Âu Thần Hi nhìn theo hướng mắt của Chu Kế Siêu, cửa sổ khá to của phòng VIP có thể trông thấy khung cảnh sôi động, náo nhiệt đang diễn ra bên ngoài boong tàu. Có vẻ như Phó Tư Viễn vừa mới đến được một lúc, hắn ta đang cùng một nhóm bạn bè nhìn có vẻ là dân chơi vừa đốt thuốc vừa tu rượu ừng ực như nước lã, người phụ nữ mà hắn ta đang vòng tay qua eo có chút thân mật kia trông rất quen mắt. Âu Thần Hi vừa nhìn đã nhận ra ngay đó chính là Vương Hạ Chi – con gái rượu của Vương Hồng Bảo.
“Phó Tư Viễn là khách quen ở đây à?”
“Đúng vậy, anh ta thường xuyên đến đây ăn chơi, bao đặt phòng VIP nhất hơn nữa tôi nghe đồn anh ta còn đang hẹn hò cùng Vương Tiểu thư!”
Âu Thần Hi làm ra vẻ kinh ngạc, hỏi dò.
“Hẹn hò Vương Hạ Chi sao, nghe nói hắn ta đã có vợ rồi kia mà! Hình như là con gái Diệc gia”
“Đúng vậy, nhưng mọi người đều biết rằng Phó Tư Viễn cưới Diệc Tiểu thư kia chỉ vì tiền thôi đối với vợ còn rất lạnh nhạt, chuyện kia cũng chẳng mấy mặn nồng, còn có tin đồn năm đó cả nhà Diệc gia bị thiêu rụi là do một tay anh ta gây nên. Diệc gia chỉ có một đứa con gái duy nhất tài sản dĩ nhiên thuộc về cô ấy, còn nếu như cô ấy có mệnh hệ gì người có quyền thừa kế chẳng phải là chồng hợp pháp hay sao. Phó Tư Viễn là kẻ được lợi nhất trong mối hôn nhân này, tính toán rất chi li. Chỉ tội cho cô vợ đó mà thôi!”, Chu Kế Siêu cảm thán.
Phân tích sâu sắc của Chu Kế Siêu phần nào đã làm sáng tỏ những mơ hồ trong đầu của Âu Thần Hi từ trước đến nay, hóa ra cái bẫy mà Phó Tư Viễn giăng ra không phải là dành cho anh mà chính là cho vợ của hắn – Diệc Tâm. Đúng là cầm thú cũng chỉ đến thế mà thôi! Âu Thần Hi trong lòng bứt rứt không yên, anh lo lắng cho Diệc Tâm khi phải rơi vào tay kẻ độc ác như vậy. Nhưng làm thế nào mới có thể giúp được cô đây? Chi bằng vạch mặt tên dối trá này trước khi Diệc Tâm bị tổn thương nhiều hơn nữa!
Âu Thần Hi còn đang chìm vào trầm tư thì Chu Kế Siêu có điện thoại đến…cậu ta nhìn vào màn hình rồi gật đầu chào, vội vàng bước ra ngoài.
“Trần Minh, cậu cho người đến theo dõi Phó Tư Viễn cho tôi ngay, tôi muốn chụp được bằng chứng ngoại tình hiển nhiên của hắn ta càng sớm càng tốt! Hắn đã biết mặt tôi nên tốt nhất chúng ta nên rời khỏi đây đi trước khi chạm mặt!”
“Vâng, thưa cậu chủ!”, trước giờ Đại Thiếu gia chưa bao giờ cho người theo dõi Phó Tư Viễn dù rất nôn nóng tìm kiếm manh mối, chẳng hiểu sao lần này lại quyết định nhanh chóng như vậy. Trần Minh tuy trong lòng ngập tràn thắc mắc nhưng cũng không tiện hỏi rõ mà chỉ biết mau chóng tuân lệnh.
Nói rồi Âu Thần Hi nhanh chóng đứng dậy rời khỏi phòng VIP.
Phó Tư Viễn trong một lần tụ tập bạn bè ở du thuyền Victoria này đã được một Thiếu gia chơi chung trong nhóm giới thiệu làm quen với thiên kim tiểu thư Vương Hạ Chi. Ngay lập tức hắn ta bị hớp hồn bởi vẻ xinh đẹp sắc sảo cùng khả năng chịu chi của cô nàng. Nhất là gia thế khủng của nhà họ Vương thì ai ai nghe đến mà chẳng thèm muốn được trở thành con rể kia chứ. Phó Tư Viễn vận dụng hết khả năng tán gái của mình để làm quen với Hạ Chi, còn bỏ ra không ít tiền bạc mua trang sức đắt tiền nhất cung phụng cho cô ả. Vì thế mà chẳng mấy chốc Vương Hạ Chi đã rơi vào lưới tình mà Phó Tư Viễn cất công giăng ra dù cho biết hắn ta đã có vợ. Từ lúc quen biết với Vương Hạ Chi, Phó Tư Viễn đã vô cùng hối hận vì cưới Diệc Tâm, tuy Diệc gia có của ăn của để, hắn cũng lợi dụng cuộc hôn nhân này để chiếm đoạt không ít tài sản, nhưng kỳ thực mà nói, kiểu con gái hiền dịu không phải là gu của hắn.
Phó Tư Viễn bị hấp dẫn bởi những người phụ nữ kiều mị, nóng bỏng lại có phần phóng túng như Vương Hạ Chi. Chính vì vậy mà hắn ngay lập tức lên cái bẫy dành cho vợ của mình để cô mang thai với người khác, để nhân lúc cô yếu đuối nhất không thể phản kháng mà một tay triệt hạ dứt điểm, thuận lợi cưới Vương Hạ Chi vào cửa Phó gia.
Phó Tư Viễn thuận tay kéo Vương Hạ Chi vào lòng, hôn lên má cô ta một cái, âu yếm gọi.
“Cục cưng, em xem món quà này có hài lòng không? Anh đã cất công đặt nhãn hiệu trang sức nổi tiếng nhất trong thành phố làm cho em đấy!”
Vương Hạ Chi vẻ mặt háo hức không giấu diếm mở nắp hộp quà ra, mắt cô ta sáng lên khi thấy bên trong chiếc hộp trái tim trải đầy hoa hồng là một sợ dây chuyền kim cương chiếu sáng rực rỡ. Viên chủ hơn 10 cara cũng hình trái tim với những giác cắt hoàn hảo, độ tinh khiết tuyệt đối, đúng là món quà xứng đáng với vị trí thiên kim của cô ta.
“Đẹp quá, em thích nó lắm, mau giúp em đeo vào đi!”, Vương Hạ Chi mặt một chiếc áo đính kim sa lấp lánh hở ngực khoe vòng eo con kiến cùng đôi chân dài thẳng tắp nũng nịu dụi đầu vào vai Phó Tư Viễn, mùi nước hoa ngọt ngào tỏa ra khiến hắn ta mê mẩn.
Phó Tư Viễn vòng tay qua đeo sợi dây chuyền có giá trị bằng một nửa căn nhà vào cổ Vương Hạ Chi, nói khẽ vào tai cô ta.
“Hôm nay sinh nhật em, anh tặng em món quá giá trị như vậy em tính thưởng anh gì đây hả?”
Vương Hạ Chi đỏ bừng mặt nhéo vào hông hắn ta đầy khoái chí, cười khúc khích.
“Ghét thế, em đã đặt phòng VIP nhất rồi đấy! Đêm nay em là của anh mà, anh yêu!”