nhưng mà lại trong giây lát tới nơi, mang đến cho người ta một loại cảm giác không gian rối loạn, kiếm quang vô cùng sắc bén đồng thời dung hợp khí thế quỷ dị của Hợp Hoan thần công, cùng với tốc độ Trương Quan Ngọc vẫn lấy làm kiêu ngạo.
Phốc!
Trương Quan Ngọc một kiếm đâm thủng ngực Lâm Minh, người xem còn chưa kịp cả kinh kêu lên thì Lâm Minh bị đâm trúng kia lại chậm rãi biến mất...
Tàn ảnh!
Thân thể Lâm Minh đã sớm hòa tan vào trong gió, mơ hồ không chừng. Mà lần này, hắn không dùng thân pháp cấp nhập vi nữa, mà mở rộng bộ pháp, p hoạt động càng lớn. Bởi vì sau khi Trương Quan Ngọc thi triển ra Hợp Hoan thần công, mỗi chiêu của hắn ta đều ẩn chứa dao động chân nguyên cường đại, muốn né tránh trong phạm vi nhỏ, dễ dàng bị thương.
- Xem xem rốt cuộc là ai nhanh hơn!
Trương Quan Ngọc hừ lạnh một tiếng, thân hình như gió lốc vọt ra, bởi vì vận chuyển Hợp Hoan thần công, tốc độ của hắn lại tăng lên một khoảng lớn. Bóng dáng của hắn dường như đã tan vào hư không, mà kiếm chiêu của hắn cũng càng thêm sắc bén, nhanh như chớp giật, ngay cả kiếm quang đều nhìn không rõ!
Coong coong coong coong!!!
Một chuỗi tiếng kim loại và chân nguyên va chạm vào nhau từ giữa không trung truyền đến, kiếm quang và thương mang lóe lên trong trời đêm. Khí thế cường đại và sóng xung kích giống như cuồng phong thổi quét toàn trường.
Nền đá thao trường vỡ nát như đậu hũ, lượng lớn đá vụn bị cuồng phong cuốn lên, bắn ra bốn phía như bay.
- Cẩn thận!
Thao trường tuy rộng lớn nhưng là hai người chiến đấu quá mức kịch liệt mạnh mẽ, chân nguyên tàn phá đã vọt hướng đám người!
- Lui về phía sau!
- Lui về phía sau!
Tuấn kiệt trẻ tuổi tại chỗ đều vận chuyển chân nguyên bảo vệ toàn thân, một ít quý tộc có thực lực cũng có hộ vệ của bọn họ ra tay phòng hộ. Dưới sự bảo hộ như vậy, bọn họ đều lui ra phía sau đến khoảng cách an toàn.
- Quá đáng sợ, đá bay ra nếu là đánh lên thân người, đều có thể xuyên ra lỗ thủng!
Một con cháu thế gia mắt thấy một viên đá vụn bị chân nguyên chạm vào bắn ra ngoài, đánh lên cột đá ven thao trường, kết quả trực tiếp bắn ra một lỗ thủng sâu một tấc, tảng đá vụn thành cám ở bên trong.
- Chỉ là dư ba quét lên đã bắt ta vận dụng tám phần chân nguyên tự bảo vệ, nếu là chính diện đối mặt hai người bọn họ, ta sợ là đã thành tổ ong rồi!
Nói chuyện là một võ giả mới vào Dịch Cân kỳ, hắn chỉ là Dịch Cân kỳ bình thường, đặt ở Thất Huyền võ phủ cũng chỉ tương đương Luyện Tạng đỉnh phong mà thôi. Trước đó chỉ nghe lời đồn về Lâm Minh, còn không tưởng tượng ra sXXng đại của Lâm Minh. Hiện giờ, hắn cuối cùng kiến thức được, Lâm Minh cũng mới là Dịch Cân kỳ mà thôi.
- Tốc độ của Lâm Minh vì sao nhanh như vậy? Thân pháp hắn chọn lúc trước không phải Bộ pháp cơ sở sao? Chẳng lẽ sau khi hắn tham gia khảo hạch đệ tử hạch tâm, Thất Huyền cốc truyền thụ hắn thân pháp đỉnh cấp?
Người nói chuyện này cảm thấy, cũng chỉ có thân pháp đỉnh cấp đến từ Thất Huyền cốc có thể có loại tốc độ này.
Lúc này, có một con cháu thế gia tinh thông thân pháp do do dự dự nói:
- Sao... Sao ta lại cảm thấy, Lâm Minh thi triển chính là “Bộ pháp cơ sở” đó...
- Ngươi nói đùa gì thế!
- Ta nói thật đó. Ngươi xem, dưới chân Lâm Minh là bước trượt dưới, bước dịch trên, lướt trên cỏ, chuột qua đường, cá chép vượt cửa rồng... Đây đều là bước cơ bản trong “Bộ pháp cơ sở”!
Bởi vì Lâm Minh mở rộng khoảng cách nện bước, cho nên tuy rằng tốc độ hắn cực nhanh nhưng là một số con cháu thể gia tu vi không tồi vẫn có thể miễn cưỡng theo kịp động tác của hắn. Chỉ là bọn họ căn bản không liên tưởng đến “Bộ pháp cơ sở” mà thôi.
Trải qua người này nhắc nhở, mọi người đều chú ý động tác của Lâm Minh. “Bộ pháp cơ sở” thuộc loại thân pháp nát đầy đường cái, người ở đây phần lớn đều hiểu một chút. Vừa nhìn, bọn họ toàn bộ ngây người.
Quả thật là “Bộ pháp cơ sở”!
Điều này sao có thể?
- Chẳng lẽ... Chẳng lẽ Lâm Minh, bằng vào ngộ tính yêu nghiệt của hắn, đem “Bộ pháp cơ sở” này cải tiến viết lại rồi? Cho nên mới có tốc độ như vậy?
- Ngươi nói cũng quá... Quá không đáng tin rồi chứ!
Ầm ầm ầm!!!
Thương mang phun ra nuốt vào, kiếm quang múa loạn, nham thạch vỡ nát, chân nguyên bay tán loạn.
Tuy rằng thấp hơn so với Trương Quan Ngọc tròn một cảnh giới, nhưng là Lâm Minh lại không xuống hạ phong chút nào.
Thanh Phong Trảm!
Minh Nguyệt kiếm!
Đánh lâu không thắng, thế công của Trương Quan Ngọc càng thêm cuồng mãnh, trong mấy chiêu thì có một chiêu là võ kỹ. Bởi vì tốc độ công kích của hắn cực nhanh cho nên chỉ trong thời gian một chớp mắt liền có thể phóng ra hai chiêu võ kỹ!
- Mẹ nó, quá biến thái, võ kỹ còn có thể dùng như vậy! Vậy chân nguyên phải dày đặc cỡ nào mới có thể đánh như vậy? Nếu là ta, mấy chiêu là cạn kiệt thành xác khô rồi.
- Càng thần kỳ chính là Lâm Minh. Võ kỹ dày đặc như vậy, hắn cũng có thể đón đỡ? Làm sao có thể chứ, công pháp hắn chọn nghe nói chỉ là “Thương pháp cơ sở” và Phấn Thân Toái Cốt quyền mà, chỉ hai chiêu. Hơn nữa tu vi hắn cũng yếu hơn Trương Quan Ngọc một cảnh giới, hắn làm sao đón đỡ?
Một ít con cháu thế gia cảm thấy khó tin, ở trong quan niệm của bọn họ, chiêu thức bình thường sao có thể đỡ được võ kỹ? Hơn nữa còn là võ kỹ dày đặc như vậy!
- Là chân nguyên hóa hình...
Một giọng nói hơi mang theo vẻ lạnh lùng đột nhiên vang lên.
Người hỏi kia quay đầu nhìn lập tức trong lòng cả kinh, là Lăng Sâm!
Đại sư huynh Lăng Sâm của Thiên Chi phủ Thất Huyền võ phủ. Đúng rồi, yến hội lần này mời tuấn kiệt trẻ tuổi, tự nhiên cũng mời Lăng Sâm, chỉ là hắn đến rất muộn mà thôi.
Chân nguyên hóa hình chính là trong một lần công kích tùy ý, chân nguyên phóng ra đều có thể ngưng tụ đến thực chất hóa, tùy ý một kích đều có thể so với một chiêu võ kỹ của võ giả bình thường.
Lăng Sâm rất rõ ràng, Lâm Minh sớm vào lúc cầm được hạng sáu Bài Danh thạch, là có thể chân nguyên hóa hình rồi.
Lâm Minh mới cảnh giới Dịch Cân sơ kỳ, mà mình mấy tháng trước đã nửa bước chân bước vào Luyện Cốt kỳ. Đến hiện tại lại cũng chỉ miễn cưỡng mò đến cánh cửa chân nguyên hóa hình mà thôi.
Hơn nữa, khiến Lăng Sâm giật mình nhất còn không phải chân nguyên hóa hình mà là thân pháp của Lâm Minh!
Sự xuất hiện của Lăng Sâm dẫn tới sự chú ý của không ít người, dù sao nhãn lực của Lăng Sâm vượt xa bọn họ:
- Lăng sư huynh, chân nguyên hóa hình không phải là võ giả Ngưng Mạch kỳ mới có thể đạt tới sao? Lâm Minh không phải mới Dịch Cân kỳ sao? Đây... Đây cũng quá biến thái rồi chứ?
- Lăng sư huynh, Lâm Minh thi triển chính là Bộ pháp cơ sở hả? Vì sao tốc độ hắn nhanh như vậy?
Lăng Sâm hít sâu một hơi, chậm rãi nói:
- Lâm Minh thi triển chính là Bộ pháp cơ sở!
Nghe Lăng Sâm khẳng định, mọi người đều hít ngược khí lạnh, lời của Lăng Sâm tự nhiên không có người hoài nghi.
- Lăng sư huynh, Bộ pháp cơ sở sao có thể nhanh như vậy?
Lăng Sâm trầm mặc không nói. Bộ pháp cơ sở Lâm Minh thi triển, ở trong đó dường như có thêm thứ gì đó. Nếu như nói trước đó Bộ pháp cơ sở chỉ là có bề ngoài, như vậy có thêm thứ này, Bộ pháp cơ sở này liền có thêm một loại linh hồn và thần vận. Bộ thân pháp này, sống rồi!
***
Võ kỹ Trương Quan Ngọc thi triển ra càng ngày càng mạnh mẽ. Bởi vì võ kỹ ấp ủ cần một chút thời gian, Trương Quan Ngọc còn xen lẫn trong đó Minh Văn kỹ lúc trước Lâm Minh minh khắc lên thân kiếm. Với thân phận và địa vị của Trương Quan Ngọc, hắn đương nhiên không thiếu võ kỹ cao cấp, uy lực của Minh Văn kỹ không tính lớn, nhưng là tốc độ thi triển ra nhanh hơn, cho nên Trương Quan Ngọc liên tiếp sử dụng.
- Ha ha, bị kỹ năng chính mình minh khắc đánh lên người cảm giác thế nào? Có phải rất sướng hay không? Tự đào mộ cho mình nói chính là loại người như ngươi đó!
Trương Quan Ngọc khoa trương cười to.
- Ngươi nói lời thừa thật là nhiều, tốc độ thân pháp nhanh như thế, gió ập vào mặt mạnh như thế, cũng không sợ gió lớn cụt đầu lưỡi!
- Hừ, ngươi muốn chết!
Hai người càng đánh càng nhanh, càng đánh càng mạnh. Loại chiến đấu trình độ này, dù là võ giả Ngưng Mạch kỳ thấy cũng phải run sợ!
- Tiêu Hồn Trảm!
Trương Quan Ngọc thân kiếm rót chân nguyên, đạp mạnh tới trước một bước, trường kiếm nức nở, như điện quang đâm ra. Đây là một chiêu uy lực khá lớn trong Hợp Hoan thần công, một kiếm đâm ra, dường như thanh âm đều cắn nuốt.
Luyện Lực Như Tơ!
Lâm Minh xoay người một thương đâm ra, chân nguyên chấn động lan ra bốn phía, như nước thủy triều ập tới Trương Quan Ngọc. Có bảo khí nhân giai trung phẩm Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương, Lâm Minh thi triển ra Luyện Lực Như Tơ như hổ thêm cánh.
Lúc trước, Chu Viêm chính là đối mặt với chân nguyên chấn động như thủy triều ập tới này, chiêu chiêu bị quản chế, có tốc độ cũng không phát huy ra, kiếm chiêu chém ra, đại đa số đều chỉ là vì chống cự chân nguyên chấn động, căn bản là không thể thương đến Lâm Minh.
Nhưng mà, Trương Quan Ngọc đối mặt chân nguyên chấn động này lại chỉ nhếch miệng cười, chân nguyên trên thân kiếm hắn đột nhiên co rút, ngưng tụ thành một luồng sắc bén, giống như một cây kim, đâm thẳng đến Lâm Minh.
Phốc phốc phốc phốc!!!
Chân nguyên chấn động tầng tầng lớp lớp, giống như vải bị đâm rách, kiếm của Trương Quan Ngọc tiến quân thần tốc, trong nháy mắt đi tới trước mặt Lâm Minh.
Keng!
Trương Quan Ngọc một kiếm đâm lên cán thương của Lâm Minh, Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương nguyên bản thẳng tắp lập tức bị lực xung kích cường đại đánh thành hình trăng rằm.