Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1553





Chương 1553

Hai người chú cũng khẽ cười: “Anh cả à, đàn ông thỉnh thoảng có một hai lần phóng túng cũng là bình thường, dù anh là người đứng đầu cũng sẽ có thất tình lục dục, mọi người đều hiểu cả, anh cứ lén đăng ký là được, bọn em không biết đâu.”

Lục Vinh Hàn bực bội, đây là lần đầu tiên ông ta bị chất vấn như vậy.

“Tôi đã nói rõ ràng rồi, sai lầm của người lớn không thể bắt trẻ con phải gánh, chỉ cần là đứa trẻ của nhà họ Lục thì bọn nó đều có cơ hội nhận tổ tông, gia quy thì vẫn theo quy tắc trước đó mà tiến hành.”

Nói xong, ông ta đứng dậy đi ra ngoài, chỉ sợ ở lâu sẽ bị bà Lục làm cho lộ tẩy.

Mọi người hai mặt nhìn nhau, trong lòng cũng bắt đầu nghi ngờ Lục Vinh Hàn có sinh con riêng.

Chỉ có mấy người Hy Nguyệt biết, đây không phải là đứa bé bên ngoài mà là do Tư Mã Ngọc Như lén lút sinh.

Sắc mặt bà cụ nghiêm nghị hết sức nhưng lại không nói gì, bà chỉ vung tay cho mọi người tan họp.

Lục Lãnh Phong cũng không tỏ vẻ gì, giống như một bức tượng băng, tất cả tâm tình đều đông cứng, chỉ có đôi mắt là thâm trầm đáng sợ, giống như giếng cổ ngàn năm sâu không nhìn thấy đáy.

Sau khi vào phòng, Hy Nguyệt đóng cửa lại: “Chuyện đã rõ ràng bố biết sự tồn tại của đứa bé này, những gì hôm nay ông ấy làm đều là vì đứa bé, không ngờ ông ấy có thể liều lĩnh như vậy vì Tư Mã Ngọc Như.”

Bà Lục khóc to, bị “phản bội” và đả kích như thế khiến bà khó mà chấp nhận nổi, giống như thể bị người ta đâm một đao sau lưng.

“Ông ấy thật lòng móc tim móc phổi cho Tư Mã Ngọc Như, còn xem mẹ giống như người vô hình, khiến cho mẹ đau lòng không chịu nổi.”

Lục Lãnh Phong ôm lấy vai bà: “Mẹ đừng ôm hy vọng không nên có với ông ta nữa.”

Không có hy vọng thì không có đau lòng.

Bà Lục cắn chặt răng: “Rồi một ngày nào đó ông ta sẽ hối hận, mẹ muốn chính mắt nhìn thấy ông ta và Tư Mã Ngọc Như chia tay.”

Hy Nguyệt rót một ly rượu nhẹ đưa cho bà: “Con thấy Tư Mã Ngọc Như tính toán rất thâm sâu, trong lòng cô ta mong con trai mình có thể thay thế được Lãnh Phong, trở thành người thừa kế nhà họ Lục.”

Bà Lục ngắt lời: “Nằm mơ giữa ban ngày, không biết cô ta sinh ra cái thứ cong queo méo mó gì đâu, không chừng xách giày cho Lãnh Phong cũng không xứng.”

Hy Nguyệt lại không nghĩ vậy.

“Có câu yêu ai yêu cả đường đi, bố yêu cô ta nên cũng sẽ xem con trai cô ta như bảo bối vậy.”

Hàng lông mày của bà Lục nhíu lại rất chặt: “Lãnh Phong là người thừa kế do chính ông nội chỉ định, không phải ông ta muốn đổi là đổi được. Hơn nữa Lãnh Phong là người ưu tú nhất trong số các đời cháu chắt, kế thừa gia nghiệp cũng hoàn toàn xứng đáng, nếu đổi thành con trai của Tư Mã Ngọc Như chỉ sợ ông ta sẽ trở thành kẻ địch của cả nhà họ Lục, mẹ muốn xem xem ông ta có thể ngồi yên ổn trên cái ghế đứng đầu nữa không.”

Lục Lãnh Phong vỗ vỗ vai mẹ: “Mẹ suy nghĩ nhiều quá, cho dù bố có hồ đồ cũng biết lấy đại cục làm trọng.” Ít nhất về điểm này, anh cũng tin bố mình.

Hy Nguyệt bĩu môi: “Anh đừng lạc quan thế, phụ nữ cứ thì thầm bên gối có sức mạnh kinh khủng lắm, nếu cứ thường xuyên thủ thì nói không chừng còn phá hủy được quan hệ cha con giữa hai người, khiến hai người nghi ngờ lẫn nhau kìa. Anh xem mấy vị hoàng đế cổ đại, suốt ngày nghi ngờ con trai muốn soán vị, chỉ sợ có ngày nó tạo phản, một nửa công lao trong đó là do các vị phi tử rồi.”

Lục Lãnh Phong xoa đầu cô: “Xem phim cung đấu nhiều quá đấy.”

Bà Lục phất tay: “Mẹ thấy Hy Nguyệt nói rất có lý, tại sao bố con lạnh nhạt với mẹ như vậy, không phải là vì Tư Mã Ngọc Như thường xuyên nói xấu mẹ sau lưng đó sao.”


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv