Vợ Trước Muốn Tái Hôn

Chương 269: Đột nhiên mất tích!



 Hạ Nhất Nhiễm mới vừa vào cửa, sau khi nhìn đến Đường Hạo Nam bình yên vô sự mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, sau đó vội thẳng đến phòng sách, đem notebook mở ra, đem video clip kia mở cho Đường Hạo Nam xem.

"Đây là video ghi lại đoạn đối thoại của Lệ Áo cùng Rum, theo hai người đối thoại có thể nghe ra, Lệ Áo giả vờ cùng Đế Cảnh hợp tác là vì trợ giúp Rum mở rộng thị trường đen của anh ta. Nhưng mà từ những chuyện xảy ra về sau đoán ra được, Lệ Áo nhất định là cực kỳ hận anh, cho nên khi lấy được nguồn thuốc phiện cũng không trực tiếp đưa vào hoạt động, mà là lợi dụng lượng lớn thuốc phiện này hãm hại anh, đây là chứng cớ Lệ Áo phạm tội!" Nói đến cuối cùng, Hạ Nhất Nhiễm trở nên kích động hơn.

Là cố tình đổ tội, mọi tội danh trên người rốt cuộc từng chút rửa sạch.

"Em từ đâu có được cái này?" Hạ Nhất Nhiễm hiện tại gần như mỗi ngày đều ở trong nhà, sao có thể tìm được thứ này.

"Đây là đồ đặt ở trước cửa nhà chúng ta, bên trong viết là quà Tô Tiểu Quả đưa cho em, nhưng em cũng không biết Tô Tiểu Quả hiện tại ở nơi nào, sống thế nào." Vừa nhắc tới Tô Tiểu Quả, Hạ Nhất Nhiễm cảm xúc khó tránh khỏi cũng có chút trầm xuống, người bạn như cô thật không xứng, chỉ lo bận rộn chuyện chính mình, đến Tô Tiểu Quả hiện tại sống có tốt, có hạnh phúc không cũng không biết.

Nhưng mà lúc cô bất lực nhất Tô Tiểu Quả lại đưa cho chính mình thứ này.

Hạ Nhất Nhiễm hiện tại lo lắng nhất chính là, người phụ nữ La Kỳ kia, trước đó từng đi tìm cô bàn giao dịch không thành, cũng không biết, Tô Tiểu Quả đem thứ này đưa tới cho cô, có phải cũng là cùng người phụ nữ La Kỳ làm giao dịch gì rồi không.

"Đoạn video này lát nữa anh sẽ gửi cho Hạ Văn Sơn, vừa rồi em ra ngoài làm gì?" Thấy Hạ Nhất Nhiễm tâm trạng không tốt, Đường Hạo Nam vươn tay đem Hạ Nhất Nhiễm kéo vào trong ngực mình, giọng điệu ôn nhu vô cùng, quả thực như là một đầm nước xuân, muốn đem Hạ Nhất Nhiễm hòa tan bên trong,

Mang tâm trạng nặng nề thời gian dài, cuối cùng cũng được thở phào nhẹ nhõm.

"Em vừa rồi cùng Hạ Khả San ra ngoài, nhưng mà mới đi được nửa đường, cậu giống như có chuyện gì muốn tìm em ấy, cho nên em ấy đi trước rồi."

"Chúng ta cũng ra ngoài đi dạo một chút, đi ăn bữa cơm, coi như là ăn mừng chuyện anh được rửa sạch tội danh." Đường Hạo Nam vòng tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Hạ Nhất Nhiễm, ôn nhu nhìn mắt Hạ Nhất Nhiễm như đang trưng cầu ý kiến của cô.

"Được, vậy thì ra ngoài ăn bữa cơm. Anh gửi đoạn video clip này cho Hạ Văn Sơn trước đi, em đi chuẩn bị một chút." Cô mấy ngày này trà không nhớ cơm không muốn đụng tới, tinh thần không tốt, cả người cũng tiều tụy không ít, muốn ra ngoài mà nói, khó tránh cần sửa soạn lại.

