Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 527





Chương 527

Họ vừa ăn tối xong, thì Tiêu Ánh Minh đến.

Nhìn thấy Lục Lãnh Phong, cô ta nở nụ cười ngọt ngào: “Anh Lãnh Phong, em cảm giác như đã lâu rồi không gặp anh, thật là nhớ anh quá đi.”

“Lãnh Phong lại không muốn gặp cô, tốt nhất là cả đời không gặp.” Lục Kiều Sam tức giận liếc cô một cái.

Tiêu Ánh Minh cố ý thở dài, âm cuối kéo dài: “Chị Kiều Sam, nói như vậy, em với chị cùng cảnh ngộ thì thông cảm nhau đi.”

Lục Kiều Sam nhíu mày: “ Ý của cô là gì?”

“Tần Nhân Thiên cũng không muốn nhìn thấy chị, cũng giống như trước, anh ta sẽ không khôi phục trí nhớ nữa. Trước đây, anh ta cũng từng đứng trước mọi người, tuyên bố rằng anh ấy thà kết hôn với Teddy, còn hơn là kết hôn với chị.” Tiêu Ánh Minh che miệng, cười rộ lên.

Hy Nguyệt thở dài trong lòng, tình bạn giữa con gái thật mong manh, lúc trước Lục Kiều Sam và Tiêu Ánh Minh còn là bạn thân, cả hai đều chống đối lại cô, bây giờ quay lưng lại với nhau, mạnh ai nấy đi.

Lục Kiều Sam tức giận nổi trận lôi đình, ngay cả sợi tóc cũng sắp bốc khói, “Lãnh Phong, mau đuổi người phụ nữ này đi đi, thật là phiền phức.”

Lục Lãnh Phong nhàn nhạt liếc nhìn những người phụ nữ, đôi môi mỏng khẻ mở, chậm rã thốt ra vài câu: “Thực ra Ánh Minh cũng thật đáng yêu.”

Nghe vậy, trái tim Tiêu Ánh Minh lập tức bay lên trời, bay lên mặt trăng, treo ở cây hoa quế lay theo chiều gió.

“Tôi biết mà, anh Lãnh Phong không hề ghét tôi.” Tiêu Ánh Minh bí mật nhìn Lục Lãnh Phong mà nói, người đàn ông lạnh lùng xấu bụng này càng ngày càng khó hiểu, giống như ngôi sao trên trời, tất cả đều rất bí ẩn, tìm hiểu con người anh thật sự vượt quá khả năng của con người.

Trái tim Hy Mộng Lan thắt lại, có chút thấp thỏm, có chút rối rắm, có chút bất an.

Tình địch nhiều quá rồi.

Luôn có người xuất hiện gây rối.

Dù họ không có tư cách làm vợ của Lục Lãnh Phong, nhưng lại cùng nhau đối phó cô ta, như vậy là quá đủ rồi.

Đều trách cô ta lại nhất thời chủ quan, không ký kết hợp đồng, nếu không thì đã có địa vị, cần gì phải lo lắng đến những tên nhỏ bé này.

“Chị Ánh Minh, chị đến nhà là làm khách, chúng tôi đương nhiên phải chào đón, nhưng chị là khách, Kiều Sam là chủ nhà, tối thiểu phải có sự tôn trọng.”

Tiêu Ánh Minh hung hăng trừng mắt nhìn cô ta: “Em cô mới là chủ nhân của cái nhà này, cô là khách đến nhà, sao tôi không thấy cô tôn trọng em gái cô, còn định móc méo cướp chồng em ấy.”

Hy Mộng Lan mặt xanh, cố gắng giữ bình tĩnh, nhẹ giọng nói: “Tôi không có làm gì sai chuyện gì, chỉ là phải lòng Lãnh Phong,với lại anh ấy vốn dĩ là vị hôn phu của tôi. Nhưng những chuyện này đã qua rồi, quan hệ giữa tôi và em gái rất tốt, tôi sẽ hoàn thành nhiệm vụ của một người chị, chăm sóc và yêu thương em ấy.”

Hy Nguyệt trong lòng hừ nhẹ một tiếng, cô cũng đã nhận ra đạo đức giả của cô ta, từ nhỏ đã như vậy, miệng nói còn hay hơn hát, luôn nói dối cô. Bây giờ, cô không bao giờ tin cô ta nữa.

“Chị, tôi không dám nhờ chị chăm sóc, chỉ mong chị bỏ qua cho. Gần đây tôi đang nghĩ đến một bài thơ: Củi đậu đun hột đậu, Đậu trong nồi khóc kêu, Cùng sinh trong một gốc, Bức nhau chi lắm điều.”

“Quá thích hợp, lúc cần cô nhất, thì van cầu cô kết hôn, hối hận rồi thì tìm cách đuổi cô đi, cô ta chỉ coi cô như một quân cờ để lợi dụng, không xem cô là em gái.” Tiêu Ánh Minh ở bên cạnh bênh vực.

Hy Mộng Lan ngã xuống, vô cùng tức giận, nước mắt rưng rưng.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv