Đây là thu hoạch lớn nhất nhiều ngày qua Lâm Minh và Hồng Hi khổ luyện thương đạt được, đó chính là mỗi chiêu dùng hết, khí thế vẫn không đứt, lại tích tụ vào thương chiêu tiếp theo, cuối cùng bột phát ra một chiêu cuối cùng, quét ngang tất cả.
Tốc độ thương của Lâm Minh nhìn qua chậm hơn Chu Viêm rất nhiều, Chu Viêm đánh ra ba kiếm, Lâm Minh nhiều nhất chỉ đánh ra một thương nhưng khiến cho người ta khó tin chính là một thương của Lâm Minh lại có thể ngăn cản ba kiếm của Chu Viêm.
Đó là một loại cảm giác khiến người ta cảm thấy cực kỳ mâu thuẫn, cho nên một ít người tu vi không sâu hoàn toàn không hiểu hai người giao thủ, bọn họ chỉ cảm thấy Chu Viêm giống như đánh ra những chiêu thức vô dụng, trong ba chiêu của hắn cũng không có một chiêu dùng được.
Trên hàng ghế khách quý, một tên quý tộc thừa kế tuổi hơn ba mươi nhìn hai người Chu Viêm cùng Lâm Minh chiến đấu, không khỏi lắc đầu:
- Tên Chu Viêm này chẳng qua cũng chỉ có thế, kiếm chiêu màu mè hoa lá, nhìn thì đẹp, nhưng lại không có bao nhiêu tác dụng, loại kiếm chiêu này đánh nhau lại tăng thêm sơ hở, A Uy, ngươi cảm thấy sao?
Bản thân tên quý tộc này chỉ có thiên phú nhị phẩm, bây giờ đã hơn ba mươi tuổi, mới bước vào Luyện Thể tầng ba, tự nhận mình đối với võ đạo có một chút giải thích, cho nên quay sang tên hộ vệ của mình nói như thế.
- Đại nhân, kiếm chiêu của Chu Viêm quả thật mất đi cảm giác nhẹ nhàng, thuộc hạ cũng rất kỳ quái, tuy nhiên kiếm quang lúc trước Chu Viêm thi triển ra quả thật rất linh hoạt, sắc bén, cho dù là thuộc hạ đối mặt với kiếm quang kia, cũng không chắc tiếp được.
Tên hộ vệ này cũng hơn ba mươi tuổi, mới bước vào Luyện Thể tầng năm, nhưng mà nhìn thấy chiêu thức lúc trước Chu Viêm thi triển ra hắn không thể không thừa nhận, nếu như mình đánh với Chu Viêm, hắn chỉ nắm chắc ba, bốn thành chắc thắng.
- Ngay cả loại kiếm quang này mà ngươi cũng không tiếp được?
Vị quý tộc thừa kế kia nở nụ cười, trong lòng không cho là đúng:
- A Uy, ngươi quá coi nhẹ mình, mấy năm nay, Thất Huyền võ phủ trừ Lăng Sâm, Thác Khổ mấy người bọn họ ra, những người khác thế hệ sau không bằng thế hệ trước, trước kia Thất Huyền võ phủ đào tạo ra võ giả vượt cấp chiến đấu đơn giản như ăn cơm uống nước, nhưng ngươi xem tên Chu Viêm này, ta nhớ không lầm thì hắn ở trên Bài Danh thạch trước ba mươi mà, kiếm trên tay hắn...
Ngay lúc vị quý tộc thừa kế này định tiếp tục trình bày hiểu biết đối với võ đạo của hắn thì nụ cười trên mặt hắn đã cứng lại.
Trên võ đài, Lâm Minh và Chu Viêm đã đánh tới mép lôi đài, Lâm Minh đâm ra một thương, Chu Viêm lắc mình tránh đi, bởi vì một thương của Lâm Minh đâm vào không khí mà đâm vào trụ của lôi đài.
Hắn vừa thu thương, thì một màn khó tin đột nhiên xảy ra.
Khối nham thạch thô to kia sau khi bị một thương Lâm Minh đâm trúng ầm ầm nổ tung.
Theo tiếng nổ ầm ầm, vô số đá vụn giống như hạt đậu rơi xuống, cuối cùng tạo thành một trận mưa đá.
Khối cột đá kia giống như bã đậu vậy.
- Đây... Đây, sao lại thế này?
Ánh mắt tên quý tộc kế thừa kia giống như muốn lồi ra, vừa rồi hắn thấy rất rõ ràng, một thương kia bởi vì Lâm Minh không đâm trúng cho nên đã thu lại một chút lực.
Nhưng mà chỉ một phần lực lượng này, nhìn qua thì như hời hợt nhưng lại khiến cho khối cột đá cao hơn hai trượng kia lập tức nổ thành đá vụn, từng khối đá rơi xuống, khối lớn nhất cũng chỉ bằng cỡ hai đầu ngón tay.
Không riêng gì tên quý tộc thừa kế này, mọi người ở đây, bao gồm cả Lăng Sâm, Thác Khổ, Mộc Dịch những cao thủ này cũng đều ngây ngẩn cả người, một ít người thậm chí còn theo bản năng dụi dụi mắt, gần như không thể tin vào mắt mình.
Màn vừa rồi có thật là một thương kia tạo thành?
Nên biết rằng muốn đánh nát cột đá này rất dễ dàng, ở đây có rất nhiều cao thủ đều làm được chuyện này nhưng mà một thương đâm lên cột đá lại khiến nó hoàn toàn vỡ nát nhỏ bằng cỡ ngón tay, người ở đây không một ai có thể làm được.
Thậm chí Mộc Dịch cũng không làm được, tuy rằng hắn có thể trong nháy mắt phát ra vô số kiếm quang chém nát cột đá này, tạo thành hiệu quả gần như vậy, nhưng mà hắn cũng không thể dùng một kiếm tạo thành hiệu quả giống vậy.
Ngay cả thái tử vẫn luôn giữ bình tĩnh thấy một màn như vậy cũng phải mất đi trấn định:
- Lão sư, đây là... Thương pháp gì?
Thái tử đối với võ đạo cũng có lý giải nhất định, nhưng xưa nay hắn chưa từng thấy võ kỹ như thế này.
Mộc Dịch cũng lắc đầu, nói:
- Điện hạ, ta cũng không rõ ràng lắm.
Cùng với khối đá cuối cùng ngừng lăn, toàn bộ võ tràng lại yên tĩnh, mọi người bị một màn này làm cho kinh sợ. Nhưng mà một số cao thủ Thất Huyền võ phủ, như Lăng Sâm, Thác Khổ, còn có mấy chấp sự lớn tuổi khi nhìn thấy những khối đá vụn này, trong lòng lại mơ hồ đoán ra, tuy rằng hợp lý nhưng mà bọn họ lại không thể tin được điều đó.
Một chiêu này, chẳng lẽ là...
Chu Viêm nhìn một đống đá vụn này, tay phải gắt gao cầm chuôi kiếm, đốt ngón tay bởi vì dùng sức quá độ mà trở nên trắng bệch!
- Phấn Thân Toái Cốt quyền! Ngươi luyện thành Phấn Thân Toái Cốt quyền!
Lúc trước Chu Viêm chuyên đi Tàng Thư các xem qua các võ kỹ mà Lâm Minh lựa chọn, cho nên hắn hiểu được, sở dĩ Lâm Minh có thể kìm hãm kiếm của hắn chính là bởi vì hắn đã luyện thành Phấn Thân Toái Cốt quyền!
Lúc trước hắn có thể dùng tay không đỡ được đao của Trương Thương, đồng thời dùng quyền đánh lui hắn, cũng dựa vào Phấn Thân Toái Cốt quyền này.
Chu Viêm đột nhiên hiểu ra, đúng là chân nguyên chấn động như miêu tả trong ngọc giản Phấn Thân Toái Cốt quyền mà khiến cho lực phủ ngũ tạng của hắn loạn nhịp, máu huyết toàn thân giống như chảy ngược!
Tên Lâm Minh này làm sao có thể luyện thành Phấn Thân Toái Cốt quyền?
- Phấn Thân Toái Cốt quyền?
Những người ở đây sửng sốt, đối với đại đa số bọn họ mà nói, Phấn Thân Toái Cốt quyền là một bộ công pháp ngay cả tên cũng chưa từng nghe qua, hơn nữa nghe tên cũng rất thấp kém, dường như không giống võ kỹ cường hãn gì.
Nhưng mà đối với đệ tử Thất Huyền võ phủ mà nói, cái tên Phấn Thân Toái Cốt quyền này lại làm cho bọn họ chấn động!
Trước khi Lâm Minh thành danh, phần lớn bọn họ cũng không biết võ kỹ không trọn vẹn này, nhưng mà từ khi Lâm Minh chiến thắng Trương Thương, lại bài danh thứ sáu mươi hai trong Vạn Sát trận, công pháp Lâm Minh tuyển chọn cũng theo đó mà nổi tiếng!
- Thương quyết cơ sở, Bộ pháp cơ sở, hai bộ công pháp này ngày thường không ai hỏi tới lập tức trở thành công pháp đứng đầu, đương nhiên Phấn Thân Toái Cốt quyền cũng không bị hạ xuống, mọi người cũng không thể không muốn kiến thức một chút công hiệu công pháp này.
Công pháp địa giai hạ phẩm! Thiếu mất bảy phần!
Chỉ là sau khi nhìn thấy hai điểm này, cho dù có hâm mộ Lâm Minh thế nào đi nữa thì cũng không ai hư não mà đi lựa chọn môn công pháp này.
Phấn Thân Toái Cốt quyền cái gọi là địa giai hạ phẩm, cũng là do lúc đầu nó bị mất đi một phần cho nên không thể phán đoán ra cấp bậc, trưởng lão phụ trách xét duyệt cấp bậc công pháp cũng định đại ra. Thực thế nó có phẩm giai gì thì không một ai biết được.
Nên biết rằng, cấp bậc công pháp càng cao càng khó luyện!
Mà cho dù Phấn Thân Toái Cốt quyền có đầy đủ, thì so với Lạc Tinh trảm, Hồng Hà Mạn Thiên mà Chu Viêm luyện cũng khó hơn nhiều! Không có ngộ tính yêu nghiệt, muốn luyện thành võ kỹ địa giai, chỉ có là nằm mơ!
Huống chi, võ kỹ này là không trọn vẹn!
Chẳng những không trọn vẹn, mà ngay cả mở đầu cũng không trọn vẹn! Võ kỹ bình thường, nếu như phía sau bị thiếu, đoạn phía trước tạm thời cũng có thể luyện thành.
Nhưng mà mở đầu đã không trọn vẹn thì võ kỹ này trên căn bản không có giá trị gì, nếu không Thất Huyền cốc sao lại ghi bộ công pháp là địa giai Phấn Thân Toái Cốt quyền, mà không coi là rác rưởi vứt ra ngoài.
Mọi người thấy Lâm Minh lựa chọn Phấn Thân Toái Cốt quyền đều không cho là đúng, cho dù những người hâm mộ Lâm Minh cuồng nhiệt cũng không cho rằng Lâm Minh có thể tìm hiểu được gì từ bộ công pháp này.
Nhưng mà Lâm Minh lại dưới tình huống như vậy mà bằng vào tu vi Luyện Thể tầng ba mà luyện thành Phấn Thân Toái Cốt quyền mà ngay cả những Tiên Thiên đại năng như rồng thần thấy đầu không thấy đuôi của Thất Huyền võ phủ cũng không luyện thành!
Tên này vẫn còn là người sao?
Hơn nữa có thể nhìn ra, hắn chẳng những luyện thành Phấn Thân Toái Cốt quyền này, thậm chí còn dung nhập nó vào trong thương pháp.
Lâm Minh này có lẽ là người có ngộ tính khủng bố nhất của Thiên Vận quốc, không, mà là toàn bộ Thiên Diễn đại lục.
Tên này đúng là thần ma chuyển thế!
Trách không được chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi mà hắn có tiến bộ kinh người như vậy, loại người có ngộ tính này cái gì mà tư chất cũng chẳng là gì.
Toàn bộ Diễn Võ trường trở nên yên tĩnh mấy chục giây, đối với phản ứng của mọi người, Hồng Hi đã sớm dự liệu, lúc hắn biết được chuyện này, phản ứng cũng hoàn toàn giống vậy, hắn sờ sờ cằm mình, trong lòng thì thở dài:
- Tiểu gia hỏa này, ngày sau sẽ làm cho người ta những chuyện càng ngày càng rung động, chỉ cần hắn không ngã xuống, khẳng định ngày sau sẽ lưu vào sử sách, ha ha, nếu như vậy ta cũng coi như là thầy dạy thánh giả, cũng không biết đám sử quan viết lịch sử lúc ấy có thể cấp cho lão tử một cái áo rồng hay không?
Lúc này, thập hoàng tử Vân thân vương đã từ thuộc hạ biết được Phấn Thân Toái Cốt quyền này đến tột cùng là bộ quyền pháp như thế nào, không cần thuộc hạ giải thích, thập hoàng tử ở trên phương diện võ đạo rất có thành tựu cũng đã biết luyện thành một bộ quyền pháp như vậy có ý nghĩa thế nào?
Hắn nhìn thân ảnh Lâm Minh giữa lôi đài, sắc mặt trầm xuống một cách đáng sợ.
Hắn không nghĩ tới, mình đã xem nhẹ Lâm Minh! Tên thiếu niên này không ngờ đáng sợ đến trình độ này!
Trong lòng thập hoàng tử mơ hồ có một dự cảm, nếu hắn và Lâm Minh thật sự trở thành địch nhân, mà hắn không thể tiêu diệt Lâm Minh trước khi hắn trưởng thành thì Lâm Minh rất có thể sẽ trở thành chướng ngại lớn nhất trên con đường đoạt ngôi của hắn.
Chiến đấu tiến hành đến trình độ này, thắng thua đã không còn quan trọng, có thể dự đoán, cho dù Lâm Minh thua trong tay Chu Viêm, thanh danh của hắn cũng càng thêm vang dội.
Truyền khắp kinh đô!
Đối mặt với tên giống như thần ma chuyển thế này, cho dù võ đạo chi tâm Chu Viêm có mạnh mấy đi nữa cũng hoàn toàn mất đi dũng khí tranh đấu. Chu Viêm rất rõ, cho dù hôm nay hắn đánh thắng Lâm Minh thì chỉ mấy tháng sau, hắn cũng sẽ bị Lâm Minh đánh bại.
Hắn đang gặp một địch nhân không thể trêu chọc.
- Giết hắn!
Trong lòng Chu Viêm đột nhiên hiện ra ý niệm này.
Trước khi Lâm Minh trưởng thành ra tay giết hắn, đây là biện pháp giải quyết duy nhất!
Nhưng mà muốn giết người ở trong Thất Huyền võ phủ, quả thực quá khó khăn, hơn nữa một khi bị phát hiện, bất kể là ai, Thất Huyền võ phủ cũng bắt hắn phải trả giá bằng sinh mệnh của mình!
Nhưng mà ngược lại, nếu như giết người trong đấu tràng, tuy rằng vi phạm nghiêm trong quy định của Thất Huyền võ phủ, nhưng mà cũng không đến mức phải chết, dù sao trong lúc hai người khiêu chiến, có thể ngẫu nhiên phát sinh án mạng.