Phòng luyện công! !
Hạ Tuyết mặc đồ thể thao công sở màu đen hiệu Nike, buộc tóc đuôi ngựa thật cao, toàn thân đầy mồ hôi, bày ra thế đánh võ, so chiêu cùng với Chỉ Đạo Võ Thuật, Chỉ Đạo Võ Thuật càng không ngừng dạy Hạ Tuyết chộp, nói: "Đã nói với cô mấy lần rồi, lúc vận chưởng bổ ngang, nhất định phải theo một đường ngang! ! ! Làm lại, ra tay bổ vào cổ của tôi! !"
Hạ Tuyết thở một hơi, sau đó mặc ắt nước lăn xuống, 101 lần vươn tay, dưới sự chỉ đạo cố gắng vỗ tới, Chỉ Đạo Võ Thuật vừa nhìn thấy lúc cô ra chiêu, dựa vào sức mạnh của cơ thể, liền tức giận, tay làm tư thế như một con rắn, lập tức giữ lại cánh tay của cô, ấn nhẹ xuống một cái, rồi đột nhiên hung ác dùng sức, năm móng vuốt, một trảo chặt vào cánh tay trơn mềm của cô!
"A ——" Hạ Tuyết đau đến nước mắt chảy ròng, cả người muốn ngồi xổm xuống, Isha và Niệm Niệm cùng Hạo Vũ đau lòng vội vàng chạy tới!
"Tại cô!" Chỉ Đạo Võ Thuật đột nhiên cao giọng nói, năm ngón tay vẫn nắm chặt cánh tay của Hạ Tuyết nói: "Lúc nảy tôi đã nói rõ ràng với cô rồi, dùng sức nhẹ và cứng rắn là hai loại, rõ ràng cô có thể nắm được một chút da lông rồi, lại vứt bỏ nó, làm việc không tập trung, cô có chuyện gì? Cô đừng quá khinh thường võ thuật, mặc dù nó chỉ dùng luyện thân thể khỏe mạnh, nhưng nó cũng có thể giết chết người! ! Cô phải làm ình trở thành người luyện võ chân chính, như vậy mới có thể chống đỡ, nắm được yếu quyết của nó, nếu như cô không muốn học, vậy thì đừng học, nếu muốn học, vậy thì tập trung học cho tôi! !"
Hạ Tuyết đau đến nói không ra lời, cắn chặt môi, vẫn bị chỉ đạo võ thuật giữ chặt cánh tay!
"Cô nói cho tôi biết, cô có muốn tập trung học hay không?" Chỉ Đạo Võ Thuật lại cao giọng hỏi.
"Muốn!" Hạ Tuyết đau đến trả lời yếu ớt.
Chỉ Đạo Võ Thuật nghe cô trả lời như vậy, đột nhiên ánh mắt chợt lóe, lại hung ác khẽ bóp xuống chút nữa!
"A ——" Hạ Tuyết đau đến kêu to lên: "Gãy tay rồi!"
"Võ thuật là khi cô bảo vệ không tốt mình, thì cô sẽ phải bị thương! ! Sư huynh của tôi đang dạy Thẩm tiểu thư, dạy rất nhiều chiêu số, đạo diễn đã nói, muốn sử dụng súng đạn thật, nếu cô không muốn bị thương, cô phải học tốt cho tôi! ! đừng chời đến lúc quay phim, cô lại đánh chưởng không có sức, nhũn như con chi chi đấy! ! Tôi ghét nhất thứ người như thế!" Chỉ đạo võ thuật lại nghiêm khắc nói.
"Tôi biết rồi, tôi nhất định biết, ông yên tâm!" Hạ Tuyết đau đến lăn lộn, toàn thân đổ mồ hôi hột, thở phì phò, nói.
"Đem tất cả tạp niệm bỏ hết cho tôi! ! Hôm nay luyện 10 cái cọc cho tôi! !" Chỉ Đạo Võ Thuật vừa nói xong, đã kêu học trò đi tới, cũng không quản Hạ Tuyết đã khát nước, toàn thân đau đến đổ mồ hôi, mệt mỏi không thốt nên lời, chỉ nhắc bàn tay nhỏ bé của cô, dán vào hai miếng thuốc dán ở vị trí lòng bàn tay của cô theo lời yêu cầu của đạo diễn, sau đó đẩy tới 10 cái cọc, để cho cô xoay trái, xoay phải bổ vào 10 cái cọc!
Niệm Niệm đứng một bên, kẹp túi xách cá sấu số lượng có hạn trên thế giới của Hạ Tuyết, đau lòng nhìn mồ hôi trên trán Hạ Tuyết rơi xuống lộp độp, nhưng vẫn cố gắng bổ vào 10 cái cọc, có lúc bổ bị đau đớn, nước mắt ngấn ra ngoài, thu tay lại, rồi tiếp tục phát ra ! Chỉ Đạo Võ Thuật đứng ở sau lưng cô, nhìn 10 cái cọc phía trước, xem sức gió, đột nhiên ông ta đưa hai tay ra, nắm chặt hông của cô, bóp mạnh một cái! !
"A ——" Hạ Tuyết bị đau kêu lên, đau đến muốn khóc!
Chỉ Đạo Võ Thuật ở phía sau cao giọng mắng: "Nếu thắt lưng của cô không vững, bàn tay của cô cũng không có sức chống đỡ! ! Không phải đã dạy cô rồi sao ? Hai chân đứng vững mặt đất! ! thắt lưng ngưng chặt! ! Từ lòng bàn chân vận kình lên! Phát lực! !"
Hạ Tuyết cắn chặt răng, nín thở, toàn lực ra tay bổ xuống ! !
Chỉ Đạo Võ Thuật đứng trước mặt của Hạ Tuyết, nhìn cô rốt cuộc đã hiểu rõ được đạo lý “ngưng thần tĩnh khí”, lúc phát chưởng, bắt đầu hơi có thế, thậm chí lúc phát chưởng, cắn chặt răng, hai mắt lạnh lùng chợt lóe, ông ta có chút hài lòng nói: "Nhất định phải không thỏa hiệp! ! Hạn chế, không thỏa hiệp! !"
Hạ Tuyết nghe Chỉ Đạo Võ Thuật nói xong, vẫn phát chưởng bổ xuống, trong đầu của cô vang lên lời nói của sư phụ: “Chúng ta vì điện ảnh cống hiến, thật ra thì điện ảnh cũng mang đến cho chúng ta rất nhiều! ! Một đường đi về phía trước đi! ! Chúng ta chỉ có thể đi về phía trước, mới có thể tiến bộ và hạnh phúc, dừng bước lại, cuối cùng sẽ bị số mạng đào thải!”
Hạ Tuyết nghĩ tới lời của sư phụ, nhớ đến hôn lễ sắp tới, hai tròng mắt của cô đông đặc nước mắt, nghĩ tới số mạng giữ chặt cổ họng của mình, cô tức lực cắn răng, lại đưa bàn tay ra phía trước bổ xuống ! !
Buổi sáng luyện công xong, 2 giờ Hạ Tuyết đến phòng chụp ảnh, chụp hình áp-phích tuyên truyền châu báu của Kim phu nhân, cả ngày bận rộn, chuyên gia thiết kế thời trang, thợ kim hoàn, chuyên gia trang điểm không ngừng ra vào, tới tới lui lui, thu xếp 1.3 tỷ châu báu để cô chụp hình, Kim phu nhân tự mình đến, vừa nhìn Hạ Tuyết hóa trang, vừa vỗ tay nhìn nhiếp ảnh gia nói: "Tôi muốn để cho trang sức của tôi hòa vào thân thể của cô ấy, mãnh liệt kết hợp với nhau! Cái loại cứng rắn đó, cảm giác giống như cứng rắn của kim cương! ! !"
Chuyên gia trang điểm nghe xong, lập tức gật đầu, hóa trang cho Hạ Tuyết trở nên khêu gợi, hai bên gương mặt của cô, tản ra phấn kim cương, cánh môi từ màu hồng, thay thế môi đỏ mọng bốc lửa, nhân viên làm việc giúp mặc vào bộ váy dài 10 mét, màu bạc như mộng ảo, đứng tạo hình trong không gian rừng rậm, phát động 40 cái quạt gió, đặt ở trước mặt của Hạ Tuyết, nhiếp ảnh gia đứng ở trước mặt của Hạ Tuyết, nhìn cô, nói chờ lát nữa quạt gió vừa khởi động, có thể có một trận gió rất mạnh, tôi chỉ muốn một cố định hiệu quả bên ngoài, cô đón gió, tự nhiên bày ra các loại tư thế.
Hạ Tuyết gật đầu, quay đầu nhìn nhân viên làm việc phía sau đem bộ váy dài 10 mét ném ra sau bố cảnh bên ngoài rừng rậm, sau đó đồng loạt yên lặng, mọi người chuẩn bị!
Niệm Niệm nhìn những quạt gió lớn, có chút lo lắng nói: "Sẽ không thổi bay váy lên, người cũng bị thổi đi chứ !"
"Nói càn!" Isha có chút lo lắng, nghiêng người nhìn.
"OK! ! Một! Hai! Ba! Bắt đầu!" Nhiếp ảnh gia hô to một tiếng! !
40 cây quạt gió, chậm rãi bắt đầu chuyển động, cuối cùng nhanh chóng vận chuyển, mang đến trận gió khổng lồ, lao thẳng ra phía trước, Hạ Tuyết đứng trước rừng rậm, giống như một đứa bé sơ sinh, một tay nhẹ giơ lên không trung, một tay nhẹ che trên trán, mặc cho gió thổi rất lớn, chiếc váy dài lụa mỏng 10 mét sau lưng nhấc lên, thậm chí nổi lên cặp đùi đẹp uyển chuyển, cực hạn hấp dẫn! !
Cô giống như tinh linh trong rừng, lạc vào thế giới này, sắp sửa đi ra thế giới này! !
"Đẹp quá. . . . . ." Hạo Vũ và Niệm Niệm nhìn Hạ Tuyết, trợn mắt hốc mồm.
Isha hài lòng nói: "Nhiệm vụ của phụ nữ là thể hiện tình cảm và xinh đẹp nhất, Hạ Tuyết lơ đãng làm rất nhiều việc, cũng làm cho người cảm thấy cô rất đẹp. Khó trách nhiều người thích cô ấy như vậy!"
"Tốt lắm! Hôm nay vất vả cho Hạ Tuyết và các nhân viên làm việc trong tổ chụp ảnh! Vất vả rồi! !" Kim phu nhân hết sức hài lòng, hiệu quả chụp hình lần này, chờ sau khi kết thúc, chuẩn bị bảo mọi người đi nghỉ ngơi, lại nghe ngoài cửa có tiếng động, nhân viên làm việc mỉm cười đi tới, nhìn Kim phu nhân nói: "Phu nhân! Hàn Tổng Tài đưa Tần tiểu thư đến chọn nhẫn cưới!"