"Ừm, vậy anh đem đoạn phim này gửi Hạ Văn Sơn trước." Đường Hạo Nam buông vòng eo Hạ Nhất Nhiễm ra nhận lấy máy tính, Hạ Nhất Nhiễm xoay người đi tắm rửa trang điểm lại.

Lúc Hạ Nhất Nhiễm còn đang sấy tóc, Đường Hạo Nam cũng đã quần áo chỉnh từ trong phòng đi ra.

"Mặc bộ này đi." Đường Hạo Nam trong tay mang theo một chiếc váy Chanel, đơn giản dịu dàng lại không kém phần chững chạc.

"Bộ váy này sao em không có chút ấn tượng nhỉ." Hạ Nhất Nhiễm vươn tay nhận chiếc váy Đường Hạo Nam đưa cho mình, mới phát hiện mạc trên váy còn chưa cắt.

"Đây là trước kia anh đã mua, cảm thấy rất thích hợp với em, liền mua về." Nói xong, Đường Hạo Nam xoay người rời đi.

Hạ Nhất Nhiễm không tự giác nhếch miệng, người đàn ông này vĩnh viễn đều như vậy, rõ ràng là trái tim dịu dàng, trong lòng ấm áp hơn cả nắng xuân ba tháng, nhưng lại luôn luôn biểu hiện vẻ mặt lạnh lùng như mùa đông khắc nghiệt vậy, không chịu biểu đạt.

Cho nên mới khiến hai người mắc sai lầm để mất nhau nhiều năm như thế.

Trang điểm đơn giản, Hạ Nhất Nhiễm mặc lên bộ váy Đường Hạo Nam chuẩn bị tốt vì chính mình cùng nhau ra cửa, Đường Hạo Nam lái xe đến một nhà hàng tây.

Lúc hai người ngồi xuống đã qua giờ cơm trưa, trong phòng ăn có chút vắng vẻ, nhưng mà hoàn cảnh xem ra cũng không tệ lắm. Không biết nghệ sĩ dương cầm đang diễn tấu bài nào, chỉ thấy người đó đang chìm đắm vào bản nhạc của chính mình, đôi tay lưu loát lướt trên phím đàn.

Đường Hạo Nam lấy thực đơn, cực kỳ lưu loát chọn một loạt những món Hạ Nhất Nhiễm thích ăn.

"Món điểm tâm ngọt đưa lên cùng món chính, hay vẫn là đợi bữa ăn chính kết thúc mới đưa lên." Người phục vụ lễ phép cúi đầu hỏi.

"Sau bữa ăn chính hãy đem lên đi." Đem thực đơn trả lại cho nhân viên phục vụ, Đường Hạo Nam hai tay đan xen ở trước mặt mình, nhìn Hạ Nhất Nhiễm chăm chú.

Cô càng ngày càng gầy, trong khoảng thời gian này đi theo anh chịu khổ, bởi vì chuyện của chính mình mà nát tâm, tuy đã trang điểm tinh xảo, lại vẫn như cũ che dấu không được vẻ mặt tiều tụy.

"Nhiễm Nhiễm, em đi theo anh, chịu khổ, luôn phải để em vì chuyện của anh mà lo lắng." Hạ Nhất Nhiễm cúi đầu, đối với ôn nhu của Đường Hạo Nam như vậy không phản bác được.

Không khí an tĩnh lại, Đường Hạo Nam tâm tình cũng trở nên an tĩnh không ít, dùng một đôi mắt trầm tĩnh nhìn Hạ Nhất Nhiễm, chờ đợi cô trả lời.

"Kỳ thật, em chưa từng oán giận chuyện phải cùng anh sống những ngày đồng cam cộng khổ, nếu anh hỏi em có gì làm em oán giận, chính là anh cho tới bây giờ cũng chưa từng đặt em vào trong cuộc đời anh dù chỉ một chút, vĩnh viễn đều muốn bài xích em bên ngoài."

Nói tới đây, Hạ Nhất Nhiễm hốc mắt ẩm ướt, ủy khuất toàn bộ tuôn trào, quả thực muốn đem cô nhấn chìm.

"Nhiễm Nhiễm, thực xin lỗi, anh sẽ không phụ lòng em nữa."

"Em không cần quãng đời còn lại anh cho em phú quý, chỉ hy vọng anh có thể cùng em sống qua những ngày tháng vô cùng đơn giản là được rồi."

Thức ăn đã đưa lên, Hạ Nhất Nhiễm hít hít cái mũi, ngẩng đầu nhìn Đường Hạo Nam cười cười. "Được rồi, không phải nói trước hôm nay ra ngoài chúc mừng sao? Toàn bộ những chuyện phiền lòng đều đã qua, chúng ta hiện tại nên vui vẻ, thoải mái ăn một bữa."

Rót cho chính mình cùng Đường Hạo Nam một ly rượu đỏ, Hạ Nhất Nhiễm nâng ly rượu hướng Đường Hạo Nam.

"Vì anh có thể hoàn toàn rửa sạch tội danh, chúng ta cụng ly." Cô cười tươi như hoa, sau khi trải qua mưa gió năm tháng lắng đọng lại, xinh đẹp không gì sánh nổi.

Đường Hạo Nam nâng ly rượu, nhẹ nhàng cùng Hạ Nhất Nhiễm chạm ly, thật giống như cùng cô hứa hẹn cả đời vậy.

Hai người vừa ăn xong cơm, món điểm tâm còn chưa kịp bưng lên, Hạ Văn Sơn đã gọi điện thoại đến.

Đường Hạo Nam nghe máy.

"Có chuyện gì sao?"

"Kết quả DNA của Lệ Áo cùng Đồng Y Mộng đã có rồi, như anh suy đoán." Theo trong giọng nói có thể hoàn toàn nghe ra được, Hạ Văn Sơn lúc này tâm tình cực kỳ tốt.

"Nói cách khác Đồng Y Mộng kỳ thật chính là Lệ Áo, mà Lệ Áo hiện tại là Đồng Y Mộng?" Anh vẫn luôn không hiểu tại sao Lệ Áo lại hận chính mình như thế, lúc nghe Lệ Áo gầm thét như người điên, anh cũng đã mơ hồ có suy đoán này, lại thật không ngờ, suy đoán này vậy mà là thật.

"Anh muốn đến đây một chuyến hay không, chúng tôi hiện tại đang tìm bệnh viện phẫu thuật cho hai người họ."

"Được, lát nữa tôi qua đó." Đường Hạo Nam cúp điện thoại, phát hiện Hạ Nhất Nhiễm đang dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn chính mình.

"Anh vừa cùng Hạ Văn Sơn nói cái gì vậy? Cái gì mà Lệ Áo là Đồng Y Mộng, Đồng Y Mộng là Lệ Áo, đây là chuyện gì."

Thế giới này thật sự quá điên cuồng, hai con người vốn không liên quan, sao có thể dễ dàng liền thay đổi gương mặt cùng thân phận.

"Đúng, trước đó cũng chỉ là suy đoán thôi, hơn nữa lúc Lệ Áo cùng anh ký hợp đồng cũng đều lăn vân tay, quả thật là không thể tưởng được cô ta vậy mà chính là Đồng Y Mộng."

"Vậy người trong ngục giam mới là Lệ Áo thật sự sao? Cô ấy chẳng phải là cực kỳ đáng thương, phải thay thế Đồng Y Mộng chịu nỗi khổ lao tù."

"Thân phận của Lệ Áo còn đang điều tra, đoán chắc là người phụ này cũng là cùng Rum có quan hệ. Em ăn bánh ngọt trước đi, lát nữa chúng ta xuất phát, không vội."

