Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1452





Chương 1452

Kiều An toàn thân xuất hiện những cơn co giật kinh hoàng, nhưng vài giây sau, cô mới lấy lại được bình tĩnh.

Hy Nguyệt chắc đang dọa cô.

Cô có thể bước chân vào nhà họ Lục, làm mợ hai, như vậy sẽ không phải chia xa con cô.

“Lãnh Phong sẽ không tách tôi ra khỏi con tôi. Tôi biết rằng cô là người vợ mà ông Lục đã đích thân chọn cho Lãnh Phong. Tôi sẽ không tranh giành hay cướp đoạt vị trí của cô. Tôi chỉ muốn ở bên Lãnh Phong, để con tôi có một gia đình trọn vẹn. Tại sao chúng ta không thể hòa thuận với nhau như bà chủ và bà hai? Tại sao cô không thể bao dung cho tôi và đứa trẻ. Tôi không có ý định can dự vào cuộc hôn nhân giữa cô với Lãnh Phong, tôi và anh ấy đã quen nhau từ lâu rồi.”

Cô nói một cách đáng thương, mặt tràn đầy nước mắt

“Sống hòa thuận sao?” Hy Nguyệt nở nụ cười khinh bỉ: “Tôi chỉ là chấp nhận sự ủy thác của Finn, khi nào cần thì chăm sóc con anh ta một chút, cô liền chạy tới gây chuyện, khóc lóc. Đây chính là cái gọi là sống hòa thuận sao?”

“Cô căn bản là không muốn chăm sóc con tôi chút nào, nhưng lại muốn dùng con tôi để uy hiếp và ép tôi rời khỏi Lãnh Phong.” Kiều An tức giận nói.

Hy Nguyệt nắn nắn hai tay: “Nói thật, đến con tôi mà tôi còn chưa đủ thời gian để chăm sóc, làm gì còn sức lực để chăm sóc con của người khác. Nhưng trước khi Finn đi, anh ta đã cầu xin Lãnh Phong nếu có thể hãy giúp anh ta chăm sóc con anh ta một thời gian, Lãnh Phong liền bảo tôi cố thời gian thì qua xem một lát, chỉ cần đảm bảo rằng bà vú vẫn toàn tâm toàn ý chăm sóc đứa bé là được.”

Môi Kiều An run lên, sắc mặt tái nhợt, lồng ngực kịch liệt đập lên đập xuống, tuyệt vọng hít sâu một hơi để giữ cho mình bình tĩnh, không bị những lời nói sắc bén của Hy Nguyệt làm cho câm nín.

“Đương nhiên cô không thể thừa nhận rồi. Nếu cô muốn làm gì đứa bé là chuyện quá đơn gian, chỉ cần mua chuộc một bà vú, là có thể giết con của tôi…” Tải áp Truyện Hola để đọc tiếp nhé!

Cô chưa kịp nói hết lời thì đã bị bà cụ Lục cắt ngang: “Được rồi, Hoa Phương đã bỏ qua những hiềm khích trước đó, tình nguyện chăm sóc đứa trẻ này. Điều này cho thấy sự độ lượng của nó, cô nên cảm thấy biết ơn mới đúng, thay vì những suy đoán ác ý không có cơ sở nào đó. Hy Nguyệt là mợ chủ của nhà họ Lục, nó có quyền quyết định mọi việc lớn nhỏ trong nhà họ Lục, cho dù Lãnh Phong muốn cưới vợ bé, trước tiên cũng phải được sự đồng ý của nó, tuy là bậc bề trên nhưng chúng ta cũng sẽ không can dự vào chuyện riêng của hai đứa nó.”

Nói xong bà đứng dậy vẫy tay với bà Lục, sau đó bà Lục bước đến dìu bà cùng đi ra ngoài.

Kiều An sợ hãi, vội vàng tiến lên, quỳ xuống trước cửa: “Bà cụ Lục, bà Lục, con của cháu thực sự là con của Lãnh Phong, là huyết thống nhà họ Lục, là cháu của người. Người thật sự không quản sao?”

“Lãnh Phong chưa từng nói rằng nó có liên quan đến cô. Tôi thấy cô bị mất trí rồi, toàn nói chuyện điên rồ” Bà Lục lạnh lùng buông một câu, sau đó cùng bà cụ Lục rời đi.

Tục ngữ nói đúng, thêm một việc chi bằng bớt một việc, hơn nữa lại là việc xấu thế này.

Hy Nguyệt dám nói và làm như vậy, nhất định phải có sự cho phép của con trai bà.

Sao bà có thể tùy tiện tham gia vào, làm nó mất mặt chứ.

“Tôi không điên, tôi là người bình thường, mọi lời tôi nói đều là sự thật, xin hãy tin tôi …” Kiều An khàn giọng hét lên phía sau.

Hy Nguyệt bước tới, hơi nghiêng người, ánh mắt sắc bén như lưỡi dao, ánh mắt lạnh lùng quét lên mặt cô ta: “Cô giữ sức đi, muốn bước chân vào nhà họ Lục, là điều không thể được.”

Sau đó cô gọi Khải Liên đến vào dặn dò cô ấy đưa Kiều An về nơi ở của cô ta.

Kiều An như một quả bóng xì hơi, cả người mềm nhũn.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv