Lúc Nini được dẫn ra, trạng thái tinh thần cả người cũng không có chuyển biến tốt gì lớn, cả người xem ra vẫn lạnh nhạt như vậy.
"Trị liệu tâm lý loại này cũng không phải trị liệu một lần liền có thể có được hiệu quả, các người cũng không cần quá sốt ruột." Bác sĩ có chút công thức hoá an ủi Hạ Nhất Nhiễm cùng Đường Hạo Nam. Hạ Nhất Nhiễm vươn tay đem Nini tiếp nhận. Tuy cô xem ra kiên cường, mặt không chút thay đổi, nhưng mà Đường Hạo Nam đã cảm giác được trên người cô tâm trạng cực kỳ nặng nề.
"Tôi còn đang nghĩ anh chạy tới nơi nào, không ngoan ngoãn ở trong phòng, chạy đến nơi đây làm gì!" Một tiếng quát trung khí mười phần vang vọng khắp hành lang, đem lời an ủi Đường Hạo Nam muốn nói đến bên miệng lập tức đánh trở về.
"Đây là?" Hạ Nhất Nhiễm quay đầu, thấy được người đàn ông khôi ngô dáng người trung khí mười phần, cũng không quen mắt, cho nên quay đầu nhìn Đường Hạo Nam.
"Đây là em trai Hạ Cận Nghiêu, Hạ Văn Sơn, là tới giúp anh."
Cũng như Hạ Nhất Nhiễm chưa từng gặp qua Hạ Văn Sơn vậy, Hạ Văn Sơn cũng chưa từng gặp qua Hạ Nhất Nhiễm, nhưng mà ánh mắt anh ta vẫn lại là cực kỳ sáng trưng, dáng vẻ Hạ Nhất Nhiễm cùng Đường Hạo Nam cúi đầu nói chuyện với nhau anh ta thu hết đáy mắt.
Nháy mắt hiểu ra Đường Hạo Nam có thể là theo Hạ Nhất Nhiễm tới nơi này, lại thêm trước đó Hạ Cận Nghiêu cũng cùng chính mình lên tiếng trước, nói vợ Đường Hạo Nam cũng gặp phải phiền toái. Nói như vậy, người này hẳn là vợ Đường Hạo Nam rồi.
Ha ha cười thân thiện, rõ ràng là muốn kéo gần quan hệ của chính mình cùng Hạ Nhất Nhiễm, ngược lại dọa Hạ Nhất Nhiễm nhảy dựng.
"Chị là chị dâu đúng không, em sớm có nghe thấy, mấy năm nay em vẫn luôn ở nước ngoài, cho nên chị dâu cũng không từng gặp qua em." Hạ Văn Sơn đi đến trước mặt Hạ Nhất Nhiễm, cực kỳ tự nhiên mà đem đứa bé trong ngực Hạ Nhất Nhiễm bế đến trong lòng mình.
Rồi sau đó anh ta liền phát hiện đứa nhỏ này có chút không thích hợp. Không khí nháy mắt trở nên xấu hổ.
Đường Hạo Nam trầm thấp ho khan một tiếng, nhẹ nhàng phá tan không khí xấu hổ.
"Cậu đã đến đây, liền theo giúp tôi cùng trông chừng bọn nhỏ đi, để cho Nhiễm Nhiễm đi tìm Hạ Cận Nghiêu, thương thảo chuyện tiếp nhận công ty, giao công ty cho Nhiễm Nhiễm, cũng có thể giảm nhẹ một chút áp lực cho Hạ Cận Nghiêu, hơn nữa giao công ty cho Nhiễm Nhiễm mà nói, tôi cũng có vẻ yên tâm."
"Được, vậy thì để cho chị dâu đi đi. Có em ở đây, chị có cái gì phải lo lắng."
Nói thật, cô thật đúng là có vẻ lo lắng, hai người đàn ông tay chân vụn về, dõng dạc hiên ngang nói có thể chăm sóc bọn nhỏ, Đường Hạo Nam cũng thôi đi, nhưng mà cái tên Hạ Văn Sơn dáng người cường tráng này, cô thậm chí sợ hãi anh ta dùng lực một chút, tay chân Nini liền bị thương.
"Anh chăm sóc tốt Nini." Đối với Đường Hạo Nam trừng mắt nhìn một cái, Hạ Nhất Nhiễm rời đi.
Lúc Hạ Nhất Nhiễm lại đến cửa Đế Cảnh, vẫn lại là bị bảo vệ ngăn cản, bảo vệ này trí nhớ thật đúng là không tệ. Một câu sao lại là cô, trực tiếp biểu đạt ra, anh ta còn nhớ rõ lần trước đã từng đuổi Hạ Nhất Nhiễm đi.
"Tôi tìm Hạ Cận Nghiêu." Hạ Nhất Nhiễm có chút bất đắc dĩ thở ra một hơi. Còn chưa tới trước lễ tân đã bị cản lại, bảo vệ này cũng thật tận chức tận trách, nhưng mà này cũng cho thấy được, lúc này Đế Cảnh đã trông gà hoá cuốc, sắp muốn chống đỡ không nổi rồi.
Bảo vệ nhìn chằm chằm Hạ Nhất Nhiễm, dường như là muốn cười, nhưng mà cũng không có cười." Có hẹn trước không?"
Hạ Nhất Nhiễm biết người bảo vệ này không có khả năng để cô đi vào, dứt khoát lấy điện thoại ra định gọi cho Hạ Cận Nghiêu.
Trong điện thoại vừa mới truyền ra tiếng điện thoại được kết nối, Hạ Nhất Nhiễm hơi hơi nghiêng người, liền nhìn đến mấy chiếc xe tải cùng ngừng lại trước cửa công ty Đế Cảnh.
"Alo?" Hạ Cận Nghiêu nhận điện thoại,
Tất cả lực chú ý của Hạ Nhất Nhiễm lúc này đều đã tập trung vào đám người mới từ xe tải nhảy xuống, trong tay bọn họ toàn bộ đều đã nắm chặt một công cụ, đa số đều là xẻng, búa các loại gì đó.
"Các người nhanh trốn vào trong cao ốc đi!" Không kịp nghĩ nhiều, Hạ Nhất Nhiễm quay đầu hô to. Trong lòng dự cảm không tốt cũng càng ngày càng nặng. Mấy bảo vệ ít ỏi đến nỗi có thể đếm được trên đầu ngón tay này của Đế Cảnh, sao có khả năng ngăn cản được những người có chuẩn bị mà đến này.
Các nhân viên an ninh đưa mắt nhìn nhau, toàn bộ đều đã do dự, bọn họ là bảo vệ, làm bảo vệ, chính là vì bảo vệ an toàn của công nhân viên công ty, nhưng mà vì một tháng tiền lương mà đem mạng nhỏ đều đã vứt ở trong này, liền mất nhiều hơn được rồi.
"Đều đã trở về, đem cửa lớn công ty khóa lại." Không còn kịp rồi, những người kia đã ào ào đến gần, trong miệng hô to khẩu hiệu trả lương, trong tay thậm chí lại vẫn giăng biểu ngữ đỏ được chuẩn bị tốt từ trước.
Bảo vệ cũng là cân nhắc lợi hại, biết cứng đối cứng như vậy là tuyệt đối không được, cho nên toàn bộ đều đã lui trở lại bên trong cao ốc, trong lúc hỗn loạn có người kéo Hạ Nhất Nhiễm một cái, Hạ Nhất Nhiễm cũng cùng lùi theo vào trong cao ốc, chỉ là điện thoại đã rơi lại bên ngoài, bị ném cái nát nhừ.
Hạ Nhất Nhiễm quay đầu, phát hiện người vừa mới kéo chính mình một cái, chính là người lúc trước đem chính mình chắn ở cửa, chạm đến ánh mắt Hạ Nhất Nhiễm, có chút xấu hổ vươn tay gãi gãi đầu mình, ha ha nở nụ cười một tiếng.
"Vừa rồi thật sự là xin lỗi, cô cũng biết đó, đây chức trách của tôi thôi, nhưng mà nhìn cô có vẻ còn giống như rất hiểu rõ những thứ này." Vừa nói, bảo vệ vừa có chút sốt ruột đi cà nhắc nhìn ra ngoài.
"Tập đoàn Đế Cảnh, tập đoàn lòng dạ hiểm độc, nợ tiền lương, hôm nay trả lại!" Khẩu hiệu đều nhịp, để cho Hạ Nhất Nhiễm hơi hơi nhíu mày. Những người này vừa thấy liền biết có chuẩn bị mà đến, Đế Cảnh hiện tại đã có hình tượng gì, nói thật cô cũng không biết.
Khi Hạ Cận Nghiêu từ trên văn phòng công ty vội vã chạy xuống, khẩu hiệu của đoàn người bên ngoài đã thay đổi, khẩu hiệu đều nhịp hô lên hai tiếng rồi không tiếp tục hô nữa, mà là đứng ở cửa không ngừng kêu gào để cho chủ tịch của công ty đứng ra nói chuyện.
Có người đã rộn rạo, giơ công cụ trong tay, xem ra muốn trực tiếp đi đập bể cửa kính cao ốc Đế Cảnh.
"Lại đây." Lúc Hạ Cận Nghiêu đứng ở sảnh lớn lầu một, vốn là vẫy vẫy tay với Hạ Nhất Nhiễm, rồi mới chỉnh sửa quần áo mình lại đôi chút.
"Hiện tại Đế Cảnh đã như vậy sao?" Đối với hiện trạng của Đế Cảnh, Hạ Nhất Nhiễm vẫn lại là cảm thấy có chút giật mình.
"Uh"m, dù sao Đế Cảnh biến đổi bất ngờ, gánh không được cũng là bình thường, nhưng mà, tôi sẽ trợ giúp cô." Mang theo Hạ Nhất Nhiễm chạy ra ngoài, Hạ Cận Nghiêu xem ra vô cùng tự tin. Trái ngược với vẻ tự tin của Hạ Cận Nghiêu, Hạ Nhất Nhiễm ngược lại xem ra có chút lo lắng không yên, dù sao cô căn bản không biết hiện trạng Đế Cảnh.
Mấy chiếc xe cảnh sát đứng ở cửa cao ốc Đế Cảnh, đem những công nhân muốn xông vào Đế Cảnh đòi tiền lương ngăn lại một khoảng cách nhất định. Hạ Cận Nghiêu lúc này mới dắt Hạ Nhất Nhiễm đi tới.
"Đối với với chuyện công ty Đế Cảnh nợ tiền lương công nhân, đầu tiên tôi muốn biểu đạt xin lỗi trước mọi người, các quản đốc cùng người phụ trách nhà xưởng mang theo tiền bỏ trốn, quả thật là vấn đề quản lý của công ty chúng tôi, cho nên, tất cả công nhân bị nợ tiền lương, đều có thể đến bộ phận tài vụ nhận được tiền lương mình chưa được lãnh."
Đám người đang ồn ào nhốn nháo bởi những lời này của Hạ Cận Nghiêu từ từ an tĩnh lại, không nghĩ tới có thể đơn giản như thế đã đòi được tiền lương của chính mình, trong lúc này đưa mắt nhìn nhau, không biết nên như thế nào kết thúc mọi chuyện.
"Hơn nữa, tôi còn có một việc, nếu hiện tại toàn bộ nhân viên của Đế Cảnh đều đã ở đây, tôi tuyên bố một chút, bắt đầu từ bây giờ, Đế Cảnh do cô Hạ Nhất Nhiễm đây tiếp quản, hi vọng mọi người có thể phối hợp, cùng Đế Cảnh cùng tiến cùng lùi."
Đám người vốn là an tĩnh vài giây, rồi sau đó có người lộp bộp vỗ tay, tiếp theo tiếng vỗ tay giống như là thủy triều rào rào vang lên. Hạ Nhất Nhiễm thật không cảm thấy tiếng vỗ tay này có ý chúc mừng gì, chủ yếu đều là thành phần phụ hoạ theo đuôi tương đối nhiều một chút.
Bọn họ có thể cùng Đế Cảnh cùng tiến cùng lui hay không cô không quan tâm lắm, cô nhất định sẽ cùng Đế Cảnh, cùng anh Hạo Nam cùng tiến cùng lùi
Trong lúc giật mình, Hạ Nhất Nhiễm giống như ở giữa đám người thấy được một cái bóng dáng có chút quen thuộc, thậm chí khoảnh khắc anh ta xoay người rời đi, nhìn đến khóe miệng anh ta nhếch lên tia đùa cợt.
Là người ngày đó ở nông trại hãm hại cô!
Đẩy ra đám người, Hạ Nhất Nhiễm bước nhanh đuổi theo, người đàn ông kia xuyên qua đám đông đi tới, lại quẹo vào một con hẻm nhỏ hẹp. Sau khi Hạ Nhất Nhiễm theo đi vào liền phát hiện chính mình cùng quá nóng vội, trước mắt chỉ là một con đường vắng vẻ, bên trong căn bản là không có bóng dáng bất cứ ai.
Lúc này Hạ Nhất Nhiễm mới bắt đầu sợ hãi, chính mình lỗ mãng liều lĩnh đi theo đến bên trong hẻm nhỏ này như thế, nếu xảy ra vấn đề gì...
Nghĩ tới đây, Hạ Nhất Nhiễm không chút do dự quay đầu liền chạy ra ngoài, lối ra trước mắt lại bị người ngăn chặn. Ngẩng đầu, trước mắt là một người phương Đông điển hình, gương mặt góc cạnh, đôi mắt híp cùng nụ cười xấu xa, ở trong mắt Hạ Nhất Nhiễm nhưng là vô cùng sởn gai ốc.
"Xin chào, người đẹp của tôi, chúng ta lại gặp mặt." Người đàn ông kia nói tiếng Trung đầy lưu loát, giọng điệu ngả ngớn để cho Hạ Nhất Nhiễm hoàn toàn có thể tin tưởng, người đàn ông này chính là cố ý ở trước mặt cô thoắt ẩn thoắt hiện, rồi mới nhân lúc đầu óc cô còn không phản ứng kịp trực tiếp đuổi theo, cô đã trúng kế rồi.
"Tránh ra, tôi muốn ra ngoài." Đã không có tâm tình đi hỏi cái người đàn ông này ngày hôm đó tại sao hãm hại chính mình, ở trong ngõ nhỏ căn bản là không ai lui tới này, Hạ Nhất Nhiễm chỉ muốn nhanh một chút thoát thân, nơi này dù sao cùng đường lớn tấp nập bên kia hoàn toàn trái ngược, nếu cô bị kéo đi, thậm chí đến người chứng kiến đều không có.
"Sao vậy? Nhiễm Nhiễm nhìn thấy tôi liền sợ hãi? Chúng ta đã lâu không gặp mà, tôi đúng là rất nhớ em đó." Dựa vào trên vách tường bên cạnh, ánh mắt ngả ngớn của anh ta đảo qua mặt đất trước mắt, ý bảo Hạ Nhất Nhiễm có thể đi ngang qua chỗ anh ta.
Đi ngang qua người anh ta mà nói, khó tránh khỏi sẽ đụng chạm, Hạ Nhất Nhiễm đứng tại chỗ, bỗng nhiên bắt đầu lộ vẻ do dự.
"Em không đi? Vậy tôi đây mời em đi ăn bữa cơm, vừa rồi đi ngang qua nghe nói em mới tiếp nhận công ty Đế Cảnh, để tỏ lòng chúc mừng của tôi đối với em, tôi nghĩ tôi nên mời em ăn bữa cơm."
Hạ Nhất Nhiễm yên lặng, chỉ là đi ngang qua sao? Có quỷ mới tin anh ta.
"Cảm ơn, tôi thấy chuyện này không có gì đáng chúc mừng." Hạ quyết tâm, Hạ Nhất Nhiễm trực tiếp nghiêng người lướt đi qua người anh ta, khoảnh khắc lướt qua người anh ta, một bàn tay to, mạnh mẽ bắt được bàn tay lạnh lẽo của cô.
"Trong tay tôi có chứng cứ chứng minh Đế Cảnh trong sạch, em muốn hay không?" Người đàn ông giọng đầy tà mị mê hoặc ở bên tai cô vang lên.