Hạ Nhất Nhiễm cảm thấy chính mình đã bị sự thật này dọa rồi, hơn nữa vữa nãy ăn bít tết vẫn còn no, cô hiện tại là không có tâm tình đi món điểm tâm ngọt rồi.

Hơi hơi do dự một chút, Hạ Nhất Nhiễm mới hỏi Đường Hạo Nam.

"Em cũng không thể đi cùng anh sao." Trong khoảng thời gian này, Đường Hạo Nam đi theo Hạ Văn Sơn phá án, chính mình cho tới bây giờ đều không có tham dự qua, kỳ thật cô đặc biệt nhớ cảm giác đi theo phía sau Đường Hạo Nam.

Nhưng mà lại sợ hãi chính mình đi theo bên cạnh Đường Hạo Nam, cũng không thể giúp gì cho anh, ngược lại còn có thể gây thêm phiền toái.

Cho nên vẫn luôn không muốn nói ra thỉnh cầu như vậy, chính mình ở trong mắt người khác dù sao cũng chỉ là một người phụ nữ, đi theo Đường Hạo Nam như vậy, cô sợ chính mình bị người ta bàn tán.

Đường Hạo Nam suy nghĩ độ khó vụ án hôm nay một chút, cảm thấy vẫn lại là một chuyện cực kỳ an toàn, cho nên cũng gật đầu đồng ý.

"Đi thôi, cũng mang em đi xem." Dù sao Hạ Nhất Nhiễm cũng là người bị hại trong chuyện Đồng Y Mộng, để cho cô hiểu biết một chút tình hình tiến triển cũng mới có lợi.

Hạ Nhất Nhiễm lau tay, liền theo Đường Hạo Nam cùng đi ra xe, hai người vừa mới sóng vai từ cửa nhà hàng ra ngoài, người phục vụ phía sau vô cùng lo lắng đuổi tới.

"Tiên sinh, hóa đơn của ngài có vấn đề, có thể phiền ngài quay lại một chút hay không."

"Em ra xe ngồi đợi anh trước đi, anh đi xem hóa đơn có vấn đề gì." Đem chìa khóa xe nhét vào trong tay Hạ Nhất Nhiễm, Đường Hạo Nam xoay người quay lại, Hạ Nhất Nhiễm đến bãi đậu xe dưới tầng hầm.

Mở khóa xe, nghe được xe phát ra một tiếng bíp, Hạ Nhất Nhiễm mở cửa xe ngồi vào, không đợi cô đem chìa khóa cắm vào, sau xe một bàn tay mạnh vươn ra, một mùi cồn nồng nặng gay mũi mạnh xâm nhập, tiếp đó trước mắt một mảnh tối đen, cô đã hoàn toàn mất ý thức.

Đường Hạo Nam vừa xử lý xong hóa đơn ở nhà hàng, lúc ra ngoài cũng không thấy bóng dáng Hạ Nhất Nhiễm. Trong lòng mơ hồ xẹt qua một cảm giác bất an, bước nhanh hướng về bãi đỗ xe dưới đất, lại phát hiện xe anh tìm khắp không thấy nữa.

Suy nghĩ đầu tiên chính là gọi điện thoại cho Hạ Nhất Nhiễm, điện thoại reo, nhưng mãi không ai nghe máy, Đường Hạo Nam tâm trạng càng đột nhiên trở nên khẩn trương, gần như là run run bấm số Hạ Văn Sơn.

"Nhiễm Nhiễm không thấy nữa, cậu nhanh phong tỏa tất cả cửa ngõ ra vào Sùng Xuyên, nhanh lên!"

"Được! Chết tiệt, tôi vừa mới nhận được tin tức Rum mất tích rồi, Hạ Nhất Nhiễm sao cũng mất tích theo rồi !"

Một câu này của Hạ Văn Sơn, làm trái tim Đường Hạo Nam bùm vang chìm vào đáy cốc, trong lòng cũng càng thêm bất an.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv