Thì ra, Đường Hạo Nam mấy ngày này một mực cùng Kha Dịch Thần tranh đấu gay gắt, công ty Kha Dịch Thần ý đồ cũng đã rõ ràng rồi, muốn cùng cướp đoạt mối làm ăn với Đường thị!
Kha Dịch Thần người này cũng giảo hoạt, làm việc sạch sẽ lưu loát, không để lại một chút dấu vết.
Không phải loại người dễ đối phó.
Đường Hạo Nam từ trước đến nay cũng không phải một người chịu thua kém người khác, hơn nữa đối thủ là Kha Dịch Thần.
Chuyện năm đó anh ta mang Hạ Nhất Nhiễm bỏ trốn, đến nay lại vẫn để cho anh canh cánh trong lòng!
"Ông chủ, thứ cho tôi nói thẳng, không thể không có tâm phòng bị người, người đối với Hạ tổng..." Hứa Thành ở trong điện thoại thật cẩn thận nói, lời thật thì khó nghe, anh ta cũng là vì Đường Hạo Nam, vì muốn tốt cho Đường thị.
Đường Hạo Nam cũng không tức giận, xuyên thấu qua thủy tinh, nhìn người con gái đang ngủ say trong phòng, vẻ mặt phức tạp.
"Trong lòng tôi có tính toán." Trầm giọng nói một câu, cúp điện thoại.
Đốt điếu thuốc, nuốt mây nhả khói, sương khói lượn lờ, anh nhìn Hạ Nhất Nhiễm đang nằm trên giường hoảng hốt.
Tin cô, hay vẫn lại là không tin cô?
Nếu là trước kia, anh là tuyệt đối tín nhiệm cô.
Từ nhỏ đến lớn cùng nhau lớn lên so với em gái ruột của chính mình vẫn còn tốt hơn!
Bốn năm trước, đã xảy ra sự kiện kia, anh vẫn cho là cô hại Đồng Y Mộng trở thành người thực vật, bốn năm qua đối với cô, có thể nói là, hận thấu xương!
Lạnh nhạt với cô, nhục nhã cô, làm khó dễ cô...
Cô yên lặng thừa nhận, cũng không phản kháng, cũng coi thường sự tồn tại của anh.
Giống một con nhím mình đầy gai nhọn, cuộn mình lại một gốc thuộc về chính mình, người khác không thể nào đến gần được.
Vài năm nay, anh cũng là nhìn cô từ một cô sinh viên đại học vừa tốt nghiệp ngây ngô non nớt, từng chút một tiến bộ, lớn dần trở thành một nữ cường nhân bình tĩnh, ung dung lãnh đạm chuyên nghiệp.
Bỏ qua Đồng Y Mộng một bên không nói, anh có khi thậm chí là đau lòng, thương cảm cô.
Một điếu thuốc hút hết, Đường Hạo Nam trong đầu hiện lên từng màn một Hạ Nhất Nhiễm vài năm nay ở trong cong việc cứng cỏi tiến từng bước trưởng thành.
Lần đầu tiên đi gặp khách hàng, cô ngây ngô , bị khách hàng làm khó dễ, uống vào một bình rượu trắng thuần chất, ký được một đơn đặt hàng lớn, một lần cô, cô trực tiếp bị xuất huyết dạ dày, phải đưa đi bệnh viện.
Mỗi một năm công ty tổ chức họp thường niên, cô cái người vợ hợp pháp này của anh, sẽ luôn chịu đựng ánh mắt châm chọc của những người bên ngoài, nhìn anh cái chồng này, ôm người phụ nữ khác tham dự.
...
Rất nhiều rất nhiều chuyện trong nháy mắt, không đếm được, anh mặt ngoài lạnh lùng, kì thực, đều đã ghi nhớ ở trong lòng.
Vẫn cho rằng, cô là giả vờ đáng thương, giả vờ lạnh lùng, muốn khiến anh chú ý.
Hiện tại biết hại Đồng Y Mộng chính là Cố Tú Vân, không phải cô.
Anh bị kinh hãi đồng thời còn không có cách nào hoàn toàn tín nhiệm cô!
Lại khống chế không nổi chính mình ngày một đến gần cô...
"Ưm... Cậu..." Hạ Nhất Nhiễm nằm mơ, trong mộng lại thấy nụ hôn kia của Lục Ngộ Hàn, nói lời vô nghĩa, muốn tỉnh lại vẫn chưa tỉnh lại.
