Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1412





Chương 1412

Gương mặt diễm lệ của cô hiện lên nét cười:

“Đối với anh mà nói không phải là chuyện nhỏ sao? Cùng lắm thì cho cô ta về làm vợ bé, đón cả mẹ lẫn con cũng đáng mà. Dù sao anh cũng sắp xếp ổn thỏa rồi còn gì, muốn đưa vào lúc nào, bao giờ đưa vào cũng là chuyện sớm muộn.”

Lục Lãnh Phong nhìn ra, rõ ràng cô đâu phải không thèm quan tâm, ngược lại cô còn đang vô cùng tức giận nữa.

Anh biết rằng cô yên lặng như vậy chắc chắn là đang vô cùng tức giận, tức đến bốc khói.

“Người phụ nữ ngốc nghếch này, sao em có thể không thèm quan tâm chứ, em muốn làm chồng em tức chết mới chịu được à?”

Hai tay cô ôm chặt lấy ngực, nhỏ giọng hét lên:

“Em chẳng qua cũng chỉ đang đề phòng chuyện không hay xảy ra, để những tính toán trong lòng không thực hiện được thôi, tránh khỏi việc sau này người tình của anh đem đứa con rơi ấy về đây, em vẫn ngu ngơ không biết gì.”

Lục Lãnh Phong lắc đầu cười khổ:

“Em biết rõ bệnh của anh cả đời này cũng không thể chữa khỏi được, làm sao mà có tình nhân được chứ?”

“Lỡ như…?” Cô nhếch miệng hỏi.

“Anh vốn dĩ không hề có hứng thú với thứ đó, anh chỉ thích những thứ chân thật rõ ràng.” Anh vừa nói, một tay ôm chặt lấy cô, cả hai cũng ngã xuống sô pha, anh đè lên người cô.

Cô tức giận đấm vào lưng anh:

“Chết tiệt, em vẫn đang rất giận đấy, đừng có chạm vào em.”

“Ngoài em ra, anh không thèm động vào ai hết.”

Môi anh nhẹ nhàng lướt trên đôi vai mịn màng của cô, khẽ cắn:

“Cô gái ngốc, em là người phụ nữ duy nhất của anh, cả đời cả kiếp này đều là vậy, em không cần phải nghĩ nhiều đâu.”

“Anh định xử lý chuyện của Kiều An như thế nào? Cô ta đã tìm đến tận cửa rồi.” Cô thở dài nhỏ giọng nói với anh.

Anh khịt mũi cười:

“Chỉ là một người phụ nữ xấu xa ngang ngược thôi mà, em chỉ cần tin tưởng anh, cô ta sẽ không làm loạn được nữa.”

Cô bắt lấy tay của anh mà cắn, lực cắn không mạnh nhưng cũng không hề nhẹ.

“Dù em biết chuyện của Kiều An nhưng em vẫn giữ kín, anh cũng như vậy, không nói bí mật quan trọng nhất cho em.”

Lục Lãnh Phong thở dài, nét mặt lộ chút bất lực:

“Thực ra anh đã sớm nghĩ thông rồi, sẽ nói hết chuyện này cho em…”

Anh còn chưa nói hết đã bị cô lấy tay che miệng lại:

“Thôi được rồi, đợi đến khi anh sắp xếp ổn thỏa rồi mới nói cho em thì em đã không còn gì hoài nghi rồi.”

Cô nhìn thấy trong thỏa hiệp quy định đôi bên phải có trách nhiệm giữ kín bí mật, cô cũng không muốn anh phải phá vỡ thỏa hiệp ấy làm tổn hại đến uy tín thành phố Long Minh.

Lục Lãnh Phong nắm chặt lấy ngón tay cô, hôn cô một nụ hôn rất sâu, đôi mắt toát ra nồng đậm vẻ dịu dàng ấm áp.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv