Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 217





Chương 217

Nhưng căn phòng rất yên tĩnh, tai Lục Lãnh Phong rất thình nên vẫn nghe thấy.

“Giỏi thì lặp lại lần nữa.”

“Không có gan, đàn ông mới gan dạ, tôi là phụ nữ.” Cô kéo chăn lên che đầu, giống như ốc sên chui vào trong vỏ của mình.

“Cô muốn đồ của tôi đúng không?” Ánh mắt thâm thúy của anh dưới ánh đèn ngủ nhàn nhạt lộ ra thú tính.

“Không muốn nổi, đắt giá quá.” Giọng nói rầu rầu của cô từ trong chăn phát ra.

“Cô cũng chẳng có tư cách muốn.” Anh hừ nhẹ một tiếng, gần như thô bạo xốc chăn mền của cô lên: “Về sau nói chuyện với tôi, nhất định phải lộ đầu ra, nếu không thì vĩnh viễn đừng lộ ra.”

Trong giọng nói tràn đầy uy hiếp, dường như chỉ cần cô co rúm người lại sẽ bị anh bẻ gãy.

“Tôi thử bói cho anh, biết anh thiếu cái gì không?” Cô nhìn thẳng anh, dáng vẻ mang theo sự khiêu khích.

“Thiếu cái gì?” Anh có hơi nheo mắt lại, chỉ lộ ra một đôi mắt lạnh đen nhánh, nhìn cực kỳ sắc bén, dường như chỉ cần cô nói nhầm là sẽ chết.

Nhưng dã tính của cô đã phát ra thì liền có một loại dũng khí không sợ chết: “Bát tự anh thiếu sự dịu dàng, ngũ hành thiếu phúc hậu.”

Hai hàng lông mày rậm đẹp đẽ của anh nhếch lên, sự giận dữ trên gương mặt lại bị vẻ xảo trá thu lại: “Cô hi vọng tôi dịu dàng một chút sao?”

“Yêu cầu xa vời quá à?” Cô dùng giọng điệu tự giễu nói.

“Là nằm mơ!” Anh hung ác nhếch miệng, lật người cô lại…

Cô không hiểu, anh rõ ràng thích đàn ông, tại sao lại hết lần này đến lần khác cưỡng đoạt cô

Chẳng lẽ nguyên dàn hậu cung nam sủng cũng không thỏa mãn được anh sao?

Cô rất muốn hỏi anh, nhưng lời vừa đến môi liền bị nghẹn lại.

Đây là bí mật của anh, anh giấu rất kỹ, không cho một ai biết được, nếu như phát hiện ra cô đã biết, nói không chừng sẽ giết cô diệt khẩu?

Đêm nay, dường như anh đã dịu dàng hơn trước kia một chút, động tác cũng không thô bạo, nhưng vẫn tràn đầy hung hãn.

Anh là quỷ Tu La, là con báo đen đáng sợ nhất trong khu rừng rậm Nam Mỹ, mãi mãi cũng không thay đổi được bản tính chiếm hữu.

Cô là con mồi của anh, cũng là thú vui của anh.

“Cô gái ngốc, nếu nhím không có gai nữa thì sẽ thế nào?”

“Sẽ chết.” Cô yếu ớt thốt ra hai chữ.

“Cô sẽ không chết, mà chỉ hoàn toàn bị tôi khuất phục.” Anh nhếch môi cười, một nụ cười gằn khát máu, suốt quá trình cứ chăm chăm nhìn vào bờ vai trần trụi của cô, chỉ là vẫn không nhìn thấy được dáng vẻ mà anh mong đợi.

Ha, một cô gái ham tiền như vậy sẽ là người phụ nữ nhỏ bé thuần khiết trong lòng anh sao? Cũng không biết bản thân đang trông mong điều thú vị gì!

Ngày hôm sau, là một ngày náo nhiệt nhất kể từ khi cô vào nhà họ Lục.

Bố chồng Lục Vinh Hàn mà trước giờ cô chưa từng gặp mặt vừa từ nước An Kỳ trở về


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv