Chương 1668
“Hy Nguyệt à, cháu nhìn xem, lãi suất bây giờ rất cao, vay ngân hàng rất mệt đó. Bao nhiêu tiền kiếm được đều bị ngân hàng lấy đi hết. Chi bằng cháu cho anh họ mượn tiền mua nhà trước, chờ anh cháu kiếm được tiền rồi thì sẽ trả lại cho cháu ngay.”
Chỉ cần có tiền trong tay, bà ta lật lọng không trả thì cô làm gì được chứ?
Hy Nguyệt vừa liếc mắt là đã biết ngay được chút thủ đoạn của bà ta: “Bác gái à, từ sau chuyện của Hoa Phi xảy ra, cháu sợ nhất là nghe đến hai từ vay tiền. Hay là như vậy đi, cháu sẽ mua nhà và giấy tờ sẽ do cháu đứng tên. Anh họ cứ việc vào ở, khi nào gom đủ tiền thì chúng ta sẽ đi sang tên đổi chủ. Như vậy thì không cần phải tính lãi gì cả.”
Bác gái nói ngay khúc mắc trong lòng: “Bạn gái của anh cháu nói rằng phải có tên của cô ta trong giấy chứng nhận bất động sản, nếu không cô ta sẽ không kết hôn.”
“Nếu cô ta là một người phụ nữ hám của như vậy thì đừng kết hôn nữa. Căn nhà cưới mà cháu mua cho Hoa Phi đó, giấy chứng nhận bất động sản cũng là do cháu đứng tên. Theo lý thuyết, cháu là chị họ thân thích nên mua nhà cho em họ cũng là điều hợp lý. Nhưng bọn họ lại không dám nhận mà chỉ từ chối, nói anh em ruột rà trong nhà cũng phải tính toán cho rõ ràng. Chờ khi nào họ có đủ tiền trả cho cháu thì sẽ đi sang tên đổi chủ.” Hy Nguyệt nghiêm nghị nói, lời nói này giống như là nhét một khúc xương vào miệng của bác gái khiến bà ta nuốt cũng không được mà nhả ra cũng không xong.
Bà ta có thể nhìn ra Hy Nguyệt vẫn còn hận trong lòng, tiền này không thể vay được nhưng nhà thì vẫn phải mua. Con trai của bà ta còn đang chờ kết hôn mà.
“Vậy cứ làm theo lời của cháu trước đi. Cứ để cho hai đứa nó đến ở trước đã. Nhưng còn tiền trang trí…”
Vì ngôi nhà thuộc về Hy Nguyệt nên chắc chắn cô cũng phải bỏ tiền ra để trang trí rồi.
Hy Nguyệt biết bà ta đang tính toán, nhưng cũng không thèm so đo với bà ta làm gì.
“Cháu sẽ trả tiền trang trí, không tính vào tiền nhà.”
Một nụ cười ranh mãnh hiện lên trên khuôn mặt của bà bác gái: “Được, quyết định như vậy đi. Khi nào trở về Giang Thành, bác sẽ đưa vợ chồng nó đi xem nhà.”
Nếu cô đã bỏ tiền thì bà ta sẽ dứt khoát mua một căn nhà cao cấp. Đó phải là một căn song lập lớn, có vườn trên cao, có thể nhìn ra sông để ngắm cảnh và trang trí một cách xa hoa lộng lẫy nhất. Bà ta và chồng cũng có thể dọn tới đó ở, cả gia đình có thể sống thoải mái rồi.
Hy Mộng Lan bị bảo vệ giữ ở bên cạnh, cô ta chỉ muốn đâm đầu vào tường chết cho xong: “Mẹ, bây giờ con đang nói chuyện của con, tại sao mẹ lại xen vào chuyện mua nhà của anh trai chứ. Con nói cho mẹ biết, tất cả tiền bạc trong nhà này đều phải dùng vào việc phẫu thuật thẩm mỹ cho con. Mẹ không được đem cho anh trai con mua nhà.”
Bà ta trừng mắt liếc cô ta, Hy Nguyệt chỉ thích mềm chứ không thích cứng. Ngay cả mấy tỷ tiền phẫu thuật thẩm mỹ mà cô còn trả hết, vậy cô sẽ quan tâm đến chuyện tiền nong cho một căn nhà đâu.
Chỉ cần bà ta xin lỗi những chuyện đã xảy ra trong quá khứ rồi than thở khóc lóc kể lể chuyện tình thân thì nhất định cô sẽ trả tiền mua nhà.
Thế mà mọi chuyện lại bị cô ta làm ầm ĩ lên, mọi kế hoạch đều hư bột hư đường hết cả.
Tại sao bà ta lại sinh ra một đứa con ngu xuẩn như vậy chứ, cô ta hoàn toàn không nắm rõ tình thế chút nào cả.
“Mẹ đã làm quá nhiều việc cho con rồi. Bây giờ Hy Nguyệt không chịu trả tiền phẫu thuật thẩm mỹ cho con nữa. Số tiền tiết kiệm ít ỏi mà mẹ và bố con có không đủ để chi trả cho chi phí phẫu thuật của con. Sau này con chỉ có thể như vậy thôi.”
Hy Mộng Lan nghe vậy thì òa lên khóc nức nở: “Mẹ bảo con làm sao dám gặp người khác trong bộ dạng như ma quỷ như vậy chứ. Nếu vậy thì chi bằng con chết quách đi cho xong.”