Triệu Nam Thiên đàng hoàng đi theo phía sau, hết cách rồi, ai bảo anh có việc nhờ vả chứ.
Vốn dĩ anh đã chuẩn bị tinh thần bị chém giết, kết quả không như ao ước, Đường Bảo Khiết dẫn anh rẽ trái lượn phải, đi tới một quán lẩu có trang trí tầm trung.
Triệu Nam Thiên nhắc nhở một câu: “Trưởng phòng Đường, tôi không nhìn lầm chứ, cô chắc chắn là nơi này?”
Đường Bảo Khiết liếc một cái: “Thế nào, anh có ý kiến gì?”
“Không, cô cứ tùy ý!”
Triệu Nam Thiên đúng là không có ý kiến gì, ăn lẩu nhiều nhất cũng vài trăm, có thể tiết kiệm tiền thì anh đương nhiên hài lòng.
“Đừng nghĩ tôi sẽ khách sáo với anh lát nữa đứng bên cạnh chờ bị chém đi!”
Ngoài miệng nói như vậy nhưng lúc gọi thức ăn thì Đường Bảo Khiết khá lịch sự vài món mặn vài món rau, ngay cả hải sản cũng chỉ gọi một dĩa.
Có lẽ bởi vì lần trước đã lỡ miệng khiến Triệu Nam Thiên bị Bạch Thanh Bình dạy dỗ một trận, cô ta luôn cảm thấy có chút áy náy.
Không biết nguyên nhân cụ thể do đâu, trái lại bây giờ ấn tượng của cô ta đối với Triệu Nam Thiên có chuyển biến tốt hơn, nói chuyện cũng không ẩn giấu sự châm chọc như lúc trước.
Lúc ăn cơm, Triệu Nam Thiên kể sơ về tình hình gần đây của Tiểu Ngũ.
Vào sáng hôm qua, Tiểu Ngũ nhờ quan hệ của Bò Cạp đã thành công xâm nhập vào thông tin của công ty.
Bây giờ thân phận của cậu ta là trợ lý kỹ sư thông tin, tạm thời vẫn chưa có cơ hội tiếp xúc với tài liệu chính.
Dựa theo sự sắp xếp của Đường Bảo Khiết, ngày kia anh sẽ đi phỏng vấn làm bảo vệ của cao ốc, chờ hai người ổn định tình hình sẽ tìm cơ hội bắt đầu hành động.
Ăn cơm xong, Đường Bảo Khiết hỏi thẳng: “Nói đi, hôm nay tìm tôi là có chuyện gì?”
Triệu Nam Thiên không giải thích nhiều thêm: “Gặp chút phiền phức, muốn nhờ trưởng phòng Đường giúp một chuyện.”
Hôm nay anh tìm Đường Bảo Khiết chính là vì chuyện của Khương Bích Kiều.
Hôm đó sở dĩ Khương Bích Kiều bị người khác khống chế cũng vì cái video trong tay Tôn Chí Bình.
Nội dung của video tuy rất rõ ràng nhưng đáng tiếc lại ngắt đầu bỏ đuôi, thậm chí không có âm thanh cũng không ai biết tình huống thật sự trong phòng.
Xét tình lý, anh đồng ý tin tưởng lời giải thích của Khương Sông.
Dù sao dưới góc nhìn của anh tuy rằng Khương Sông có chút kiêu căng nhưng bản chất lại không xấu, hẳn sẽ không làm ra những chuyện buồn nôn như cưỡng bức nữ sinh.
Nếu như anh có thể tìm được video hoàn chỉnh chưa bị lọc âm thì âm mưu của Tôn Chí Bình tự nhiên sẽ sụp đổ.
Thậm chí còn có thể trả lại một nước cờ, nếu như có thể thể chứng minh video đó là giả, Tôn Chí Bình không chạy thoát khỏi tội danh “Lừa đảo vơ vét tài sản”.
Một khi tội danh chức thực, như vậy hai bản thỏa thuận mà Khương Bích Kiều bị ép ký cũng tự nhiên mất hiệu lực.
Vì lẽ đó, then chốt của mọi chuyện chính là chứng minh tích xác thực của đoạn video đó, hơn nữa nhất định phải tìm thấy trước khi đội thanh tra của Hoa Khắc gặp mặt Khương Bích Kiều.