Đường Hạo Nam nghe được trong miệng cô phát ra thanh âm, vẻ mặt nháy mắt căng thẳng, đi nhanh tới.
"Thật khát..." Hạ Nhất Nhiễm mở ra hai mắt, cảm giác miệng khô lưỡi hanh, liếm liếm cánh môi, thấp giọng lầu bầu.
Ngẩng đầu, gặp Đường Hạo Nam đứng ở bên giường, "Anh tại sao vẫn còn chưa ngủ? Em cực kỳ khát, giúp em rót ly nước đi..."
"Chính mình tự đi mà rót, anh muốn ngủ!" Anh lạnh lùng nói câu, đi đến cửa phòng, anh muốn đi phòng ngủ chính ngủ!
Lòng Hạ Nhất Nhiễm đột nhiên lạnh lại, ngơ ngác nhìn cửa, cảm giác anh lại giống thay đổi thành người khác, rõ ràng lúc ở trên giường vẫn còn...
Có cảm giác bị anh xem như công cụ tình dục, liền ngay cả thân dưới vẫn lại là dinh dính, anh lần này không giúp cô lau chùi thân thể.
Chính mình tự đi rót nước, nhìn cánh cửa phòng ngủ chính đóng chặt, tim từng chút từng chút một bị xé rách.
Cô rốt cuộc phải như thế nào, mới có thể chân chính đi vào trong lòng anh.
Hay ẫn lại là, cánh cửa vào trái tim anh cũng không sẽ vì cô mà rộng mở?
...
Sáng sớm hôm sau lúc Đường Hạo Nam rời giường khi đó, cho rằng Hạ Nhất Nhiễm sẽ giống như trước đây vậy thích ngủ nướng, ai ngờ, cô đã đem bữa sáng làm tốt rồi.
Cô nấu cháo, nướng bánh, xào một đĩa rau xanh tươi mê người.
Cô từ phòng bếp đi ra, nhìn thấy anh, lộ ra một mỉm cười hiền dịu.
Anh lại rất lãnh đạm, hướng tới cửa đi, "Anh không ăn sáng sao?"
"Không." Đường Hạo Nam lãnh đạm nói, cũng không quay đầu lại.
Cô vội vã tiến lên chặn anh lại, "Thời gian còn sớm, ít nhiều ăn một chút điểm tâm rồi hãy đi!" Trầm giọng nói, đã kéo cổ tay anh lại, kéo anh hướng bàn ăn đi tới.
Tầm mắt Đường Hạo Nam rơi vào trên tay cô, vậy mà đã quên đẩy cô ra.
Bị cô kéo đến bên cạnh bàn ăn màu trắng ngà, "Thường xuyên không ăn điểm tâm, sẽ dễ dẫn đến bệnh đau bao tử!" Cô trầm giọng nói, trong giọng nói mang theo trách cứ.
Đường Hạo Nam im lặng ngồi ở kia, Hạ Nhất Nhiễm cũng không truy cứu đến cùng anh là rốt cuộc xảy ra chuyện gì, anh cái con người này liền là như thế, âm tình bất định.
Có lẽ, trong nội tâm là đang giãy dụa đi...
Nhất định là cảm thấy được, cùng với cô có lỗi với Đồng Y Mộng.
"Anh trước đem sữa nóng uống vào đi!" Đem một ly sữa ấm áp đặt vào trong tay anh, cô ôn nhu nói.
Đường Hạo Nam không nói chuyện, thờ ơ uống sữa, nhiệt độ vừa vặn tốt.
Hạ Nhất Nhiễm cũng không nói thêm gì, yên lặng ăn bữa sáng của chính mình.
Hôm nay cố ý dậy sớm làm bữa sáng, cho dù thân thể mệt chết đi, nhưng mà cô lại thích hưởng thụ loại cảm giác người vợ vì chồng mình làm điểm tâm này, hưởng thụ cùng anh ăn điểm tâm, rồi lại cùng nhau đi làm...
Đây là cuộc sống vợ chồng bình thường trong lòng cô mong muốn, chứ không chỉ là trên giường hoan ái.
Đường Hạo Nam ăn một bát cháo, liền buông muỗng xuống.
"Gần đây vài lần không tránh thai đi? Đừng quên uống thuốc tránh thai, miễn cho mang thai phiền toái." Anh lau miệng, nhìn cô mới vừa ngẩng đầu, mỉm cười nhìn chính mình, lạnh như băng nói.
Mỉm cười trên mặt Hạ Nhất Nhiễm, dần dần thu lại, lòng đang thặt lại.
Mấy lần trước bởi vì chu kỳ kinh nguyệt mới vừa kết thúc, là thời kỳ an toàn, hiện tại, không sai biệt lắm nên tránh thai rồi.
Đường Hạo Nam nói cực kỳ có lý, thái độ của anh, lại thương tổn đến cô.
Nhìn cô vẻ mặt khổ sở, trong lòng Đường Hạo Nam dâng lên một cỗ khoái cảm trả thù, giây lát, lại không cách nào đối mặt với cô.
"Đừng nói với tôi, em muốn sinh con..." Anh sâu xa hỏi, giọng điệu chứa đầy vẻ châm chọc.
"Không có a! Chúng ta đều còn không có ổn định, muốn sinh con cái gì..." Cô cười cười, giương giọng nói, "Thuốc tránh thai lần trước vẫn còn, em sẽ nhớ rõ uống, anh cứ yên tâm đi. Em cũng không phải đứa trẻ không hiểu chuyện!" Cô nói xong, đứng lên, dọn dẹp bát đũa.
Đường Hạo Nam nhìn dáng vẻ lạnh nhạt bình tĩnh kia của cô, trong lòng lại bắt đầu cảm xúc hỗn độn, anh đứng lên, hướng cửa, một tiếng chào hỏi đều không có, liền ra khỏi cửa rồi.
Hạ Nhất Nhiễm tìm ra thuốc tránh thai lần trước còn chưa uống hết, không do dự uống xuống.
Một tay không khỏi vuốt ve bụng, có chút thất thần, trong đầu vậy mà đang ảo tưởng, con của bọn họ sẽ có dáng vẻ như thế nào...
Tự nhận hai người đều là tuấn nam mỹ nữ, con của bọn họ, cũng nhất định rất xinh đẹp đáng yêu.
Chỉ là ảo tưởng nhất thời mà thôi!
...
Hạ Nhất Nhiễm đến công ty, vừa muốn kêu An Lạp sắp xếp hội nghị, An Lạp tiến vào nói, hôm nay hội nghị do Diêu Lộ chủ trì, phương án cũng do cô ấy đề ra.
"Hạ tổng, người còn không biết sao? Hiện tại người lãnh đạo bộ phận của chúng ta đã đổi thành Diêu Lộ, tổng giám bộ phận nhân sự buổi sáng mới vừa gửi thư nhậm chức..." An Lạp cau mày, vẻ mặt khổ sở.
Tổng giám đổi người, trợ lý tổng giám này khẳng định cũng phải đổi, mệnh lệnh đã đưa xuống, cô sau này không biết sẽ làm cái gì nữa.
Hạ Nhất Nhiễm chưa biết ra sao, cô chỉ là một trợ lý nhỏ bé liền càng không nói đến rồi.
Hạ Nhất Nhiễm cho rằng chính mình nghe lầm, lập tức đi đến bên cạnh bàn làm việc, mở máy tính, bình tĩnh mở ra hòm thư.
Trên thư thông báo, có ghi rõ là mệnh lệnh từ cao tầngcông ty đưa ra, lập tức đưa Diêu Lộ trở thành tổng giám bộ phận quan hệ công chúng.
Còn về chức vị Hạ Nhất Nhiễm, trong thông báo không có nói rõ.
"Hạ tổng, đã đến giờ tổ chức hội nghị, tôi đi ra ngoài trước rồi !"
"Được! Tiếp tục cố gắng!" Hạ Nhất Nhiễm bình tĩnh nói, nhiều năm bôn ba trên thương trường, cũng gặp qua không ít sóng gió, cô vẫn đang bình tĩnh, ung dung, đối An Lạp mỉm cười nói câu.
Sau khi An Lạp đi, cô thở sâu, đi đến cửa sổ, ngửa đầu, nhìn về phía phương hướng văn phòng tổng giám đốc, mệnh lệnh cao tầng, ý là chỉ Đường Hạo Nam sao?
Hạ Nhất Nhiễm suy nghĩ đến đây, lập tức đi đến ben cạnh bàn làm việc, ấn số nội bộ đến văn phòng tổng giám bộ phận nhân sự.
Tổng giám nhân sự mời cô qua đó.
"Khương Dư Hằng! Anh cho em..." Cửa thang máy mở ra, giọng nói bén nhọn của người phụ nữ lập tức dừng lại, Hạ Nhất Nhiễm nhìn đến hai người trong thang máy, lễ phép gật đầu, đi vào.
Ấn tầng 16.
Xoay người, đưa lưng về phía vợ chồng Khương Dư Hằng cùng Đường Hạo Hâm.
"A, thật đúng là từng hợp quá rồi !" Giọng Đường Hạo Hâm chua loét nói, nhìn về phía Khương Dư Hằng.
Khương Dư Hằng trừng mắt nhìn cô ta, vẻ mặt cực kỳ không vui, sợ cô ta ở trước mặt Hạ Nhất Nhiễm làm ra những chuyện khiến anh xấu hổ.
Hạ Nhất Nhiễm làm bộ không có nghe đến, cô cũng là không rõ, người Đường gia tại sao cho rằng cô cùng Khương Dư Hằng cái vị anh rể này có cái gì!
Khương Dư Hằng lúc học đại học là đàn anh cùng trường với cô, đối với cô cực kỳ chiếu cố, nhưng mà, chưa từng xảy ra cái tình yêu nam nữ gì!
Cô cảm thấy được người Đường gia nơi chốn nhằm vào cô, lại vẫn là vì xem thường cô, bởi vì cô chiếm lấy cổ phần công ty Đường gia cùng danh hiệu thiếu phu nhân.
Cái này gọi là, muốn gán tội chơ người khác sợ gì không có lý do.
"Anh lại vẫn trừng em? ! Ở trong lòng anh người trước mặt..."
"Đường Hạo Hâm! Cô câm miệng cho tôi!" Khương Dư Hằng rống to, dương tay phải lên muốn đánh Đường Hạo Hâm, nhưng tay phải cũng không vung xuống.
"Anh đánh! Anh đánh đi! Khương Dư Hằng, anh là cái đồ bạch nhãn lang, nếu không có tôi, anh có thể có địa vị như ngày hôm nay? !" Đường Hạo Hâm giống như điên rồi một dạng, không để ý Hạ Nhất Nhiễm cái người ngoài này ở đây, không để ý đây là trong thang máy công ty, gần như thét chói tai.
Hạ Nhất Nhiễm thờ ơ lạnh nhạt.
"Cô nghĩ muốn mất mặt, tôi không rảnh xấu mặt cùng cô!" Khương Dư Hằng trừng mắt nhìn Đường Hạo Hâm, cửa thang máy mở, anh liền xông ra ngoài.
Cửa thang máy lại khép lại, bởi vì tức giận thở hổn hển Đường Hạo Hâm, gắt gao trừng mắt nhìn Hạ Nhất Nhiễm, trong hai tròng mắt phát ra hận ý thâm sâu .
"Hạ Nhất Nhiễm, cô tại sao lại ti tiện như thế? !" Đường Hạo Hâm nghiến răng nghiến lợi nói.
Hạ Nhất Nhiễm cười lạnh, vẫn không xoay người, xuyên hình ảnh phản chiếu trên vách tường thang máy trơn bóng, nhìn hình ảnh Đường Hạo Hâm trong đó như oán phụ một dạng.
"Giữ không được trái tim người đàn ông của mình, lại vẫn đem oán khí trút lên trên thân người khác. Quản lí Đường, nếu chị thật lòng yêu Khương tổng, nên là từ trên người mình tìm xem nguyên nhân, mà không phải hạ thấp thân phận mắng chửi người khác." Hạ Nhất Nhiễm bình tĩnh nói, cùng là phụ nữ hà tất khó xử nhau.
Vừa mới từ trong nội dung cuộc cãi vả của bọn họ có thể nghe ra, Đường Hạo Hâm là đang nghi ngờ Khương Dư Hằng, nhưng mà, cô ta cực kỳ ngu xuẩn, cãi nhau thời điểm quá thương tổn tôn nghiêm đàn ông của Khương Dư Hằng rồi !
Khương Dư Hằng là Phượng Hoàng nam điển hình, cưới Đường Hạo Hâm, chính là trèo cao.
Nếu cô là đàn ông, cũng chịu không nổi vợ của chính mình nhục nhã chính mình như vậy.
Đến tầng 16, cô nhanh chóng bước ra thang máy, mặc kệ Đường Hạo Hâm xụ mặt dữ tợn đầy căm tức ở phía sau.