Với thực lực hiện giờ của Tiêu Phàm, cho dù không thể đánh bại Chiến Đế đỉnh phong Ngô Thánh Tri, nhưng mà hắn có thể đánh một trận với Ngô Thánh Tri, thăm dò cực hạn của bản thân.
Nếu như hắn muốn, Ngô Thánh Tri muốn đuổi theo hắn, cũng không phải dễ dàng như vậy.
Dù sao, Tu La Thần Dực nắm giữ tốc độ nhanh nhất thế gian, mặc dù có chút khoa trương, nhưng trong số những người Chiến Đế cảnh, về phương diện tốc độ quả thật không mấy người có thể là đối thủ của Tiêu Phàm.
- Sao thế, ngươi bây giờ mới biết trốn không thoát, cho nên không trốn nữa?
Ngô Thánh Tri dữ tợn nhìn chằm chằm Tiêu Phàm, nhìn thấy Tiêu Phàm bất vi sở động, trên mặt ông ta rốt cục lộ ra tiếu dung.
Hắn thấy, Hồn Lực của Tiêu Phàm đã tiêu hao tương đối, cho dù còn lại một chút, cũng không còn bao nhiêu.
- Thánh Thành nắm giữ tài nguyên tốt nhất, nhưng mà lại nuôi một đám đồ bỏ đi, giống như ngươi, nếu cho ta thêm một chút thời gian, giết ngươi dễ như giết gà giết chó.
Tiêu Phàm hỏi một đằng, trả lời một nẻo, cười lạnh nhìn Ngô Thánh Tri.
Trốn? Tiêu Phàm cho đến bây giờ, còn chưa bao giờ nghĩ tới việc chạy trốn, nếu như không phải Ngô Thánh Tri là Chiến Đế đỉnh phong, Tiêu Phàm sợ hắn gây bất lợi cho Bàn Tử, Quan Tiểu Thất cùng Vân Khê, Tiêu Phàm căn bản sẽ không chạy trốn.
- Giết ta như là giết gà giết chó?
Ngô Thánh Tri mặt mũi dữ tợn, trên trán nổi gân xanh,giống như có côn trùng đang ngọ nguậy:
- Nếu ngươi không chạy, ta giết ngươi, cũng dễ như giết gà giết chó!
- Oanh!
Dứt lời, quanh thân Ngô Thánh Tri khí thế cuồn cuộn điên cuồng tràn ra, bắn về phía Tiêu Phàm, gió tự nhiên từ bốn phía quét về phía Tiêu Phàm, vô số đầu Cuồng Long hét giận dữ.
- Như ngươi mong muốn!
Tiêu Phàm thần sắc băng lãnh, mặc cho Cuồng Phong Cự Long thôn phệ, trong chốc lát, đầy trời Cuồng Phong Cự Long dung hợp tại một chỗ, đem bốn phía vây kín.
Xa xa nhìn lại, một đầu Phong Long đường kính khoảng trăm dặm đang xoay quanh, nối trời và đất, trên không trung mây đen giăng đầy, khí thế vô cùng đáng sợ.
Không khí giống như bị rút hết, Tiêu Phàm chỉ cảm thấy cuồng phong bốn phía như đao kiếm cứa vào da thịt hắn, một lớp ánh sáng vàng nhàn nhạt bao trùm xung quanh người hắn, ngăn cản tất cả những thứ này.
- Bây giờ cho dù ngươi muốn chạy trốn, cũng trốn không thoát!
Trên mặt Ngô Thánh Tri rốt cục xuất hiện một nụ cười, bị Tiêu Phàm làm cho tức giận như vậy, bây giờ rốt cục bắt được Tiêu Phàm, hắn sao có thể không vui được chứ.
Vừa nghĩ tới Tiêu Phàm sẽ chết, trong lòng Ngô Thánh Tri liền sảng khoái, một nắm đấm to từ trên cao hung hăng nện xuống.
Nắm đấm này, ẩn chứa Phong Chi Ý Chí vô cùng đáng sợ, chính ép không khí vào trong một không gian cực nhỏ, để nó xoáy tròn nhanh mới tạo ra được hiệu quả như vậy.
