Chương 1183:
Phó Mặc Tranh ngẩn người rồi cũng hỏi lại: “Mông ơi, cậu kết hôn thật đấy hả?”
Giản Mông xấu hổ cười cười, cô ấy lấy thiệp mời từ trong túi xách ra, đưa cho mỗi người một cái rồi nói: “Các cậu phải chuẩn bị lì xì cho tớ nhiều nhiều vào đấy nhé. Tháng sau tớ tổ chức hôn lễ rồi, các cậu chắc chắn phải đến đ: Phó Mặc Tranh nhận lấy thiệp mời rồi nói Lý Duyệt cười rồi hỏi bằng giọng nhiều chuyện: “Các cậu tổ chức hôn lễ ở đâu thế?”
“Chúng tớ tổ chức ở quê thôi. Tớ không tìm được một người bạn trai giàu có như Tiểu Ninh”
“ chắc chắn tớ sẽ đến”
Chu Tiểu Ninh mặc Chanel kiểu mới, trên tay cầm túi của Prada, giẫm lên đôi giày cao gót Jimmy-choo đi tới.
Trên người cô ấy nồng nặc mùi tiền.
Giản Mông nhịn không được trêu chọ: iểu Ninh, hiện tại trên người cậu mặc cũng mấy chục vạn nhỉ, cuối cùng thì bạn trai cậu là người giàu có cỡ nào đây.”
Lý Duyệt dùng bả vai đẩy Chu Tiểu Ninh cười nói: “Hiện tại Tiểu Ninh đã phát đạt. Đúng rồi, không phải lần trước cậu nói bạn trai cậu mở khách sạn năm sao ở Đế Đô à? Có phải tên là khách sạn Gia Vọng không?”
Giản Mông có chút ngạc nhiên hỏi: “Thật vậy chăng? Tớ và chồng tớ về Đế Đô còn phải tổ chức một buổi tiệc đền ơn để mời bạn học và bạn bè đến ăn, ban đầu bọn tớ định đặt ở khách sạn Gia Vọng đấy. Tiểu Ninh, bạn trai cậu là Tổng giám đốc sao?”
Đáy mắt Chu Tiểu Ninh lộ ra chút kiêu ngạo nói: “Anh ấy không làm công cho người ta, mà anh ấy là ông chủ của khách sạn Gia Vọng và cũng là chủ tịch. Nếu như các cậu muốn mở tiệc rượu ở khách sạn Gia Vọng thì tớ có thể nói anh ấy cho người chiết khấu bảy mươi phần trăm.
Dù sao chúng ta cũng là bạn học cũ, còn ở cùng phòng với nhau lâu như vậy, cho nên chút thể diện này tớ vẫn cho được”
Giản Mông nói: “Vậy thì tốt quá, tớ và chồng tớ còn đang do dự vì cảm thấy giá cả của tiệc rượu có chút đắt. Nếu có chiết khấu bảy mươi phần trăm thì chúng tớ sẽ không còn chút áp lực nào. Tiểu Ninh, thật sự rất cảm ơn cậu.”
Chu Tiểu Ninh hất mái tóc dài nói: “Chuyện này có gì đâu, chỉ là việc rất nhỏ mà thôi.”
Diệp Duy ôm cánh tay, cố ý hừ lạnh một tiếng: “Không phải khách sạn bản thân tự mở, cũng không phải là của chồng, thế mà còn khoe khoang cái gì không biết”“
Chu Tiểu Ninh cong môi đỏ liếc mắt nhìn Diệp Duy, tất nhiên cô ấy cũng chú ý tới Phó Mặc Tranh ở bên cạnh Diệp Duy.
Cô ấy rất xinh đẹp, dù cho đứng ở đó không nói lời nào thì cũng có thể hấp dẫn tất cả ánh mắt tốt đẹp của mọi người.
Phó Mặc Tranh không để ý ăn mặc, quần áo như mặc đại trên người, trên mặt không trang điểm, trên môi chỉ bôi ít son màu bánh đậu sáng bóng, trông rất đơn giản nhưng lại xinh đẹp tuyệt vời.
Chu Tiểu Ninh nắm chặt nắm đấm, hôm nay cô ấy ăn mặc chỉnh chu, làm sao cũng phải hạ thấp Phó Mặc Tranh xuống.
Bảy năm rồi, lần đầu tiên gặp mặt nên cô ấy không thể thua.
Chu Tiểu Ninh cười nói: “Có một số người không ăn được nho lại nói nho chua, tôi cũng có thể hiểu được”
Diệp Duy: “Ha ha”
Ông chủ của khách sạn Gia Vọng, có gì hay để khoe khoang đâu.
Diệp Duy đưa tay ôm vai Phó Mặc Tranh nhíu mày nói: “Dạng như khách sạn Gia Vọng này, chỉ cần bố của Tranh Tranh ngoắc ngón tay đã có thể thu mua rồi”
Chu Tiểu Ninh nghiến răng, bầu không khí đây mùi thuốc súng.
Phó Mặc Tranh thầm vỗ tay Diệp Duy để ra hiệu cô ấy đừng lên tiếng nữa vì nó không cần thiết.
Chu Tiểu Ninh thích khoe khoang là chuyện của cô ấy.
Giản Mông và Lý Duyệt là người ở chung ký túc xá nên tất nhiên phải nói chuyện cho Chu Tiểu Ninh, huống chỉ quả thật giọng điệu nói chuyện vừa rồi của Diệp Duy rất hung hăng.
Diệp Duy trông thấy Chu Tiểu Ninh lại tức giận nói: “Tranh Tranh, tớ sang bên kia tìm bạn học trước, lát nữa chúng ta sẽ tụ họp sau. À trưa nay Thịnh Hoài Nam mời chúng ta ăn cơm, cậu đừng có trốn đấy”
“Được, cậu đi trước đi, có gì hãy gọi điện thoại liên lạc”
Mấy năm nay Chu Tiểu Ninh trà trộn trong nhà hào môn ở Đế Đô nên đã từng nghe qua nhà họ Thịnh ở Đế Đô.