- Kế tiếp chúng ta sẽ đi Ngải Nhĩ trấn train cấp. Tại Ngải Nhĩ trấn, quái vật đều từ 28 – 33 cấp, tuy rằng chúng ta đi đánh quái vật 28 cấp có một chút đẳng cấp áp chế, nhưng kinh nghiệm sẽ nhiều hơn. Xét tổng thể tốc độ cũng chả kém hơn là bao. Khi đến bên đó chúng ta không cần phải tiếp tục đổi bản đồ nữa! Chúng ta có thể liên tục thăng cấp rồi vào di tích!
Khi bốn người trở về Truyền tống trận tại Thái Thản Cự Thành, Diệp Trần hướng ba người Pháp Hào giới thiệu Ngải Nhĩ tiểu trấn.
- Đội ngũ chúng ta chỉ có 4 người, khí tiến vào di tích, nhân số còn thiếu tới hai người đấy!
Dạ Sắc nữ vương vốn nổi tiếng tiết kiệm lời, đột nhiên mở miệng.
Tuy nói rằng khi tiến vào di tích không cần phải có đội ngũ full người, nhưng trong đội ngũ có thêm hai người, năng lực tác chiến khẳng định so với bốn người sẽ cao hơn không ít.
- Đúng vậy, vấn đề này ta vẫn luôn suy nghĩ. Khi tiến vào di tích nếu có đội ngũ đủ người là tốt nhất, nhưng biết tìm đâu ra hai người có thực lực tương đương chúng ta, và có thể tin tưởng được, đó mới là vấn đề. Các ngươi nếu biết ai thích hợp giới thiệu thử xem nào!
Diệp Trần có chút đau đầu khẽ nói.
Bốn người tại nhiệm vụ phong bế lúc trước cũng kiếm được không ít chỗ tốt. Nếu tìm người chơi bình thường gia nhập chỉ tổ chia kinh nghiệm, không có ý nghĩa gì, mà nếu lên diễn đàn tuyển mộ người chơi, tất nhiên về năng lực sẽ không sai biệt, nhưng lại hoàn toàn không có sự tin tưởng. Nói không chừng, nếu rớt ra một kiện cực phẩm đạo cụ, người ta lập tức phía sau cho một đao, lúc đó thì hay rồi.
- Nói về nhân thủ, ta lại có một người, Cung thủ chức nghiệp, không biết có được không?
Dạ Sắc nữ vương nghe xong, bình tĩnh nói.
Dạ Sắc nữ vương quen người chơi khác???? Điều này khiến cho ba người Diệp Trần có chút kinh ngạc.
Dựa theo tính cách của Dạ Sắc nữ vương, ba người bọn họ cho rằng, có lẽ ngoài bọn họ ra, Dạ Sắc nữ vương chỉ sợ chả quen được mấy người.
- Đương nhiên không thành vấn đề, thực lực có thể kém chúng ta một chút cũng không sao, quan trọng nhất là phải tin tưởng được!
- Ok! Để ta thử liên hệ với hắn xem thế nào!
Dạ Sắc nữ vương gật đầu nói.
- Lão đại, ta cũng có một người….!
Dạ Sắc nữ vương vừa dứt lời, Pháp Hào có chút ngập ngừng giơ tay khẽ nói.
….
- Ha ha, đây không phải hoà thượng sao ( Tên đầy đủ của Pháp Hào là Pháp Hào Chí Thiện Tam Thiên Đại Sư – nên bị gọi là hoà thượng) gọi ta tới đây làm gì?
Bốn người đợi tại Truyền Tống trận trên dưới mười phút, một gã chiến sĩ cường tráng từ trong Truyền Tống Trận bước ra, sau khi thấy Pháp Hào lập tức ha ha cười đi tới.
- Đại pháo chết tiệt, gọi ta là hào thượng thêm một lần nữa, ta sẽ liều chết với ngươi!
Pháp Hào trừng mắt giận dữ nói.
- Ha ha, Pháp Hào chí thiện tam thiên đại sư, không phải là hoà thượng thì là cái giống gì?? Không phải là ngươi muốn người khác gọi ngươi là hoà thượng nên mới lấy cái tên kỳ quái này sao?
Đại Pháo vẻ mặt không rõ hỏi lại.
- Lão đại, gia hoả này tên Đại Pháo ( 2 nghĩa, nghĩa đen thì như tên, nghĩa bóng là chuyên gia nổ như anh Quảng nhà ta), bằng hữu ngoài đời của ta, thực lực cũng tàm tạm!
Pháp Hào đầu hàng, vẻ mặt như đưa đám, giới thiệu với mấy người Diệp Trần.
Mấy người Diệp Trần thấy vậy, cũng hiểu rõ tại dao hồi này Pháp Hào không muốn gọi tên gia hoả này tới.
- Vãi cả bộ phận sinh dục nữ! Pháp Hào ngươi cũng trâu bò quá rồi, cấp bậc cao như vậy, trong đội ngũ lại có mỹ nữ như vậy, thế mà ngươi không sớm giới thiệu cho ta!
Đại Pháo nhìn tin tức hảo hữu mới chợt phát hiện ra Pháp Hào vốn thấp hơn hắn 1 cấp, bây giờ lại cao hơn 1 cấp so với hắn! Không chỉ có vậy, trong đội ngũ lại có hai đại mỹ nữ như vậy!!! Thật bổ mắt a!
Pháp Hào nghe thấy vậy buồn bực không thôi, tên Đại Pháo này cái gì cũng tốt, mỗi tội có chút vô tâm, cấp bậc của Pháp Hào đã cao hơn so với hắn lâu rồi, vậy mà bây giờ hắn mới phát hiện ra
- Thực vật sư kia là đội trưởng đội ngũ các ngươi sao? Lợi hại lắm à?
Đại Pháo liếc nhìn Diệp Trần tiện đà liền hỏi.
- Hắn là lão Đại của ta, rất trâu bò, rất bạo lực, vừa ra tay đã có thể diệt ngươi rồi!
Pháp Hào hào hứng, hắc hắc cười nói.
- Vừa ra tay đã có thể diệt ta??? Ngươi chém vừa thôi! Cho dù bị người khác hành hạ thế nào cũng không nên nhận bừa lão Đại chứ? Lại còn cả ta vào nữa sao tiểu hoà thượng?
Đại Pháo hiển nhiên không tin, một tên Thực Vật Sư thì có thể lợi hại tới mức nào cơ chứ?
- Tiếp tục gọi ta là hoà thượng, ta quyết liều mạng với ngươi!
Pháp Hào hét lên giận dữ.
- Được rồi, từ sau không gọi ngươi là hoà thượng nữa là được chứ gì? À, đúng rồi, hoà thượng, ngươi gọi ta đến đây làm gì? Nói nhanh đi, ta còn có việc phải làm!
Đại Pháo gật đầu nói, Pháp Hào nghe vậy thật lòng muốn lao lên bóp cổ tên này.
- Gọi ngươi tới đương nhiên là phải có lợi cho ngươi rồi. Chúng ta mới kiếm được vé vào di tích, thiếu người, ngươi có đi hay không, nói mau!
Nhưng Pháp Hào cũng nói nhanh ý đồ của mình.
- Vé vào cửa di tích?? Ngu sao không đi! Đợi ta nói với đội ngũ bên kia một tiếng, từ sau không cần phải để ý tới ta nữa!
Đại Pháo liếc mắt khinh bỉ chỉ số thông minh của Pháp Hào. Thật lòng Pháp Hào cảm thấy hối hận, đáng ra hắn không nên gọi tên gia hoả này tới đây.
Một lát sau, lại thêm một gã cung thủ xuất hiện.
Đây chính là cung thủ được Dạ Sắc nữ vương gọi tới, có tên là “ Vô danh cung thủ”. Theo lời của Dạ Sắc, Vô danh cung thủ muốn lấy tên là “ Vô danh”, đáng tiếc trò chơi mở ra lâu như vậy rồi, tên đã bị người khác chiếm mất, hắn đành chấp nhận bỏ thêm hai chữ mà thôi.
Vì thế mọi người nhất chí gọi hắn là Vô danh, dù sao hắn cũng thích vậy. Tính tình của Vô danh và Dạ Sắc nữ vương giống nhau, đều trầm mặc ít lời, tựa hồ như độc hành hiệp ( người chơi tự do một mình), 23 cấp, thấy mọi người cũng chỉ gật đầu không nói.
- Sự tình là như thế, thời gian tiếp theo, ngoại trừ buổi sáng hoạt động tự do, còn lại chúng ta sẽ cùng nhau luyện cấp, tiện thể luyện tập phối hợp ăn ý với nhau một chút, mọi người có ý kiến gì không?
Diệp Trần thuyết minh đơn giản dự định tiếp theo với hai gã đội viên mới.
- Ta không thành vấn đề!
Đại pháo cao giọng trả lời đầu tiên.
- Ta cũng vậy!
Vô danh gật đầu.
- Tốt lắm, bây giờ chúng ta sẽ đi Ngải Nhĩ tiểu trấn luyện cấp!
…
Đối với Ngải Nhĩ tiểu trấn, không ai có thể hiểu biết rõ hơn Diệp Trần, hắn mang mọi người tới chỗ respawn quái cấp 28 không bị người tranh bãi. Bẳt đâì chính thức luyện cấp.
Trong luyện cấp, Diệp Trần vẫn để ý tới hai gã đội viên mới, phát hiện thấy thực lực của bọn họ cũng không tồi.
Vô danh nhiều hơn người chơi bình thường hai kỹ năng. Một là “Oanh kích tiễn” : lực công kích cường hãn, có khả năng truy tung mục tiêu, sau khi đánh trúng mục tiêu có tỹ lệ đánh lui, là kỹ năng cực phẩm của cung thủ ở giai đoạn cấp thấp.
Ngoại trừ “Oanh kích tiễn”, Vô danh còn có “Chiết xạ tiễn”
Chiết xạ tiễn cũng là một kỹ năng hi hữu, xét từ một trình độ nào đó, “Chiết xạ tiễn” cũng có thể coi là kỹ năng công kích phạm vi.
Sau khi sử dụng “Chiết Xạ tiễn” trúng mục tiêu thứ nhất, sẽ có tỷ lệ toả ra những địch nhân ở phụ cận, nếu cấp bậc kỹ năng cao cấp, tỷ lệ chiết xạ cùng số lần đều đề cao lên, căn cứ vào cấp bậc của kỹ năng, mỗi lần chiết xạ, lực công kích của mũi tên sẽ tăng thêm một phần, nếu vận khí tốt, mũi tên gãy có thể tạo ra uy lực khủng bố.
Còn Đại Pháo, tuy rằng cấp bậc không cao, nhưng cũng đã học xong “ Trùng Phong – Xung phong”, “ Chấn đãng – Chấn động”, “ Hoành tảo kỹ năng – kỹ năng quét ngang”.
Kỹ năng trùng phong có thể khiến cho chiến sĩ có thể thuấn di trong vòng vài mét. Chấn đãng thì làm cho địch nhân rơi vào trạng thái choáng váng, tốc độ di chuyển giảm đi, Hoành tảo thì lại là Cận chiến phạm vi kỹ năng, ba kỹ năng này kết hợp cùng một chỗ, trong khi cận chiến sẽ tạo ra uy lực cực lớn, coi như bù lại sự thiếu thốn của chức nghiệp cận chiến trong tổ đôi.
Diệp Trần rất hài lòng đối với hai gã đội viên mới, mà Đại Pháo cùng Vô danh sau khi quan sát Diệp Trần một hồi lâu, trợn mắt, há mồm, trong ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi.
Hai người đều không thể nghĩ rằng, những người chơi cấp thấp là lại có thể một Thực Vật Sư xuất sắc đến vậy. Nhất là Đại Pháo, hắn không thể không nghĩ tới lời nói của Pháp Hào ban nãy, nếu dùng Lưu Liên Tạc Đạn Thụ thù miểu sát bọn họ cũng chả chơi.
Đội ngũ đã đủ quân số, ngoại trừ mục sư, tất cả mọi người đều là chăm chỉ công kích, luyện cấp không nhanh cũng khó.
Tuy rằng quái vật đều cao hơn bọn họ vài cấp, nhưng với lực công kích khủng bố, bốn người giết quái dễ dàng như bổ dưa thái rau vậy.
Thời gian cứ thế trôi qua, thoáng chốc đã qua ba ngày.
