Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1928



Chương 1928

Cơ mặt Tư Mã Ngọc Như co rút kịch liệt: “Tôi không thể khai báo, tôi là người bị hại, xyanua cái gì, không liên quan gì đến tôi hết.”

“Lần này, cô cũng đừng mong có thể lừa được, chỉ cần cô không vượt qua được máy phát hiện nói dối, cục cảnh sát sẽ điều tra rõ đến cùng.” Hy Nguyệt nói.

Ngũ quan của Tư Mã Ngọc Như vặn vẹo dữ tợn, cho dù cô ta có chết, cũng phải kéo Hy Nguyệt theo chịu tội thay.

“Là cô hại tôi, người đầu bếp kia nhất định là do cô thuê. Cô đã lên kế hoạch mưu hại tôi rồi. Đầu tiên là cô hạ độc vào trong bát súp, thấy tôi mạng lớn không chết, cô thua mua đầu bếp bắt cóc tôi, muốn gài bẫy tôi. Cũng may ông trời có mắt, khiến cho cảnh sát tìm được tôi. Cô hại tôi được, liền vu oan cho tôi, muốn đẩy tội danh lên trên đầu tôi, cô thật độc ác.”

Cô ta nói xong, vậy mà lại khóc lên.

Y Hạo Phong cười lạnh: “Cho dù cô ba hoa chích chòe cũng vô dụng, vượt qua máy phát hiện nói dối mới được.”

Dưới cái nhìn của Tư Mã Ngọc Như, chỉ cần cô ta chơi xấu, không phối hợp, không thừa nhận, sẽ không ai có thể bắt được nhược điểm của cô ta, định tội cho cô ta: “Tôi không tin ba cái đồ quỷ đó, trời mới biết các người có giở trò trên đó hay không, tôi tuyệt đối sẽ không phối hợp.”

“Cô không làm, cũng phải làm, ngày mai tôi phái người áp tải cô qua, lúc nào làm xong, lúc đó mới được đi ra. Cô dù muốn từ chối không phối hợp, vậy thì cứ ở trong đó mà chờ đi.”

Ánh mắt Hy Nguyệt nghiêm nghị, cực kỳ lạnh lẽo, khiến Tư Mã Ngọc Như run rẩy, rùng mình ớn lạnh: “Hy Nguyệt, mày dám.”

“Cô là cái thá gì, có tư cách uy hiếp bà chủ của nhà họ Lục sao?” Y Hạo Phong quát một tiếng chói tai, tát mạnh một cái lên trên mặt Tư Mã Ngọc Như.

Cô ta rõ ràng, bọn họ đến để hỏi tội, chỉ có Lục Vinh Hàn mới có thể cứu cô ta.

“Vinh Hàn, bọn họ muốn đẩy em vào chỗ chết. Em đã sắp chết rồi, bị giam ở cái nơi đưa tay không thấy được năm ngón kia, không được uống một giọt nước, ăn một miếng cơm, nếu như không phải em cắn răng kiên trì, thì đã chết từ lâu rồi. Lẽ nào bọn họ không chịu tha cho em một mạng hay sao?” Cô ta “hu hu” một tiếng, nghẹn ngào bật khóc.

Lục Vinh Hàn ôm vai cô ta: “Máy phát hiện nói dối sẽ không sai, cũng không thể bị người khác điều khiển. Nếu như cô không muốn làm, hãy khai báo rõ ràng với lựa lượng cảnh sát. Người cô nhìn thấy rốt cuộc là ai, chỉ khi tìm được người đó, mới có thể chứng minh được sự trong sạch của cô.” Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Khoé môi Tư Mã Ngọc Như co rúm lại, giống như bị ong vò vẽ đốt: “Đầu của em đang rất đau, cái gì cũng không nhớ rõ. Em cần nghỉ ngơi, anh bảo bọn họ đi ra ngoài đi.”

“Chơi xấu không có tác dụng đâu, ngày mai tôi sẽ phái người đến đây.” Y Hạo Phong nói xong, chuyển ánh mắt nhìn về phía Lục Vinh Hàn: “Đừng quên trận cá cược giữa chúng ta.”

Tư Mã Ngọc Như chấn động kịch liệt: “Cá cược cái gì?”

“Nói cho cô biết cũng không sao cả.” Y Hạo Phong nói: “Tôi và Lục Vinh Hàn cá cược, Hy Nguyệt không để ý nguy hiểm tính mạng, ở lại đây tìm cô, cô không chỉ không cảm kích con bé, còn có thể sẽ lấy oán báo ân, cắn ngược lại và vu oan cho con bé. Lục Vinh Hàn không tin, ông ấy nói trên thế giới này ông ấy là người hiểu cô rõ nhất, cô nhất định sẽ không lấy oán báo ân. Vậy nên, chúng tôi cá cược. Nếu như cô làm loại chuyện điên khùng, đáng bị thiên lôi đánh, ông ấy sẽ đứng trên quảng trường của làng du lịch, ở trước mặt tất cả mọi người, nói lời xin lỗi, thừa nhận bản thân có mắt không tròng, ngu ngốc bất lực.”

Bà nói xong, sau đó Lục Sênh Hạ mới nói tiếp: “Kết quả thật sự là bà đã lấy oán báo ân, cắn ngược chị ấy một cái. Sự thật chứng minh, bố nói bố hiểu rõ mẹ, chỉ là trò cười. Trên thế giới này chúng tôi mới là người hiểu rõ bà nhất, còn bố thì hoàn toàn bị tình cảm làm đầu óc mụ mị, vốn dĩ không thấy rõ bộ mặt thật của bà được đâu.”


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv