Tất cả công tác chuẩn bị đều đã xong xuôi, bên phía Triệu Nam Thiên lại đột nhiên nói một câu không thể tham dự?
Nói đùa cái gì thế, bọn họ đang chơi trò chơi gia đình sao?
Trong này có động tĩnh không nhỏ.
Bên ngoài có người hỏi ý gõ cửa, “Tổ trưởng Bạch, cô không sao chứ?”
Bạch Thảo Phương quát lớn một câu, “Không có việc gì!”
Ổn định lại một chút tâm trạng, lúc này cô ta mới nhìn chằm chằm vào Triệu Nam Thiên nói: “Nguy hiểm? Chẳng lẽ những thành viên trong tổ tham gia vào hành động lần này không biết nguy hiểm? Thành viên đã hy sinh của tôi, chẳng lẽ không biết nguy hiểm?”
Triệu Nam Thiên không lùi nửa bước, “Nhưng Tiểu Ngũ không giống với chúng ta, cậu ta chỉ là người bình thường, không có lý do gì để cuốn vào trong chuyện như vậy!”
“Chuyện này từ lúc mới bắt đầu, anh đã hẳn phải biết được tính nguy hiểm, Ngũ Cương cũng biết! Mọi chuyện tiến hành đến bây giờ, anh nói với tôi là anh không thể tham dự ư? Bây giờ tôi nói cho anh biết, không có khả năng!”
Triệu Nam Thiên cũng không khách khí trả lời, “Tổ trưởng Bạch, nếu đã hợp tác, thẳng thắng là điều kiện đầu tiên! Ban đầu mấy người chỉ nói là tấn công lừa đảo ngoài biên giới, có nhắc đến bất kì tài liệu nào khác sao?”
“Có khác nhau sao?”
“Có khác nhau, nếu như chuyện này liên quan đến người của Phyllis, mà vẫn còn để Tiểu Ngũ tham dự vào, đó chính là không chịu trách nhiệm, không chịu trách nhiệm với cậu ta, cũng là không chịu trách nhiệm đối với nhiệm vụ!”
Giọng điệu của Bạch Thảo Phương hơi yếu đi, “Chuyện này là do chúng tôi sơ sẩy, nhưng mà trước kia cũng chỉ là nghi ngờ mà thôi, không có cách nào thông báo tình tiết vụ án cho hai người được.”
“Huống chi, cho đến mấy ngày trước, chúng tôi mới xác nhận có thành viên tổ chức Phyllis nhập cảnh trái phép.”
“Hơn nữa nếu phân tích theo tình báo đang có được đến bây giờ, còn chưa có biện pháp chứng minh tổ chức Phyllis và nhóm lừa đảo có bất kỳ liên hệ trực tiếp nào!”
Triệu Nam Thiên dứt khoát nói, “Không cần chứng minh, cho dù là có một trong ngàn vạn khả năng liên hệ cả hai lại, chuyện này cũng không phải là chuyện mà chúng tôi có thể giải quyết!”
Không đợi Bạch Thảo Phương nói tiếp, anh lại hỏi, “Hơn nữa, nếu quả như thật không có liên quan, tôi nghĩ tổ trưởng Bạch cũng sẽ không đích thân xuất hiện ở Đông Châu đâu nhỉ?”
Bạch Thảo Phương hơi biến sắc mặt, mục đích cô ta đến Đông Châu, một mặt là vì phá án và bắt giam án lừa đảo.
Ở một phương diện khác, đương nhiên cũng hy vọng tự tay bắt được tên khốn nạn đáng chết kia.
Mục đích và tính chất ban đầu liên quan tới nhiệm vụ lần này, cô ta hoàn toàn không có lý do để giải thích bất kì điều gì với Triệu Nam Thiên cả.
Nhưng không biết vì sao, ở trước mặt người đàn ông mạnh mẽ này, cô ta hiếm thấy liên tục thất bại.
Bạch Thảo Phương hít sâu một hơi, kiên định nói: “Tóm lại anh không cần lo lắng, chuyện này tôi đã xin quân đội xin trợ giúp, cho dù thật sự phát hiện ra thành viên tổ chức, tôi cũng nhất định sẽ đảm bảo anh và Ngũ Cương được an toàn!”
Trước mắt tất cả kế hoạch hành động mà Cửu Vinh xác định đều được triển khai bố trí quay chung quanh Ngũ Cương.
Công việc này đã tiến hành được nửa tháng, huấn luyện cho Ngũ Cương cũng đã tiến hành được một tuần.
Cảnh sát đã sớm vào chỗ, vì để phòng nhỡ may, ngay cả quân đội cũng đã điều tinh nhuệ đến rồi.