"Cái gì!", Thạch Phá Thiên nghe vậy thì liền cảm thấy tức giận.
Giữa Thạch Khoan và Lam Hinh đã xảy ra những chuyện gì Thạch Phá Thiên đều biết hết nhưng ông ta không hề quan tâm một chút nào.
Bởi vì muốn giữ liên minh với nhà họ Lam cho nên thỉnh thoảng khi nhìn thấy Thạch Khoan nặng tay với Lam Hinh thì Thạch Phá Thiên mới miễn cưỡng khiển trách, tránh để cho Thạch Khoan đánh chết Lam Hinh.
Bây giờ Trịnh Sở lại muốn Lam Hinh ly hôn với Thạch Khoan, chuyện đó tương đương với việc cắt đứt quan hệ liên minh giữa nhà họ Lam cùng nhà họ Thạch, ông ta chắc chắn không thể chấp nhận chuyện này được.
"Ông có ý kiến gì sao?", Trịnh Sở bình thản nói, cứ như thể địa bàn của nhà họ Thạch là địa bàn của anh vậy.
Thạch Phá Thiên cố nén lửa giận trong lòng mà nói: "Tôi không thể nào đồng ý chuyện này".
Lam Hữu Danh từ đầu đến giờ vẫn chưa tỏ thái độ gì lại chậm rãi lên tiếng: "Anh bạn trẻ, không biết cậu có tư cách gì mà nói ra chuyện này, hôn sự giữa nhà họ Thạch và nhà họ Lam là chuyện riêng của chúng tôi, không có liên quan gì đến cậu, tôi khuyên cậu đừng nên xen vào chuyện của người khác".
"Tôi gả em gái cho Thạch Khoan, anh là cái thá gì mà đòi xen vào? Cũng không biết tự nhìn lại mình xem mình có tư cách gì ở đây", Lam Hiến cảm thấy Trịnh Sở đang muốn gây rối ở đây.
Nhà họ Lam đã dựa vào quyền thế của nhà họ Thạch mời Chu Tư Vũ tới, họ không sợ Trịnh Sở có thể gây ra bất kỳ sóng gió gì.
Thạch Vĩ Hâm đang nằm trên mặt đất ban đầu đã cảm thấy rất sững sờ, không ngờ Trịnh Sở lại quen biết Thạch Phá Thiên.
Nhưng bây giờ nhìn thấy thái độ của Thạch Phá Thiên cùng Trịnh Sở đã không còn quá thân thiết, hắn lập tức hét lên: "Bác cả, thằng nhóc này khinh người quá đáng, hãy mời Chu đại sư ra tay giải quyết đi".
Thạch Phá Thiên vốn sợ hãi thế lực kinh người phía sau Trịnh Sở, nhưng bây giờ lại thấy đây là địa bàn của nhà họ Thạch, nếu như tin tức Trịnh Sở bị giết ở đây không truyền ra ngoài thì làm gì có ai biết được?
Nghĩ đến đây Thạch Phá Thiên liền cung kính nhìn về phía Chu Tư Vũ nói: "Xin Chu đại sư ra tay giải quyết tên Trịnh Sở này".
Lam Hữu Danh phụ họa nói: "Chu đại sư, tên nhóc này quá ngạo mạn, còn dám tơ tưởng đến con gái của tôi, đáng chết".
Ánh mắt Chu Tư Vũ lóe lên một tia sắc lạnh, ông ta nhìn Trịnh Sở nói: "Ra tay đi".
Ông ta tự cho rằng thân phận của mình rất tôn quý, không tiện ra tay trước, cho nên mới muốn Trịnh Sở ra tay trước.
Trịnh Sở nhìn Chu Tư Vũ, chỉ cười nói: ""Nếu đã như vậy thì tôi đành phải ra tay".
Trong lúc nói chuyện thì thân thể của Trịnh Sở chợt lóe lên, cuối cùng chỉ để lại một tàn ảnh.
Tốc độ di chuyển của anh cực nhanh, trong chớp mắt đã áp sát Chu Tư Vũ, vung quyền đánh vào mặt Chu Tư Vũ.
Chu Tư Vũ không ngờ tuy Trịnh Sở không phải là một tu pháp giả nhưng tốc độ lại không thua kém võ đạo tông sư là bao, khiến cho ông ta không kịp phòng bị.
Ông ta lùi về phía sau mấy bước rồi cũng vung quyền đối kháng với đường quyền của Trịnh Sở.
Bang! Bang!
Chỉ trong chớp mắt, Chu Tư Vũ và Trịnh Sở đã tung ra mấy trăm quyền.
Tốc độ ra tay của hai người nhanh đến mức người bình thường không thể nhìn thấy rõ bọn họ đang làm gì.
Chu Tư Vũ cảm thấy thực lực của Trịnh Sở rất khác thường, so với bản thân ông ta thì gần như tương đương, thậm chí còn mạnh hơn một chút.
Nếu như hôm nay ông ta không thi triển ra tuyệt chiêu thì nhất định không thể giải quyết được Trịnh Sở, như vậy ông ta sẽ phải mất mặt trước rất nhiều người.
