Quay trở lại đến trong tân thủ thôn, Phạm Huy liền tìm đến ngay cửa hàng tạp hóa tìm Dương Lan trả nhiệm vụ, nhìn thấy lúc này Dương Lan đứng trước cửa hàng, hai tay chắp chắp trước ngực, đi đi lại lại dáng vẻ vẫn cứ như vậy hỗn loạn sốt ruột. Phạm Huy liền tiến đến.
Dương Lan thật sự sốt ruột vì bệnh tình của em, chờ mãi vị thuốc cuối cùng vẫn chưa có, bỗng nàng nhìn thấy một người tiến đến gần mình, là Phạm Huy, nàng vội vàng buông hai tay đi đến trước mặt Phạm Huy, cúi đầu chào một cái rồi vội hỏi luôn:
“A ca ca, ngươi mang tìm đủ 10 bông Mãng Hoa rồi sao?”
Phạm Huy cười cười, đưa ra trước mặt nàng 10 bông Mãng Hoa, Dương Lan nhìn thấy đúng thật 10 bông kì dị màu đỏ huyết cùng những đường vân đen liền biết đây là Mãng Hoa rồi, nàng vội vàng cầm lấy rồi cúi đầu hai ba cái liên tiếp để cảm tạ Phạm Huy.
“Cảm ơn ca ca, ngươi thật tốt, nhanh như vậy liền mang đến. Quên trước đó chưa hỏi tên ngươi, ngươi tên là gì vậy ca ca?”
Phạm Huy cũng đi theo trả lời nàng: “ Ta tên Phạm Huy.”
Lúc này tiếng hệ thống vang lên: “Ding ding, chúc mừng người chơi hoàn thành nhiệm vụ - Tìm vị thuốc, thưởng 500 EXP, 500G cùng 3 tấm thẻ giám định cấp 1.”
Dương Lan gật gật đầu tỏ ý đã biết, nàng nói với Phạm Huy bảo hắn chờ nàng ở đây một chút, nàng đi đưa dược liệu cho Y Dược tiên sinh, chốc nữa sẽ về.
Phạm Huy cũng vẫy vẫy tay một cái ý bảo không cần để ý, cứ đi đưa thuốc đi bây giờ tính mệnh mẹ nàng quan trọng hơn. Dương Lan đi được một lúc, lúc sau quay lại dẫn theo một vị lão tiên sinh ăn mặc nho nhã, khuôn mặt rau ria mép, bên dưới lại có chòm râu quặp lên, nhìn tướng mạo cũng rất tốt ôn hậu hài hoa vì hai cặp mắt sáng thần lên.
Hai người đi rất vội vàng đến cửa hàng tạp hóa, Dương Lan bèn giới thiệu Phạm Huy cho vị Y Dược trước mắt, lão thầy thuốc vội gật gật đầu chào hỏi hắn một cái rồi đi vào trong tiệm tạp hóa, Dương Lan áy náy cười với hắn một cái giải thích vì Y Dược Lão đang vội vàng vào bốc thuốc cho mẹ nàng nên mới như vậy, bình thường đều rất cởi mở niềm nở nói chuyện, tuyệt không như thế.
Nàng mới Phạm Huy vào trong cửa hàng ngồi đợi, Phạm Huy theo chân nàng bước vào trong tiệm tạp hóa, rồi Dương Lan bảo hắn ngồi ở một cái ghế tựa chờ một lúc, nàng đi châm trà cho Phạm Huy, rồi ngồi ở một bên ghế khác, hai người cứ vậy tâm sự nói qua nói lại với nhau.
Thời gian chầm chậm trôi quá, Thầy Y Dược lúc này mới từ bên trong nhà đi ra tiệm, đầu đầy mồ hôi liền lấy vạt tay áo lau thấm thấm vài cái. Dương Lan sốt ruột đứng từ ghế lên, tiến đến hỏi:
“Y dược lão, mẹ ta nàng tốt rồi chứ? Thuốc có hiệu quả không?”
Y Dược Lão vội vàng giơ tay vỗ vỗ vai nàng giúp nàng bình tĩnh rồi mới nói: “ Lúc này lão mẫu không sao rồi, tiếp đó cần phải ngày hai lần uống thuốc sáng và tối khuya, vài thang là tốt người lên ngay.”
Đúng lúc này, bên ngoài cửa có tiếng bước chân vội vàng đi vào, Dương Lan, Phạm Huy cũng Y Dược Lão nhìn ra ngoài cửa thì thấy một tráng hán, tóc kiểu ngắn ngủi, diện mạo cương nghị, khiêng một con lợn rừng ở sau vai. Dương Lan vội vàng tiến đến nói:
“Cha, mẫu thân không sao rồi, vị thuốc tìm được rồi!”
Cha của Dương Lan tên Nguyễn Thiết Sơn, hắn lúc này vội vàng bỏ một con lợn rừng ở một bên, rồi vội hỏi:
“Thật? Mẹ ngươi không sao rồi? Nàng là lúc nào được rồi hả?”
Dương Lan vội vàng chỉ Phạm Huy, bảo hắn là người giúp gia đình ta tìm vị thuốc, Thiết Sơn thấy người trẻ tuổi trước mắt liền đi đến trước mặt Phạm Huy, cho hắn một cái gấu ôm vào người, tay vỗ vỗ, mồm liên tục nói: “Vị tiểu huynh đệ này, thật sự cảm ơn ngươi! Vô cùng cảm tạ!”
Phạm Huy bị Thiết sơn lão cha cho cái gấu ôm đột ngột, hắn cảm giác như bị Mãng Hoa Xà dùng bóp nghẹt vào người vậy, vội vàng nói: “Dạ dạ, không có gì đâu, việc nhỏ một cái mà thôi. Thiết Sơn thúc, ngài lão có thể buông tay được không, ta sắp không thở nổi rồi!!”
Thiết Sơn lúc này mới lúng túng buông thả tay ra, Phạm Huy thở phào lấy một hơi. Thiết Sơn chào chào mọi người trong phòng mấy câu liền vội vàng đi vào trong nhà xem vợ mình, chỉ còn Dương Lan cùng Y Dược Lão ở lại bồi tiếp Phạm Huy.
Phạm Huy ngó hệ thống đồng hồ, thấy cũng trôi qua hơn 1 tiếng rồi, liền đứng dậy chào hỏi mọi người là mình có việc cần phải rời đi trước. Dương Lan thấy Phạm Huy dáng vẻ như bận rộn cũng liền không giữ lại hắn, chào hỏi cảm tạ mấy câu liền cũng đi vào trong nhà.
Phạm Huy vừa đi ra ngoài cửa tiệm tạp hóa, bên cạnh đã vang lên một câu:
“Người trẻ tuổi, dừng lại đã.”
Phạm Huy ngoảnh đầu lại thấy Y Dược Lão cũng theo sau hắn bước ra tiệm tạp hóa, liền dừng lại hỏi một câu:
“Y Dược Lão, ngài có việc gì sao?”
Y Dược Lão đi đến bên cạnh hắn, đối mặt hỏi thăm một câu rồi chợt làm một cái lễ cúi người nói: “Ngươi tìm thấy Mãng Hoa chắc hẳn đã biết khu vực của Mãng Hoa Xà, ta có một việc thật sự cần ngươi giúp đỡ một cái, ngươi có thể giúp ta được không?”
Phạm Huy thế nào chịu nổi cái lễ này của Y Dược Lão, hắn vội vàng đỡ Y Dược Lão thẳng người dậy, rồi nói:
“Ngài cần gì thế chứ, chỉ cần không phải việc quá khó khăn, ta liền có thể giúp đỡ ngài.”
Y Dược Lão nghe hắn đáp ứng mình liền nói ra luôn không giữ lời: “Chẳng là ta bảo con trai ta vào lãnh địa của Mãng Hoa Xà tìm giúp ta mấy việc thuốc, hắn từ nhỏ học võ nên sức tự vệ không lo, ta mới yên tâm để hắn đi. Nhưng ai ngờ, đã mấy tháng rồi, hắn đi xong về sau liền bật âm vô tín. Ta chi tiền tìm mấy đội người sưu tầm tung tích hắn cũng không thấy gì. Nhưng sống phải thấy người, chết phải thấy xác. Ta vẫn luôn trong lòng không yên, ở nhà mẹ hắn cũng lo lắng phát bệnh. Lần này thấy ngươi còn trẻ mà có thể xâm nhập vào lãnh địa Mãng Hoa Xà còn đi ra ta liền muốn nhờ ngươi vô đó tìm người. Tìm tới, nếu hắn đã chết, mong ngươi mang thi thể hắn về ta có thể an táng hắn…”
Nói ra đến câu này, Y Dược Lão trên mắt liền nhợp nhòa lệ rơi, hắn lúc này lo lắng con trai mình đến mấy tháng nay cơm không ăn ngủ cũng không yên, lòng vẫn luôn bồi hồi mong chờ con trai hắn sẽ trở về với hắn cùng mẹ hắn.
Tiếng hệ thống nữ lúc này lại vang lên một cái: “Ding ding, người chơi đã nhận được một ủy thác Ẩn tàng nhiệm vụ - Tìm con trai của Y Dược Lão!, xin hỏi có tiếp nhận hay không?”
Phạm Huy nghe đến chuyện cảm động đến tâm can như vậy cũng liền tiếp nhận nhiệm vụ này không do dự. Hắn cầm tay Y Dược Lão vỗ vỗ mu bàn tay hắn vài cái rồi nói:
“Y Dược Lão tiên sinh cứ yên tâm, ta nhất định sẽ mang con trai về đến nhà.”
