Triệu Nam Thiên lại lơ đễnh: “Sợ cái gì chứ? Tôi chỉ là một nhân vật nhỏ nhoi, một bảo vệ nho nhỏ của công ty Vật Nghiệp mà thôi, dù cho đấu thắng tôi, cũng chưa chắc sẽ vinh quang đâu?
Đại Hùng phàn nàn nói: “Cũng là do cậu tự chuốc lấy, ông cụ nhà tôi biết cậu giải ngũ, sắp xếp cho cậu mấy một công việc, kết quả cậu lại chết sống không chịu đi… thôi đi, tôi lười phải nói những thứ này với cậu.”
Anh ta biết tính cách cách của Triệu Nam Thiên, là chủ nghĩa đàn ông điển hình, còn có cái loại sĩ diện làm cho người ta đau dauddaafu muốn muốn chết kia, nói những chuyện này với cậu ta đều vô dụng cả.
Đại Hùng tiếp tục căn dặn: “Vậy chính cậu cần phải cẩn thận một chút đi, số điện thoại thoại của ông cụ cậu cũng biết, tôi nghe nói người phụ nữ nhà họ Tô cũng không quá dễ hầu hạ đâu, có chuyện gì cần hỗ trợ thì phải nói cho người trong hà biết, đừng làm cho cô ta khinh thường anh em chúng ta.”
“Được rồi, lằng nhà lằng nhằng, y hệt như bà cụ nhà cậu, đừng chết ở bên ngoài, trở về mời tôi uống rượu!
Đại Hùng bên kia còn đang hùng hùng hổ hổ, Triệu Nam Thiên bên này đã cúp điện thoại.
Đây chính là tình nghĩa anh em của bọn họ, phá không được, mắng không tan, dù cho ngẫu nhiên có đánh đánh nhau thì cũng không sợ, một bữa rượu liền xong việc.
Về phần nhà họ Hạ ở trong trong miệng Đại Hùng, kỳ thật Triệu Nam Thiên vẫn có chút bận tâm, chẳng qua là loại chuyện này, anh cũng không thể hoàn toàn trông cậy vào Đại Hùng giúp đỡ..
Người ta giúp được anh nhất thời, không giúp được anh cả đời, cũng không thể vừa có phiền phức gì liền đi ôm đùi, tìm chỗ dựa, phải không?
Đó cũng không phải cá tính của Triệu Nam Thiên anh.
Lần này là nhà họ Hạ, vậy lần sau nếu như nhà họ Ngụy tìm tới cửa thì nên làm cái gì?
Đương nhiên, Triệu Nam Thiên cũng không có đem việc này cùng mấy người Từ Minh bọn họ, nói cũng vô ích, cũng để cho bọn họ không lo lắng vớ vẩn.
Thời gian kế tiếp, ba người lại chụm chụm đầu vào nhau, thương lượng một chút làm sao đối phó Tôn Mập.
Mặc dù tạm thời không có thương lượng ra được được cách gì hay, chẳng qua là cuối cùng cũng có chút chút điểm tốt, nắm được vấn đề về kinh tế.
Tôn Mập tại Giang Uyển một tay nắm hết quyền hành, Triệu Nam Thiên cũng không tin, anh ta có thể đem cái mông của mình tẩy sạch sẽ như vậy!
Còn có, cô chị em đang làm ở phòng tài vụ của Khổng Như Nguyệt cũng có thể giúp một tay, chẳng qua là Triệu Nam Thiên tạm thời không có ý định mở miệng, đợi đến lúc đó rồi lại nói.
Về phần còn lại mấy ngày, chính là nghiêm túc đấu đến cùng với Tôn Mập, tránh để bị anh ta bắt được sai lầm.
Đến lúc đó ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo, vậy thì quá khó coi!
Sau khi đã thương lượng xong, cũng đã gần đến thời điểm tan sở.
Từ Minh thương lượng: “Anh Thiên, hôm nay nói thế nào anh cũng đã được thăng lên chức, chúng ta tìm một chỗ chúc mừng một chầu đi?”
Triệu Nam Thiên cũng đang có ý này, đêm qua hai người bọn họ tại hội Hoàng Đình cùng mình đi một chuyến núi đao biển lửa, tiểu Ngũ cũng thiếu chút nữa bị bắt lại cũng vì chuyện này, không biểu hiện một chút thì trong lòng cũng thấy băn khoăn.
Nhưng bây giờ mối quan hệ cùng với Tô Mục Tuyết quan hệ đang trong giai đoạn ấm lên, lúc này ra ngoài uống rượu, không chừng trong lòng nữ thần liền sẽ cảm thấy không vui.
Chẳng qua là ý nghĩ này chỉ chợt lóe lên, trong trong đầu liền bị Triệu Nam Thiên ném tới một bên.
Trong tiềm thức của anh, anh em so với phụ nữ quan trọng hơn một chút.
Mà lại dựa trên sự nghiêm túc mà nói, Tô Mục Tuyết cũng không phải người phụ nữ của anh, trước mắt anh chỉ là lốp xe dự phòng mà thôi.