Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1369





Chương 1369

Hy Nguyệt đi tới, sau khi hỏi rõ ngọn ngành mọi chuyện thì nói: “Mẹ nhỏ, chuyện này đầu bếp Vương đâu có làm sai, ông ấy đồng ý dạy bọn trẻ, cô nên cảm ơn ông ấy mới phải chứ. Trước kia ông ấy làm đầu bếp chính ở nhà hàng năm sao, người bình thường muốn tìm ông ấy học, ông ấy còn không dạy nữa là.”

Hành động của Tư Mã Ngọc Như càng ngày càng quá đáng rồi, bản thân cô ta là một người mẹ, nếu như cái gì cũng không làm thì thật là không làm tròn bổn phận. Một tia lửa lóe lên trong mắt Tư Mã Ngọc Như. Thực ra cô ta tức giận không phải do đầu bếp dạy bọn trẻ nấu ăn, mà là do Lục Vinh Hàn tặng Hạo Phong ngọc cổ Hòa Điền giá cao ngút trời làm quà sinh nhật.

Ông ta từ trước đến nay chỉ nhớ đến sinh nhật bà ta, từ trước đến nay chỉ tặng quà sinh nhật cho bà ta, đón sinh nhật cùng bà ta, lúc nào cũng chỉ nghĩ đến Hạo Phong. Nhưng bây giờ ông ta không chỉ muốn đón sinh nhật cùng bà ta, còn muốn cùng nhau tổ chức kỷ niệm ngày cưới, như vậy chẳng phải trong lòng không hề có cô ta hay sao? Cô ta ôm một cục tức không có chỗ nào trút bỏ, đành trút hết tức giận lên đầu bếp.

“Tôi đã nói rồi, Sênh Hạ và Ngọc Thanh không được học nấu ăn, bọn chúng phải tập trung học hành, không được xao nhãng vào mấy thứ vớ vẩn này.”

“Trong quy định nhà họ Lục, chỉ cần việc làm phù hợp và trong phạm vi an toàn, bọn trẻ muốn làm gì đều là quyền tự do của chúng. Cho dù cô là mẹ của chúng cũng không thể can dự quá nhiều được.”

Mỗi từ Hy Nguyệt đều nói rõ ràng, rành mạch, dứt khoát.

Gân xanh trên trán Tư Mã Ngọc Như cũng phải nổi rõ lên.

Hóa ra là như vậy sao?

Cô ngoài mặt thì hòa hòa hợp hợp, đối xử tốt với cô ta, ai biết được sau lưng lại thông đồng với Hạo Phong đâm cô ta một nhát. Sênh Hạ và Ngọc Thanh cũng là do cô đã dạy hư.

Cô nhất định vẫn luôn xúi dục bọn trẻ chống đối lại cô ta: “Cô đừng có lấy thân phận người làm mẹ ra chèn ép tôi, con của tôi, tôi sẽ giáo dục theo cách của tôi, không ai được can thiệp vào cả.”

Lục Sênh Hạ đứng ở chân cầu thang, hai tay chống hông nhìn thẳng vào cô ta: “Mẹ, bố đã nói rồi, ở trong nhà này con muốn làm gì thì làm, cho dù mẹ không nghe lời chị dâu, thì ít nhất cũng nên nghe lời bố chứ.”

Tư Mã Ngọc Như tức giận quát lên: “Con về phòng ngay cho mẹ. Người lớn đang nói chuyện, trẻ con không được nói chen vào.”

Lục Sênh Hạ bĩu môi: “Nhưng đối tượng hai người đang nói đến là con mà, con phải có quyền phát ngôn chứ.”

Tư Mã Ngọc Như xây xẩm mặt mày, giơ tay lên: “Con có tin mẹ đánh con không?”

Lục Lãnh Phong đi đến chỗ em gái, vòng tay giữ lấy vai cô bé: “Cô thử động vào em gái tôi xem?”

Thái độ của anh vô cùng gay gắt. Bàn tay Tư Mã Ngọc Thư run rẩy trên không trung một lát, cuối cùng vẫn không cam lòng phải thu lại: “Được rồi, Lục Hạ Sênh, con muốn chống đối với mẹ, mẹ sẽ coi như không có đứa con gái như con. Con muốn tạo phản thế nào đó là chuyện của con, nhưng tuyệt đối đừng có kéo Ngọc Thanh vào. Nếu lần sau mẹ còn thấy con kéo theo Ngọc Thanh vào nhà bếp, thì đừng trách mẹ.”

Những lời cô ta nói đều đã bị Tư Mã Ngọc Thanh đứng phía sau cầu thang nghe thấy. Người phụ nữ này chắc chắn không phải mẹ cậu bé, cô ta đã bị người ngoài hành tinh khống chế rồi.

Lúc này, bà Lục đẩy cửa xe bước vào: “Lãnh Phong, Hy Nguyệt, các con về rồi.”

Vẻ mặt bà ấy vui vẻ, lấy ra món quà mà Lục Vinh Hàn tặng mình: “Các con nhìn này, đây là ngọc cổ Hòa Điền mà bố con đấu giá tặng mẹ đó.”

Hy Nguyệt tiến đến xem: “Woa, miếng ngọc này thật tinh khiết sáng bóng và sạch sẽ, quả là miếng ngọc hiếm thấy.”


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv