- Cố kỵ?
Nghe xong, trong lòng Trần Phong có chút chần chừ.
Đúng theo lời của Đạm Dung, trong lòng hắn có chút lo lắng. Diệp Trần vốn đang ở trên bảng truy nã của công hội, đột nhiên được gỡ xuống, không ít người trong phân hội tại Thái Thản Cự Thành đã đoán ra được, chuyện này có quan hệ đối với cấp trên.
Dù sao, phần thưởng của La Thành đưa ra cũng rất mê người, vậy mà lại bị bỏ dở giữa chừng, khiến cho những người chơi có hứng thú trong hành hội không ngừng kiến nghị, Phân hội trưởng – Nhất Nộ Hồng Nhan không thể không đứng ra giải thích với mọi người!
Nhất Nộ Hồng Nhan cũng không giải thích quá nhiều, chỉ nói đó là ý tứ của cấp trên. Dù sao trong trò chơi, khi bị hành hội truy nã, tìm các lão Đại để thương lượng giải quyết cũng không có gì kỳ lạ, mà ngược lại là đàng khác, tìm cao tầng nói chuyện là cách hay dùng và hữu hiệu nhất.
Nếu lúc này, Trần Phong lại động thủ với quy mô lớn, khiến cho đại lượng thành viên đi đối phó Diệp Trần, như vậy chẳng khác nào lật lọng! Một số những kẻ soi mói chỉ cần thêm một chút lời ra tiếng vào, sẽ khiến cho suy nghĩ của mọi người hoàn toàn thay đổi!
Đối với quyết định đối với Diệp Trần lần này của Trần Phong, trong hành hội cũng chỉ có một số thành viên cấp thấp trung thành với hắn tại Thái Thản Cự Thành mới biết được. Hơn nữa, hắn biết rõ Diệp Trần sẽ không thể bỏ qua cơ hội vào phó bản “ Di tích số 7 tầm bảo, cho nên hắn mới nhờ Nhất Nộ Hồng Nhan và Du Thiên chú ý tới Diệp Trần, để không cho Diệp Trần kiếm được bất kỳ chỗ tốt nào trong phó bản cả.
Từ số liệu ở phó bản Thụ thế giới, muốn đối phó với Diệp Trần, không có tầm trăm người đổi lại, chỉ sợ chẳng đủ cho người ta nhét kẽ răng. Nhưng muốn ra lệnh cho 100 người đi đối phó với một người, dù gì thì cũng phải đưa ra lời giải thích với nghiệp đoàn. Hơn nữa, loại hành động như vậy, sớm muộn cũng sẽ lộ ra ngoài, sẽ càng để cho người ta chú ý.
Mà chết một điều là Trần Phong không thể để cho mọi người biết rằng, hắn đang đối phó với Diệp Trần, một trong những người sáng lập ra Long Chiến Nghiệp Đoàn.
Lo lắng nhất của Trần Phong là, nếu như hắn sử dụng số lượng lớn thành viên của công hội đi đối phó Diệp Trần một người chơi cấp thấp, mọi người đều biết. Nếu lúc đó Diệp Trần đứng ra, nói rõ âm mưu cướp đoạt công hội của hắn, cho dù lúc đó hắn có cố gắng chối bỏ thì danh vọng cùng với lực ngưng tụ của hắn cũng khó mà lấy lại được như xưa, thật sự là đả kích rất lớn.
Chỉ cần không để sự việc lớn lên, hắn sẽ không sợ Diệp Trần nói ra cái gì, dù sao ID của Diệp Trần này cũng không phải là ID cũ, bất kể ra sao, chỉ cần nói hắn vu khống là được.
Những năm gần đây, trong diễn đàn cũng không nhớ rõ là có bao nhiêu lời nói bậy về Long Chiến, chẳng qua tất cả đều không tạo ra được sóng gió gì, cho nên lần này Trần Phong không muốn cho Diệp Trần một cơ hội gì, không muốn làm một chút việc ngu xuẩn giấu đầu lòi đuôi nào.
Từ lo lắng này, Trần Phong mới nghĩ ra việc mời mấy người Thương Đăng động thủ, đáng tiếc chính là sự việc không được như mong muốn.
- Tóm lại, hay là tạm thời ngươi mời những người đó bám sát theo hắn, đừng cho hắn thoải mái lên cấp, để ta suy nghĩ lại xem có biện pháp nào khác không.
Trần Phong hít một hơi thật sâu, áp chế xúc động, tránh làm ra một số chuyện sai lầm mất nhiều hơn được.
- Đã rõ !
Vài đạo bạch quang lấp lánh, lại có vài thích khách chết dưới tay Diệp Trần.
- Quanh đi quẩn lại cũng chỉ vài người này, xem ra Thương Đăng cũng chỉ có một vài thành viên cấp thấp như thế này.
Diệp Trần nhìn vài cỗ thi thế có chút quen thuộc kia, vân vê cằm suy nghĩ.
Hắn đang suy nghĩ việc này, có thể gia nhập Thương Đăng, đều là người chơi cường hãn, lanh lợi, bọn họ đều có tốc độ thăng cấp cực nhanh, không thể có việc dừng lại ở cấp thấp quá lâu, những người này hình như là do nhất thời chiêu mộ để đối phó với hắn.
Điều duy nhất khiến Diệp Trần cảm thấy ngạc nhiên, là Trần Phong không cử người của Long Chiến công hội đến đối phó hắn, điều này làm hắn cảm thấy hơi tiếc nuối.
Nếu người của Long Chiến công hội dám đến, hắn dám chắc có thể khiến cho tất cả đều về thành hồi sinh, như vậy có thể tạo ra một chấn động nhỏ, chỉ cần Trần Phong còn tiếp tục, vậy chấn động sẽ càng lúc càng lớn.
Tích nhiều thành lớn, đợi cho đến lúc thích hợp, hắn sẽ lên diễn đàn tung ra một chút lời đồn, khẳng định có thể tạo ra chia rẽ từ bên trong Long Chiến công hội.
Chẳng qua, trải qua ba năm này tên gia hỏa Trần Phong cũng đã trưởng thành một chút, không còn làm ra mấy việc ngu xuẩn nữa.
Mà bọn Thương Đăng này trước sau đều giống nhau, giết không chết đối phương, cũng thật sự muốn khinh bỉ mà, lãng phí thời gian mà hiệu quả đối với Diệp Trần cũng không lớn, nhưng dùng để luyện cấp giết người cũng không tệ lắm.
Chẳng qua nhân số của Thương Đăng cũng có hạn, đến lúc sử dụng hết cơ hội của cừu hận quyển trục, thì dần dần cũng không còn ai tìm đến nữa. Dù sao Diệp Trần cũng không tại Gia Lạc sâm lâm chờ bọn họ đến, mà là không ngừng di chuyển tìm quái.
Người của Thương Đăng vướng víu như vậy đến hai ngày.
Trong hai ngày này, Diệp Trần hung hăng chà đạp hơn mười thích khách không biết bao nhiêu lần, chỉ có điều tại ngày thứ ba, vốn có bảy, tám thích khác thì nay chỉ còn lại bốn, cũng không rõ mấy người kia đã chạy đi đâu, hay là do mình đánh đập quá tàn nhẫn.
- Ha ha, lão đại !
Sáng sớm ngày thứ ba, Pháp Hào đột nhiên cao hứng gửi cho Diệp Trần một tin tức.
- Có việc gì mà cao hứng vậy ?
Diệp Trần có chút kỳ quái, hỏi, gần đây cũng chẳng xảy ra việc gì, Pháp Hào đột nhiên sao lại liên hệ với hắn.
- Lần trước bên trong di tích Thụ thế giới, trong các thi thể bên trong, chúng ta nhặt được một đạo cụ kỳ quái, ấn vào đạo cụ này thì tìm được NPC, sau đó cả đội ngũ liền nhận được một nhiệm vụ thế giới. Tạm thời chúng ta phải ly khai Thái Thản cự thành một thời gian để hoàn thành nhiện vụ, vậy nên từ biệt lão đại trước, chờ lúc chúng ta trở về, không chừng sẽ trở lên rất lợi hại.
Pháp Hào đắc ý nói.
- Đúng vậy, cố gắng hoàn thành được nhiệm vụ, nhận phần thưởng, nếu may mắn một chút thì chỗ tốt đúng là không thiếu.
Diệp Trần chỉ cười cười, không muốn đả kích Pháp Hào.
Nhiệm vụ thế giới rất nhiều, khen thưởng cũng không giống nhau. Nhiệm vụ bình thường đương nhiên là tốt, nhưng rốt cục là tốt đến bao nhiêu thì cũng chả ai nói trước được.
- Được rồi, lão đại tự mình cẩn thận nha.
Pháp Hào vui vẻ, cắt đứt trò chuyện.
Diệp Trần tiếp tục luyện cấp, đến sáu bảy giờ tối, cấp bậc của hắn đã lên đến 39 !
Đây là bởi vì hai ba ngày qua có người của Thương Đăng quấn lấy. Tuy rằng mấy thích khác kia đều bị hắn giết chết, nhưng bọn chúng cũng không phải làm việc vô dụng, Diệp Trần cũng đã lãng phí không ít thời gian. Nếu không có bọn người này, Diệp Trần cũng đã lên được cấp bốn mươi.
Còn kém một chút nữa là đến cấp bốn mươi, Diệp Trần tất nhiên là lại tiếp tục cố gắng.
Chẳng qua đến buổi tối chín giờ, lại có một người gửi tin tức đến cho hắn.
Rất bất ngờ, người gửi tin nhắn chính là mục sư Ba Âm Mục Nhân ngày trước
- Có chuyện gì vậy ?
Một bên đánh quái, một bên Diệp Trần trực tiếp hỏi .
- Cao thủ, thật ra là muốn tìm người hỗ trợ vượt qua một cái phó bản.
Ba Âm Mục Nhân ngại ngùng nói.
Ngày đó Diệp Trần đột nhiên biến mất, ngay từ đầu bọn họ tưởng rằng là Diệp Trần lạc đường, chẳng qua lúc ra ngoài phó bản, qua diễn đàn bọn họ phát hiện Diệp Trần cũng không phải là lạc đường, mà là không biết bằng cách nào đã đi vào chỗ sâu hơn. Hơn nữa dùng lực lượng khủng bố tranh đoạt Boss nơi đó.
Nhìn vào những tin tức trên diễn đàn kia, Ba Âm Mục Nhân thật sự không thể tin được, nhưng dù là chức nghiệp hay tên đều chỉ đúng là Diệp Trần không thể sai được.
-Phó bản ?
Diệp Trần hơi do dự, hắn đang vội vàng luyện cấp, nên không muốn đồng ý với Ba Âm Mục Nhân.
Ba Âm Mục Nhân đã tìm đến hắn, chứng tỏ cái phó bản này cũng không phải dễ, nếu không thì họ đã đi tìm người khác, không cần phải tìm người mới chỉ gặp qua một lần như hắn, hai người chẳng phải quen thuộc lẫn nhau.
Mà muốn vượt qua một phó bản không rõ ràng, lại cần phải nhanh chóng, cũng phải mất một ngày thời giạn, chẳng may xui xẻo thì thời gian cả ngày cũng không thể vượt qua được.
- Cao thủ, ngươi đừng vội từ chối, mầm mống ta bán cho ngươi lúc trước, chính là đoạt được từ bên trong phó bản này!
Nghe được âm thành của Diệp Trần, Ba Âm Mục Nhân cảm giác Diệp Trần có ý định không giúp đỡ, liền vội vàng nói.