Hiểu Mân đắc ý hỏi: “Sao nào, anh đây cũng có sức hút lớn đấy chứ, nữ thần chủ động mời!”
Hải Hùng nhíu mày: “Hiểu Mân, đừng trách anh em không nhắc nhở cậu, tốt nhất là cậu đừng đi.”
“Vì sao?”
“Đội trưởng đội bóng rổ Tống Văn Hiên kia, nghe nói cậu ta đang theo đuổi Ngải Hoa, cậu đừng nói là cậu không biết!”
“Có nhiều người theo đuổi Ngải Hoa lắm, hơn nữa, tớ chỉ lấy thân phận bạn bè tham gia bữa tiệc, cũng không làm gì!”
Hải Hùng vẫn còn lo lắng, “Dù sao cậu nên cẩn thận một chút, Ngải Hoa toàn quen biết mấy người không phải bình thường.”
Cậu bé đã từng gặp những người bạn bên cạnh Ngải Hoa mấy lần, có học sinh giỏi, có con nhà giàu, còn có mấy tên lêu lổng.
Dù sao cậu bé không thích loại con gái này, mặt ngoài nhìn có vẻ trong sáng, sau lưng còn không biết có chuyện gì xảy ra.
Cậu bé biết Hiểu Mân thầm mến hoa khôi, nhưng thầm mến là một chuyện, nhào lên lại là một chuyện khác.
Căn bản chính là người của hai thế giới, được không?
Hiểu Mân đấm vào ngực của cậu bé, “Được rồi, cậu cũng đừng lo lắng thay tớ nữa, ta có đi hay không còn chưa biết đâu!”
…
Một bên khác, sau khi mặt tàng nhang trở lại lớp liền không nhịn được nói thầm, “Ngải Hoa, cậu mời tên Triệu Hiểu Mân kia làm gì? Trong đầu toàn là nước.”
Ngải Hoa chống cằm nói, “Còn không phải bởi vì Tống Văn Hiên, lần trước cậu ta giấu tớ, hẹn hò với con bé ở lớp 3.”
Mặt tàng nhang làm xấu cười một tiếng, “Tớ đã nói rồi, sao cậu có thể coi trọng loại người như Triệu Hiểu Mân chứ, hoá ra là lấy cậu ta ra để chọc Tống Văn Hiên!”
Cô bé càng nói càng đắc ý, “Tớ thấy được đấy, mấy tên ở bên cạnh cậu, nghe nói là phải tranh giành với Tống Văn Hiên, tất cả đều bị dọa chạy, trong đầu Triệu Hiểu Mân chứa nước, nhất định sẽ giúp cậu ra mặt! Cứ như vậy, chắc chắn Tống Văn Hiên sẽ càng thêm quý trọng cậu!”
Ngẫm nghĩ, cô bé lại lo lắng, “Nghe nói Tống Văn Hiên luyện qua Taekwondo, Triệu Hiểu Mân tên kia nhìn nhân cao mã đại, cậu bé được sao?”
“Không có việc gì, để bọn họ làm ầm lên đi, dù sao hai chúng ta cũng sẽ không giúp đỡ.”
“Vậy nhỡ may cậu ta nghe nói là Tống Văn Hiên, sợ thì sao?”
“Yên tâm đi, tớ biết cậu ta thầm mến tớ, cho cậu ta một cơ hội, chắc chắn cậu ta sẽ không suy nghĩ nhiều!”
“Không phải làm lớn chuyện đấy chứ? Tớ nghe nói, cha của Tống Văn Hiên là xã hội đen.”
“Không đâu, cùng lắm là tìm người đánh Triệu Hiểu Mân một trận, lớp thể dục sinh mỗi ngày đều va đập, đã quen bị đánh rồi, nếu không tớ cũng sẽ không tìm cậu ta.”
Ngải Hoa đưa mắt ra ngoài cửa sổ, còn có một mà cô bé không nói.
Ở trường bồi dưỡng nhân tài, không có mấy ai là trong nhà có tiền, Triệu Hiểu Mân đã có một cô nhỏ đi xe Audi, vậy chắc hẳn tặng quà sinh nhật sẽ không quá keo kiệt.
…
Triệu Nam Thiên ăn sáng xong, giúp đỡ thu dọn bát đũa, đang chuẩn bị ra ngoài đi dạo một vòng, điện thoại bỗng nhiên vang lên, là Khổng Như Nguyệt.