Trịnh Sở cũng không ngờ rằng Chu Tư Vũ có thể liên tục đối kháng những đường quyền của mình.
Phải biết rằng khi Trịnh Sở xử lý Vân Phi Dương thì anh chỉ cần đánh ra mấy chục quyền đã có thể giải quyết xong xuôi.
“Không tệ, mạnh hơn Vân Phi Dương rất nhiều”, Trịnh Sở nói với giọng tán thưởng.
Nhưng những lời này của anh rơi vào trong tai của Chu Tư Vũ nghe lại đầy mỉa mai.
Khuôn mặt già nua của Chu Tư Vũ ngay lập tức lộ ra vẻ hung hãn như dã thú, ông ta phẫn nộ gầm lên một tiếng: "Thiên hóa kình".
Ông ta vừa dứt lời thì đã có một luồng khí kình khổng lồ quấn chặt quanh thân của ông ta giống như một cái kén tằm.
Thạch Phá Thiên vô cùng ngạc nhiên khi thấy Chu Tư Vũ phải sử dụng đến thiên hóa kình để đối phó với Trịnh Sở.
Thiên hóa kình là con át chủ bài của Chu Tư Vũ, trong những trường hợp bình thường ông ta chắc chắn sẽ không dùng đến nó.
Bây giờ Chu Tư Vũ đã nhận ra Trịnh Sở rất khó đối phó, nếu không sử dụng sớm tuyệt chiêu thì ông ta sẽ gặp tai họa lớn.
Thạch Phá Thiên còn đang tính toán lợi dụng chiêu thức thiên hóa kình của Chu Tư Vũ đi đối phó nhà họ Triệu, không ngờ lúc này ông ta lại sử dụng để đối phó Trịnh Sở ở đây.
Một khi đã thi triển thiên hóa kình thì phải nửa tháng sau mới có thể sử dụng lại được, nếu không sẽ gây nguy hiểm đến tính mạng.
Khi Lam Hữu Danh và Lam Hiến nhìn thấy Chu Tư Vũ sử dụng tuyệt chiêu này với Trịnh Sở thì liền cảm thấy sửng sốt, không hiểu một Trịnh Sở nhỏ nhoi có bản lĩnh gì mà khiến cho Chu Tư Vũ phải động đến đại chiêu.
Thạch Khoan thì chẳng hề biết chiêu thức này có ý nghĩa gì, liền cười khẩy nói: "Trịnh Sở, sự sỉ nhục ở Vạn Thảo Cốc hôm nay tao sẽ bắt mày trả gấp mười lần!"
Hắn ta nói những lời này vì cảm thấy cục diện đã được định, hắn ta chắc chắn có thể hung hăng trả thù Trịnh Sở.
Thạch Phá Thiên khẽ cau mày khi nghe những lời nói của Thạch Khoan.
Khi Thạch Khoan trở về từ Vạn Thảo Cốc lần trước, hắn ta nói rằng hắn ta và Lam Hinh cùng nhau đến xin đan dược nhưng cuối cùng đã bị người của Vạn Thảo Cốc đánh.
Bây giờ ông ta lại nghe được người đánh Thạch Khoan ở Vạn Thảo Cốc chính là Trịnh Sở.
Khuôn mặt của Thạch Phá Thiên càng lúc càng nhăn lại, càng nghĩ càng cảm thấy đáng sợ.
Tại sao Tạ Bá Ngọc lại kính trọng Trịnh Sở như vậy, chẳng lẽ thế lực đằng sau Trịnh Sở vô cùng khổng lồ sao?
Thạch Phá Thiên trong lòng cảm thấy hối hận, nhìn về phía Chu Tư Vũ, vội vàng nói khuyên can: "Chu đại sư, chuyện này tạm thời bỏ qua đi, sau này ông muốn vật phẩm gì tôi cũng có thể miễn phí cho ông".
Ông ta cảm thấy lai lịch của Trịnh Sở quá thần bí, tuyệt đối không phải là nhân vật mà mình có thể khiêu khích được.
Thấy bố mình đột nhiên thay đổi thái độ, Thạch Khoan liền bối rối nói: "Bố, sao bố phải sợ hắn ta? Chu đại sư đã ra tay thì hắn ta chắc chắn phải chết".
Thạch Vĩ Hâm dưới mặt đất cũng phụ họa nói: "Bác cả, có Chu đại sư ở đây, tên nhóc đó chẳng đáng nhắc tới".
Người nhà họ Lam cũng sững sờ, không hiểu Thạch Phá Thiên đang có ý đồ gì, tại sao lại đột nhiên thay đổi quyết định.
Chu Tư Vũ hừ lạnh một tiếng nói: "Một khi đã sử dụng thiên hóa kình thì làm sao có thể ngưng lại được? Hôm nay hoặc là tôi chết hoặc là hắn ta chết".
Ông ta vừa dứt lời thì bầu không khí của cả một khu vực rộng lớn bên trong nhà họ Thạch đã ngay lập tức trở nên lạnh như băng, vô cùng quỷ dị.