Một khi bị nắm đấm này đập trúng, mấy trăm trượng xung quanh cũng bị san thành bình địa, chứ đừng nói là người?
- Ta cũng chẳng hề muốn chạy trốn.
Đối mặt với Ngô Thánh Tri sát khí ngập trời, Tiêu Phàm sắc mặt lạnh lùng, Bất Diệt Kim Thân xoay chuyển, U Linh Chiến Hồn xuất hiện trên đỉnh đầu hắn.
Tiêu Phàm điều động sức mạnh toàn thân, một quyền xuất ra, bá đạo quyền cương to như một căn phòng đâm vào quyền của Ngô Thánh Tri.
Gió tàn phá bừa bãi, nắm đấm Hồn Lực của Tiêu Phàm mặc dù ẩn chứa Đệ Nhị Trọng Tu La Ý Chí, cũng có chút không chịu nổi, nếu như không phải còn ẩn chứa Bất Hủ Ý Chí, có lẽ một kích liền nổ tung.
Dù vậy, nắm đấm của Tiêu Phàm cũng triệt để biến mất chỉ trong vòng ba lần hít thở, mà quyền cương của Ngô Thánh Tri vẫn như cũ không có vấn đề gì, khí thế cũng không suy giảm chút nào, hung hăng đập về phía Tiêu Phàm.
- Chỉ thực lực như vậy, quả thực không biết ngươi dựa vào cái gì đánh bại Lôi Hạo!
Ngô Thánh Tri mặt coi thường nói, hắn thấy, Tiêu Phàm căn bản không ngăn được quyền cương của mình.
Ầm!
Lời còn chưa dứt, đột nhiên một tiếng nổ lớn vang lên, chỉ thấy biển lửa hừng hực từ dưới chân Tiêu Phàm lan ra, lửa theo thế gió, phàm là nơi có gió, đều bị lửa lớn thiêu đốt.
Một màn này xảy ra quá nhanh, nhanh đến mức Ngô Thánh Tri còn chưa kịp phản ứng, Cuồng Phong Cự Long trong nháy mắt biến thành Hỏa Long.
- Hỏa Diễm Chiến Hồn!
Ngô Thánh Tri mở trừng trừng hai mắt:
- Khó trách có thể chiến thắng Lôi Hạo, thì ra là nắm giữ Song Sinh Chiến Hồn, đáng tiếc, cho dù có Cửu Phẩm Chiến Hồn, chênh lệch ba tiểu cảnh giới cũng không phải dễ dàng vượt qua như vậy.
Sức mạnh thiên địa, tương đương với Ý Chí Thiên Địa, dù là một chút, cũng không phải Ý Chí mà tu sĩ nhân loại lĩnh ngộ được có thể ngăn cản.
Sự chênh lệch giữa Tiêu Phàm cùng Ngô Thánh Tri cũng không phải là ba tiểu cảnh giới, mà là có chạm tới được sức mạnh thiên địa hay không.
Ánh mắt Tiêu Phàm lạnh lùng, từng quyền từng quyền đánh về hướng Ngô Thánh Tri, hỏa diễm giăng đầy trong không khí, thân hình hắn không ngừng lùi lại, bị một áp lực rất lớn đẩy lùi.
Đồng thời, thân thể hắn bị từng đạo từng đạo cương phong xé rách, máu tươi bắn ra, nếu như không phải có Bất Diệt Kim Thân hộ thể, đoán chừng cơ thể Tiêu Phàm đã sớm không chống đỡ nổi.
- Sức mạnh thiên địa thực sự đáng sợ như thế sao?
Tiêu Phàm cau mày, không phải bởi vì thân thể truyền đến cảm giác đau nhói mà cảm thấy khó chịu, mà là hắn đang nghĩ vấn đề giữa sức mạnh thiên địa và ý chí.
Chiến Đế sơ kỳ vượt giai chiến thắng Chiến Đế đỉnh phong có lẽ rất khó khăn, nhưng cũng không phải là không có khả năng, việc như vậy đã từng xảy ra không ít lần.
Người khác có thể làm được, Tiêu Phàm hắn sao không thể làm được.
Trong đầu hắn liên tục suy nghĩ, đến cùng phải làm như thế nào mới có thể ngăn cản sức mạnh thiên địa?
Bạch Thạch mặc dù thần bí, có thể chữa trị, nhưng lực công kích cùng lực phòng ngự có hạn, hơn nữa Tiêu Phàm cho tới bây giờ chưa từng thấy Bạch Thạch chủ động công kích bao giờ.
U Linh Chiến Hồn cùng Vô Tận Chiến Hồn mặc dù cường đại, nhưng trước mặt sức mạnh thiên địa, cũng không chịu nổi một kích, cho dù thi triển Bất Diệt Kim Thân cũng không chống lại được bao nhiêu lâu.
Tu La Thần Dực? Nếu như trước đó thi triển Tu La Thần Dực đào tẩu, có lẽ còn có thể thành công, nhưng mà bây giờ đã quá trễ.
Chẳng lẽ bản thân thực sự phải chết ở chỗ này?
Tiêu Phàm sắc mặt trở nên khó coi, sau đó bỗng nhiên lắc đầu:
- Nhiều cửa ải khó khăn như vậy đều đã vượt qua, ta sẽ không chết ở chỗ này, Chiến Đế đỉnh phong thì thế nào chứ, ta vẫn có thể giết!
Giờ khắc này, trong đầu Tiêu Phàm hiện ra khuôn mặt của Tiểu Ma Nữ, còn có hai gương mặt mơ hồ, đó là cha mẹ của hắn, lúc sắp chết, Tiêu Phàm đột nhiên phát hiện, mình còn rất nhiều việc chưa làm được.
- Ta không thể chết, ta còn phải cứu Tiểu Ma Nữ, cứu phụ mẫu.
Trong lòng Tiêu Phàm bỗng nhiên lộp bộp một cái, quanh thân tản ra sát khí cuồng bạo huyết tinh.
Phía sau hắn, đôi cánh màu đỏ to lớn, giống như hai thanh Thiên Đao, bá đạo phi phàm.
Tu La Kiếm trong tay hắn, dường như cũng cảm nhận được sát khí trên người Tiêu Phàm, vốn dĩ là màu trắng, lần nữa biến thành màu đỏ tươi như máu, giống như được máu tươi tưới qua, được Huyết Sắc Kiếm Khí bao phủ.
- Huyết Sắc Cốt Sí, đây là Tu La Bí Tịch Tu La Thần Dực?
Nếu như nói trước đó chỉ là kinh ngạc, giờ phút này Ngô Thánh Tri hoàn toàn chấn kinh.
Tu La Thần Dực đó, đã hơn ngàn năm chưa từng xuất thế, Ngô Thánh Tri mặc dù là Ngô gia gia chủ cũng chỉ từng thấy qua trên một bản cổ tịch mà thôi.
Hơn nữa, Tu La Thần Dực là truyền thừa bí kỹ của Tu La Điện, rất ít có người biết rõ, vốn dĩ hắn nghĩ là Tu La Điện đã bị hủy diệt, Tu La Điện truyền thừa bí kỹ cũng sẽ biến mất hoàn toàn trong lịch sử, không ngờ hôm nay lại may mắn nhìn thấy.
- Ngươi nắm giữ Tu La bí kỹ, vậy ngươi càng phải chết.
Ngô Thánh Tri ban đầu còn muốn từ từ tra tấn Tiêu Phàm đến chết, nhưng hiện tại, hắn không dám khinh thường Tiêu Phàm.
Phàm là người có quan hệ với Tu La Điện, Ngô Thánh Tri cũng không dám khinh thị, dù là sư tử vồ thỏ, hắn cũng sẽ xuất toàn lực!
- Phong Long Thí!
Một tiếng quát như sấm, chẳng biết từ lúc nào trong tay Ngô Thánh Tri xuất hiện một chuôi hắc kiếm, vạch một đường, một đạo Cuồng Phong long hình kiếm khí bắn về phía Tiêu Phàm.
MinhLâm - Lục Đạo