Y Dược Lão nghe hắn nhận ủy thác của mình, cũng cảm động cảm tạ hắn mấy câu. Phạm Huy liền chào hỏi hắn rồi quay đầu bước đi ra tân thủ thôn.
Bước đi được mấy mét, hắn mới nhớ ra trong hàng trang của mình còn ba món đồ, chưa kịp xem xét là gì đây, lúc đấy vội qua quơ vội vào người rồi chạy mất hút còn đâu thời gian xem nữa.
Hắn bật hành trang lên, lúc này trong hành trang hắn có 6 món đồ từ nhiệm vụ và giết Mãng Hoa Xà Vương, kèm theo là 1000 điểm EXP và 1200G, theo thứ tự item là:
“ Trang Bị - Mãng Xà Giáp (???)
Yêu cầu cấp độ: 3
Phòng thủ: 10
Công dụng:???”
“ Trang Bị - Thiết diện quỷ mặt nạ ( Tử)
Yêu cầu cấp độ: 0
Phòng thủ: 0
Nhanh nhẹn: +4
May mắn: +3
Tốc độ đánh: +10%
Tốc độ di chuyển: +5%
Công dụng: - Đeo lên trên mặt, có thể ẩn tàng tên, đồng thời cũng sẽ thay đổi luôn thông tin cá nhân, khiến kẻ địch hơn người sử dụng trong vòng 10 cấp không thể dò xét.”
“ Đồ dùng - Tâm Mãng Hoa ( Lam)
Yêu cầu cấp độ: 0
Công dụng: Phục dụng ăn trực tiếp gây huyết khí nồng độ tăng cao, tăng thêm cho người sử dụng +2 điểm sức khỏe vĩnh viễn.”
“Bình thuốc - Đỏ ( Sơ cấp)”
Công dụng: Phục dùng có thể trong vòng 10 giây hồi 80 máu.”
“Bình thuốc - Lam ( Sơ cấp)”
Công dụng: Phục dùng có thể trong vòng 10 giây hồi 50 năng lượng.”
“Thẻ giám định - Cấp 1
Công dụng: Phục dùng có thể giám định công dụng trang bị chưa biết từ cấp 10 trở xuống.”
Hắn nhìn ngắm một lúc sau, cảm thán một câu lại là vận khí xung thiên. Diệu Linh cũng tò mò nhìn lấy hành trang của hắn rồi òa lên một tiếng:
“Quào, chủ nhân, 1 lam sắc cùng 1 tử sắc, vận khí của ngươi hôm nay rất tốt nha! Đồ đạc trang bị chia làm Hoàng, Hồng, Tử, Lam, Lục, Bạch sắc. Ta nói cho ngươi nghe một tin đồn là tỉ lệ rớt đồ trong trò chơi kém cỏi ít ỏi đến gây người người tức giận tức điên đây. Vậy mà ngươi đã có 1 lam cùng 1 tử rồi. Thế này sẽ gây người người nhổ nước bọt chết ngươi nha!”
Phạm Huy nghe vậy vô lực nuốt nước bọt một tiếng, người người nhổ nước bọt? một cái tân thủ thôn chắc đủ dìm hắn bơi trong nước luôn chứ còn gì, cả sever thì chắc đủ dìm thành phố mất… Không được phải giấu kĩ, trân tàng không lộ trước mắt người là một đạo lí vô cùng đúng đắn từ đời cha ông đã bảo rồi, sẽ không sai!
Hắn lúc này quay lại hành trang của mình, ý điểm sử dụng Thẻ giám định - cấp 1 vào Mãng Xà Giáp. Từ 3 tấm giảm xuống còn 2, Mãng Xà Giáp lóe sáng lên cái rồi từ không có màu sắc xung quanh, dần dần hiện lên một màu lam chói lòa mù mắt.
“Trang bị - Mãng Xà Giáp ( Lam)
Yêu cầu cấp độ: 3
Phòng thủ: 12
Sức khỏe: +3
Nhanh nhẹn: +2
Tỉ lệ đỡ đòn: +5%
Công dụng: Giúp khi trúng công kích, có 10% loại bỏ 50 sát thương.”
Quào, lại là một đồ phòng thủ tốt, Phạm Huy cười haha rồi điểm kích mặc vào, trên thân hắn biến hóa từ một bộ giáp vải thành một bộ giáp da màu lam sắc, bên trên điểm điểm những hình tròn có viền đen nhìn vô cùng kì dị giống như da Mãng Hoa Xà vậy. Nhưng nhìn sang bên tay mình một cây kiếm gỗ, hắn liền cảm thấy nhụt chí, lúc này kiếm gỗ độ bền còn có 64%... Sắp gãy lìa rồi!
Nhìn lại túi tiền trong hành trang của mình, tổng cộng từ lúc chơi đến giờ đã có 3300G, một số tiền nhỏ, hắn nghĩ nghĩ muốn đổi một cây vũ khí nên liền lại quay đầu tiếp đi về hướng tiệm vũ khí đi tới.