Trong ba ngày này, mấy người Diệp Trần buổi sáng hoạt động tự do, hoặc đi làm nhiệm vụ, hoặc lăn lộn tại Cạnh kỹ tràng, buổi chiều và buổi tối cùng nhau điên cuồng train cấp, 3 ngày trôi qua, mấy người đều đã nhảy vọt lên 27 cấp, tốc độ thăng cấp nhanh như tên lửa vậy.
Mà trong ba ngày này, trong diễn đàn, cũng là lúc di tích số 7 được thảo luận nhiều hơn bao giờ hết. Không ít người thảo luận làm thế nào để tìm được vé vào cửa cũng như ra giá cả thu mua vé vào cửa tại thị trường giao dịch.
Đáng tiếc, tỷ lệ đánh quái rơi xuống chiếc vé này thật quá thấp, chỉ chiếm một phần nhỏ rất nhỏ, đại đa số người chơi cũng không muốn bán ra như vậy, mà bán với giá rất cao thì lại không ai mua, vào di tích, chủ yếu trông chờ vào vận khí, không có một chút gì đảm bảo, nếu không may, nói không chừng vừa vào đến cửa đã bị chết trở về thành rồi.
Thêm ba ngày, cấp độ của mấy người Diệp Trần trước sau đều lên tới cấp 30!
Khoảng cách tới lúc thời gian di tích mở cửa chỉ còn 4 ngày thời gian, sáu người cố gắng thêm một chút nữa, thăng đến 33 cấp hoàn toàn không thành vấn đề.
Cuối cùng cũng lên tới cấp 30!
Diệp Trần nhịn lại cấp bậc vừa mới tăng, trong lòng có chút cảm khái.
Đợi chút nữa quay trở lại Ngải Nhĩ tiểu trấn, hắn có thể kế thừa điểm thành tựu cùng danh vọng của nhân vật trước, sau đó lại tiếp tục nhận thêm một lần nhiệm vụ “ Vĩnh hằng chi thạch”, lập tức có khả năng nhận được sử thi đạo cụ “ Vĩnh hằng chi thạch”
Nghĩ đến đây, Diệp Trần không khỏi hưng phấn một trận.
Bất quá, thời gian còn sơm, Diệp Trần cũng không vội vã.
- Lão đại, ta nhớ rõ hình như ngươi còn chưa lựa chọn chức nghiệp đạo sư cho mình, bây giờ ngươi vẫn nhận được kinh nghiệm sao?
Pháp Hào lúc này quan tâm hỏi.
- Vẫn nhận được, bất quá khi nhận full kinh nghiệm thì sẽ không tăng được cấp, ta muốn bớt chút thời gian ban ngày để đi làm nhiệm vụ một chút mới được.
Lẽ ra Diệp Trần đã sớm đi tìm vị Thực Vật Sư đại sư kia rồi. Nhưng mấy ngày nay mấy người đều điên cuồng luyện cấp, thời gian thật sự có chút thiếu thốn, nhưng hiện tại thì không thể không đi rồi, nếu không, cấp bậc sẽ không thể đề thăng.
- Uhm, vậy ngươi cố lên!
Pháp Hào gật đầu, mấy người tiếp tục luyện cấp.
- Quả nhiên là ngươi, Diệp Trần! Biến mất vài năm, ngươi còn quay trở lại làm gì? Trực tiếp biến mất không phải hay hơn sao?
Lúc sắp logout, bỗng nhiên một giọng nói mang ngữ khí châm biếm, đột nhiên phát ra bên cạnh.
- Ai!
Đại Pháo một chiêu “Hoành tảo”, quét ngang về chỗ thanh âm phát ra!
Một chữ MiSS thật to hiện lên, bất quá một tên thích khách thanh niên, mặc một thân trang bị rực rỡ cũng lặng yên từ trong không khí hiện ra.
- Trời ạ!! Bộ thần thoại sáo trang “ Thiên Không di tích”!!!!
Đại Pháo nhìn trang phục của thích khách kia, đồng tử co rụt lại, thì thào nói.
Thiên không di tích sáo trang là trang bị thần thoại cấp 120, vật phẩm xuất hiện tại viễn cổ di tích “ Thiên không di tích”! Đại Pháo trước có lướt trên diễn đàn thấy hình ảnh, cũng như lời đồn trong trò chơi không ai có thể có đủ một bộ sáo trang này, nhưng trước mắt, người thanh niên này đang mang trên người một bộ đầy đủ!