Cuối tuần sau tại sân bay thành phố…
Cố Sở Dao và Tống Tuệ Tuệ đã có mặt từ 8h 45 phút, sớm hơn tận 15 phút để đón người bạn đã năm năm không gặp này.
Cố Sở Dao đứng tê hết cả chân mà vẫn chưa thấy Dương Chí Hi ra cô liền làu bàu "Sao lâu như vậy mà vẫn chưa thấy cậu ta ra vậy"
"Thật là lề mề, đợi mình gặp được cậu ta rồi sẽ cho cậu ta một trận. Vì dám để hai bổn tiểu thư đây đứng đợi"
Tống Tuệ Tuệ nao nán thở dài "Bà cô của tôi ơi! C-chúng ta đi sớm tận mười lăm phút mà cậu nhìn xem bây giờ mới có chín giờ kém vẫn chưa đến giờ ra, nên cậu đừng đứng đó mà than vãn nữa"
5 phút sau…
Cuối cùng Dương Chí Hi cũng đi ra.
Cố Sở Dao/Tống Tuệ Tuệ cùng nhau vẫy tay đồng thanh gọi "Dương Chí Hi…Dương Chí Hi ở bên này!"
Dương Chí Hi nghe thấy tiếng có người gọi mình thì liền nhìn thấy hai cô, anh liền kéo vali chạy tới.
"Hello hai người đẹp đã lâu không gặp! Hai cậu có nhớ mình không?"
Dương Chí Hi vui vẻ ôm hai cô vào lòng chào mừng, Tống Tuệ Tuệ cũng rất vui vì sau bao nhiêu năm cuối cùng cũng gặp lại nhau. Nhưng còn mỗi Cố Sở Dao là khó ở vì phải đến sớm đợi cậu ta.
Dương Chí Hi buông hai người ra rồi nhìn biểu cảm gượng ép của Cố Sở Dao thì oán trách
"Cố đại tiểu thư bình thường tiếp đón bạn bè lâu không gặp với gương mặt gượng ép như vậy sao?"
Cố Sở Dao liền lườm cậu một cái "Tại ai hả? Hôm nay cậu phải mời tụ này một bữa thì mình mới tha thứ cho cậu"
Dương Chí Hi nhìn tính cách cáu kỉnh của cô thì không nhịn được liền bật cười "Ha ha ha! Cố Sở Sao sao cậu vẫn giống hệt với lúc nhỏ vậy chẳng thay đổi chút nào hơi tý là giận dỗi."
Nói xong cậu lại quay sang nháy mắt với Tống Tuệ Tuệ "Đúng không Tuệ Tuệ!"
Tống Tuệ Tuệ cũng mỉm cười hùa theo "Đúng vậy! Tính nết cực kì khó ở. Không biết sau này ai xui xẻo mới lấy phải cậu ấy nữa! Ha"
Cố Sở Dao giận đỏ mặt "Không biết dù hôm nay Dương thiếu gia phải mời một bữa thật ra trò thì mình mới tha lỗi cho"
Dương Chí Hi "Được rồi! Mình mời hôm nay chúng ta sẽ không say không về"
"Chúng ta đi thôi!"
"Let’s gooo!"
Ba người lên xe đến một quán bar sang trọng thuê riêng một phòng V.I.P hát hò chơi bời, đã lâu lắm rồi họ không được chơi vui như vậy.
Cố Sở Dao "Các cậu cứ uống đi mình đi vệ sinh một lúc, lát nữa sẽ quay lại"
Tống Tuệ Tuệ "Um! Cậu đi cẩn thận"
Cố Sở Dao đi vệ sinh vì trong người cô có men rượu nên có chút ngà ngà say, lúc đi không may đụng trúng phải một người đàn ông
Cô liền vội vàng xin lỗi "Xin lỗi!"
Người đàn ông giữ chặt tay cô lại, Cố Sở Dao khó chịu muốn hất tay anh ta ra nhưng cô càng ra sức thì anh ta lại càng nắm chặt hơn.
Cô tức giận, lúc này Cố Sở Dao mới ngước lên nhìn khuôn mặt người đàn ông đó, trông rất quen mắt nhưng thật sự cô không nhớ nổi
Cố Sở Dao không quan tâm anh là ai cô lạnh nhạt nói "Buông ra!"
Cận Thiếu Phong nhíu mày nhìn thiếu nữ trước mặt mặt mình coi anh như người xa lạ, giọng anh lạnh như băng "Em không quen tôi?"
Cố Sở Dao cười khẩy hỏi lại "Anh là ai?"
Gương mặt Cận Thiếu Phong thoáng chốc lạnh lại, gân xanh trên trán nổi lên trông vô cùng đáng sợ.
Giọng anh đanh lại nghe rất nguy hiểm "Tôi hỏi em một lần nữa, tôi là ai?"