Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 916





Chương 916

“Không phải như vậy, mẹ tôi không làm gì hết! Cô là người đàn bà độc ác, nếu như tôi chết tôi sẽ biến thành ác quỷ ăn thịt cô!” Túi Sữa Nhỏ tức giận nắm chặt lắm đấm, tuy rằng mạng sống đang bị uy hiêp nhưng cậu không hề sợ hãi một chút nào. Cậu là đàn ông con trai, phải dũng cảm, không thể cúi đầu trước thế lực đen tối.

“Mày ngậm mồm lại cho tao, nếu còn dám nói nhiều thêm một câu, tao sẽ ném mày xuống dưới đất.” Lục Kiều Sam hét lớn một tiếng.

“Đồ phụ nữ xấu xa, tôi không sợ cô đâu, mẹ tôi cũng không sợ cô, cô không uy hiếp chúng tôi được đâu.” Túi Sữa Nhỏ lòng tràn ngập phẫn nộ, Lục Kiều Sam là người phụ nữ xấu xa nhất mà cậu bé từng gặp.

Mỗi sợi giây thần kinh của Hy Nguyệt giống như đang căng lên, “Lục Kiều Sam, tôi đã làm theo những gì cô muốn, cô mau buông con trai của tôi ra.”

Khóe miệng Lục Kiều Sam gợi lên một nụ cười cực kỳ dữ tợn, “Tất cả mọi người đều nghe thấy rồi chứ, người phụ nữ này đã thừa nhận hành vi của mình, tất cả mọi chuyện đều là do cô ta làm. Cô ta vô cùng độc ác, dối trá. Chỉ cần cô ta còn ở đây thì nhà họ Lục sẽ không được yên.”

“Đúng, tất cả mọi chuyện đều là do tôi làm, tôi thừa nhận, cô mau thả con trai tôi ra, nó vô tội.” Hy Nguyệt gần như cầu xin cô ra, bây giờ chỉ cần cô ta thả con trai cô ra, cho dù cô ta có yêu cầu gì đi chăng nữa cô đều đồng ý.

“Thả nó ra?” Lục Kiều Sam cười to hai tiếng, “Cô hại chết con của tôi, tôi muốn để con cô trôn cùng với nó.”

Cô ta móc từ trong túi ra một chiếc hộp thuốc Mifepristone rồi vứt tới trước mặt Hy Nguyệt. Lọ thuốc này cô ta mua từ trước khi đến đây, cô ta vẫn luôn tìm cơ hội để cho Hy Nguyệt uống khiến cô ta xảy thai nhưng không được.

“Cô uống hết lọ này tôi sẽ thả nó ra.”

Nghe được câu này mọi người ngược lại cùng nhau hít một mạnh một hơi, nơi lồng ngực toát ra sự lạnh lẽo.

Hy Nguyệt cả người run lẩy bẩy, cô không biết mình nên làm gì bây giờ, cô theo bản năng ngồi xổm xuống đất, định nhặt hộp thuốc kia lên, nhưng lại bị mợ hai ngăn lại.

“Con đừng làm việc ngốc, Kiều Sam điên rồi, cho dù con có uống hộp thuốc này đi chăng nữa nó cũng không tha cho thằng bé đâu.”

Lục Vinh Hàn cắn chặt khớp hàm, nếu không phải thằng bé còn đang ở trong tay Lục Kiều Sam, ông ta đã tiến lên bóp chết cô ta rồi, “Nghiệt tử, mày đừng được đằng chân lân đằng đầu, mày mau bỏ thằng bé xuống cho tao!”

Bà cụ hít sâu một hơi, tuy rằng lòng lo lắng không thôi, nhưng bà vẫn cố gắng duy trì bình tĩnh.

Bà biết Lục Lãnh Phong đang đứng ở dưới, mà đây là tầng hai, chỉ cần anh trải xong đệm bơm hơi thì cho dù thằng bé c rơi xuống cũng không có chuyện gì hết.

Bà dùng gậy gõ mạnh xuống đất,”Lục Kiều Sam, nếu như con còn có chút tính người thì mau thả thằng bé xuống, mâu thuẫn giữa con và Hiền Phương không nên liên lụy đến người vô tội.”

Lụ Kiều Sam nhếch miệng cười, “Cô ta nhất định phải ăn, đứa con trong bụng cô ta và thằng con hoang trên tay con cô ta chỉ có thể chọn một.”

Bà Lục vẫn luôn giữ im lặng, không nói một lời.

Mợ ba lén nắm chặt lấy tay áo bà, “Kiều Sam là con gái của chị, nó nghe lời chị nhất, chị mau khuyên nhủ nó đi, đừng để nó làm ra chuyện khiến mình phải hối hận.”

Bà Lục thở dà, khuôn mặt lộ vẻ khó xử và bất đắc dĩ: “Tôi có thể nói cái gì bây giờ được chứ? Kiều Sam bởi vì sẩy thai nên bị trầm cảm, nói thêm chỉ càng kích thích nó khiến nó làm ra hành động quá khích mà thôi. Nếu Hy Nguyệt đã thừa nhận không bằng nể mặt Kiều Sam trục xuất cô ta ra khỏi nhà họ Lục, coi như cho Kiều Sam công bằng.”


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv