Phức tạp chỉ là một phương diện, quan trọng nhất là liên lụy rất nhiều.
Điều phối các loại tài nguyên và bố trí nhân viên, bao gồm cả cảnh sát, phòng cháy, chữa bệnh phối hợp, tất cả đều là chuyện quan trọng phải được sắp xếp đúng chỗ.
Mặc dù phương án này cũng chỉ là làm tham khảo, một khi ứng dụng vào thực tế sẽ do người phụ trách tương ứng căn cứ vào tình huống thực tế để tiến hành điều chỉnh tạm thời.
Nhưng cho dù như thế, cũng không phải là mấy câu vô cùng đơn giản của người nào đó có thể quyết định được!
Có thể nói như vậy, ba phương án trước mắt là Cửu Vinh bỏ ra rất nhiều nhân lực và vật lực, cuối cùng mới hoàn thiện.
Tên Triệu Nam Thiên thì hay rồi, chỉ một câu, đã muốn tất cả mọi người dựa theo phương án của anh ta để hành động?
Cô ta gắng gượng nói: “Điều này tôi không thể cam đoan, nhưng mà có thể giao phương án cụ thể cho tôi, sau đó mọi người họp thảo luận một chút…”
Bạch Thảo Phương cảm thấy mình quả thực là điên rồi, vậy mà lại đồng ý lấy phương án của Triệu Nam Thiên ra để thảo luận?
Nhỡ may đến lúc có người hỏi tới, thì phải giải thích như thế nào?
Triệu Nam Thiên buông tay nói, “Bây giờ còn chưa có phương án.”
Bạch Thảo Phương trợn tròn mắt, “Còn chưa có?”
“Không sai, tôi cần khảo sát thực địa một chút, mới có thể cho cô câu trả lời chắn chắn chính xác được.”
Triệu Nam Thiên biết, trước khi Cửu Vinh đưa ra phương án hành động, chắc chắn đã sớm tiến hành khảo sát thực địa.
Nhưng ở trong tình huống này, anh chỉ tin tưởng mình.
Bạch Thảo Phương nhíu mày, “Có kịp thời gian để về không?”
“Tiến hành đồng thời! Sau khi Tiểu Ngũ thành công đánh vào, chắc chắn cũng sẽ không lập tức triển khai hành động, tôi sẽ lợi dụng khoảng thời gian này để đưa ra phương án cụ thể.”
“Triệu Nam Thiên…”
Bạch Thảo Phương há to miệng, không biết nên giải thích thế nào.
Cô ta có thể lấy phương án của Triệu Nam Thiên ra để thảo luận, nhưng cô ta không có cách nào cam đoan mọi người sẽ thông qua cái phương án này.
Triệu Nam Thiên hòa hoãn một câu, “Cô yên tâm, sẽ không để cô phải khó xử, chỉ là lúc lấy phương án dự bị, không cần quá nhiều người. Còn phương án hành động tổng thể của mấy người, tôi sẽ không tham gia, cũng không có sức lực để quan tâm như vậy.”
Bạch Thảo Phương ít nhiều cũng biết Triệu Nam Thiên có chút bản lĩnh, nhưng nghe thấy lời này vẫn không nhịn được oán thầm.
Trước mắt Cửu Vinh đưa ra ba phương án, là hơn mười người tổ tình báo dùng thời gian nửa tháng ròng rã mới hoàn thiện đến mức cuối cùng.
Nghe ý của Triệu Nam Thiên, sao lại giống như là quá dễ dàng vậy?
Chẳng lẽ ở trong mắt anh ta, người Cửu Vinh đều là vô dụng hay sao!
Cô ta cố nén vẻ không vui nói: “Việc này đến lúc đó chờ anh đưa ra phương án thì nói sau, tôi không có cách nào đảm bảo cho anh được.”