Oanh! Tiêu Phàm trực tiếp một quyền đánh vào đầu vai một người khác, tiếng răng rắc truyền ra, người kia kêu thảm một tiếng, xương vai trong nháy mắt sụp đổ, xương vỡ bay tứ tung.
Một đạo kiếm khí từ đầu ngón tay Tiêu Phàm bắn ra, bắn vào bên trong nhân thể, Sát Phạt Kiếm Khí trong nháy mắt đem lục phủ ngũ tạng người kia giảo sát hầu như không còn.
Việc đã đến nước này, Tiêu Phàm đã không có bất kỳ cái gì lưu tình, con ngươi hắn băng lãnh tới cực điểm, tựa như những người trước mắt hắn đều là củ cải rau xanh, không có bất kỳ cái gì thương hại.
Đối với người muốn giết mình, Tiêu Phàm cho tới bây giờ đều là một kiếm chém chết, không để lại hậu hoạn.
Trước đó mặc dù giết Lôi Vũ và Lôi Hải, Tiêu Phàm coi là không cần thiết đem việc này giận chó đánh mèo lên Lôi gia, nhưng Tiêu Phàm hiện tại biết sẽ có ít người vĩnh viễn không biết cảm ân, sẽ chỉ nhớ kỹ cừu hận.
- Tiểu tử, ngươi thật là ác độc! Nạp mạng đi!
Một vị Chiến Đế Lôi gia một quyền đánh phía sau lưng Tiêu Phàm, Lôi Điện Ý Chí mang theo một cỗ sức mạnh mang tính chất hủy diệt xông thẳng não hải Tiêu Phàm.
Thật ác độc sao?
Tiêu Phàm không hề cảm thấy có bao nhiêu hung ác, Lôi gia ngươi muốn giết ta, chẳng lẽ ta còn chờ các ngươi giết hay sao?
- Đã nói ta hung ác, ta liền hung ác cho ngươi xem.
Tiêu Phàm phản ứng rất nhanh, hắn dắt lấy đầu vai người kia xông ra mấy chục trượng, đôi mắt quét về phía Chiến Đế cường giả, sau đó Hồn Lực ngưng tụ thành một to lớn bàn tay, nhẹ nhàng bóp, người kia trong tay hắn đột nhiên nổ tung lên.
Đường đường Chiến Hoàng cảnh đỉnh phong trong tay Tiêu Phàm lại tựa như một con giun dế, tiện tay có thể giết.
Những Chiến Hoàng cảnh đó thấy thế đều hít một hơi lạnh, bọn hắn coi Tiêu Phàm cũng không gì hơn cái này, thật không nghĩ đến vậy mà cường hãn như vậy, khó trách có thể chém giết gia chủ bọn hắn.
- Chiến Hoàng cảnh lui ra phía sau, năm người các ngươi liền có thể giết hắn.
Nơi xa, lão giả áo xám Lôi gia cau mày một cái, mấy Chiến Hoàng cảnh Lôi gia chết, hắn căn bản không để ở trong mắt.
Không thành Chiến Đế, cuối cùng chỉ là sâu kiến.
Ở trong mắt lão giả áo xám, những người này cũng chính là pháo hôi dùng để thăm dò thực lực Tiêu Phàm mà thôi, chỉ là những Chiến Hoàng cảnh đó liền tư cách thăm dò thực lực Tiêu Phàm đều không có, cũng không có tất yếu dùng đến bọn hắn nữa.
Đương nhiên, lão giả áo xám vẫn không tin Tiêu Phàm có thể chính diện chém giết Chiến Đế cảnh hậu kỳ, năm Chiến Đế, có hai Chiến Đế trung kỳ, ba Chiến Đế sơ kỳ, dù là Chiến Đế hậu kỳ cũng có thể chiến một trận, vừa vặn để năm người bọn hắn đến xò xét thực lực Tiêu Phàm.
- Ta còn không để các ngươi đi.
Khóe miệng Tiêu Phàm hơi hơi giương lên, nếu như đã động thủ cũng không cần phải để lại lối thoát, những người này muốn giết hắn, Tiêu Phàm làm sao có thể buông tha bọn họ đâu.
- Kiếm Chi Luật Động!
Tiêu Phàm quát nhẹ, Tu La Kiếm rung động, một đạo bạch sắc quang mang lấy hắn làm trung tâm dập dờn hiện ra, trong nháy mắt bao phủ 200 trượng xung quanh.
Lấy thực lực Tiêu Phàm bây giờ, toàn lực thi triển Kiếm Chi Luật Động uy lực đã đạt tới Thất Phẩm Chiến Kỹ đỉnh phong, hơn nữa đây cũng là chiêu có uy lực cường đại nhất trong tất cả kỹ năng diện rộng của Tiêu Phàm.
Mặc dù giết không chết Chiến Đế, nhưng thực lực phía dưới Hoàng Phủ Chiến Hoàng tuyệt đối ngăn cản không nổi.
Phốc phốc phốc ~~
Từng đoá từng đoá huyết hoa tại hư không nở rộ, không ngừng chiếu xuống, ngay sau đó truyền đến từng tiếng kêu thảm thiết, hơn hai mươi tu sĩ Chiến Hoàng cảnh Lôi gia trong nháy mắt phân thây.
Tay cụt chân cụt trong hư không rơi xuống mặt đất.
- Cái này!
Hai mươi, ba mươi cường giả Lôi gia trong nháy mắt chỉ còn lại năm cường giả Chiến Đế cảnh, bọn hắn thấy cảnh này cũng phải hít một hơi lạnh.
Một kích miểu sát hơn hai mươi Chiến Hoàng cảnh, dù là năm người bọn hắn cũng làm không được.
Nơi xa, Thiên Hương Bà Bà cùng lão giả áo xám cũng lộ ra một tia kinh ngạc, bất quá lão giả áo xám lại rất nhanh bình tĩnh xuống, sát khí nặng nề nói: - Tiểu tử này phải chết!
Nghe áo xám lão giả nói, trong lòng Thiên Hương Bà Bà vui vẻ, nàng ước gì Tiêu Phàm chết, đáng tiếc chính nàng làm không được, chỉ có thể đem hi vọng ký thác trên người áo xám lão giả.
Nhìn chăm chú Tiêu Phàm, Thiên Hương Bà Bà thầm nói:
- Xem ra độc dược trên tờ giấy kia không có tác dụng đối với hắn, Lôi gia, đừng khiến ta thất vọng.
Bên ngoài một ngọn núi cao trong cổ lâm, Diệp Lâm Trần một bộ áo bào trắng đứng sừng sững trong đó, nhàn nhạt nhìn phía xa. Đột nhiên đôi mắt cũng hơi hơi rung động một cái, chậm chạp nói:
- Một kiếm chém giết hơn hai mươi Chiến Hoàng cảnh, vì sao hắn bên trong Chiến Hồn Điện chỉ kiên trì thời gian một nén nhang?
Diệp Lâm Trần cũng vì thực lực Tiêu Phàm cảm thấy kinh ngạc, chỉ là hắn càng thêm không hiểu, thực lực Tiêu Phàm dạng này, không nói bên trong Chiến Hồn Điện chờ đủ một canh giờ, nhưng khẳng định không chỉ là một nén nhang chứ.
Rất nhanh Diệp Lâm Trần liền khôi phục bình tĩnh, lần nữa nhìn chiến đấu phía xa.
- Nên đến các ngươi.
Tiêu Phàm tay cầm Tu La Kiếm, nhe răng cười nhìn năm người còn lại tựa như vừa mới giết chết hơn hai mươi người Lôi gia chỉ là làm một việc không có ý nghĩa.
Ngũ đại cường giả Chiến Đế đối diện toàn thân khẽ run, đối mặt một Chiến Hoàng cảnh bọn hắn còn chưa bao giờ sợ hãi, hiện tại là lần thứ nhất.
- Giết hắn, một Chiến Hoàng cảnh mà thôi, năm người chúng ta còn giết không được hắn hay sao?
Trong đó một cường giả Chiến Đế lấy lại tinh thần, một đạo kiếm khí ẩn chứa Lôi Điện Ý Chí gào thét đánh xuống, kiếm cương mấy chục trượng đem hư không đều một phân thành hai.
- Giết, giết, giết!
Mặt khác bốn cường giả Chiến Đế cảnh khác cũng đồng thời xuất thủ, Ngũ Đại Chiến Đế liên thủ, Lôi Điện Ý Chí đáng sợ tập trung cùng một chỗ, khiến Hồn Lực thể nội Tiêu Phàm xao động vô cùng, thiếu chút nữa thì phá thể mà ra.
Nói đến cùng hắn vẫn chỉ là Chiến Hoàng cảnh, đối mặt năm cường giả Chiến Đế, áp lực hắn chịu cũng rất lớn, nếu đổi lại một người khác đoán chừng cũng sớm đã bị Lôi Điện Ý Chí nghiền ép chết.
- Chiến Đế cảnh rất mạnh à, cũng không phải chưa có giết qua!
Tiêu Phàm nghiến răng nghiến lợi nhìn năm người đối diện, khóe miệng hiện ra một tia khinh thường, sau đó hít sâu một cái nói:
- Không sai biệt lắm.
Sau một khắc, Hồn Lực cuồn cuộn hướng về bốn phương tám hướng dập dờn ra, một cỗ lực lượng cuồng bạo từ trên người Tiêu Phàm bộc phát ra, giống như hồng thủy vỡ đê, uy thế ngập trời.
Ngay sau đó, thiên địa linh khí bốn phía mãnh liệt mà tới, tất cả đều rót vào bên trong thể nội Tiêu Phàm, sau lưng hắn thoáng hiện một đạo bóng đen to lớn, giương nanh múa vuốt, cuồng bá vô biên, lạnh lẽo đến cực điểm.
- Đây là Chiến Hồn gì?
Trong đó một Chiến Đế cảnh không khỏi run lên một cái.
- Nhanh giết chết hắn, hắn chuẩn bị đột phá Chiến Đế cảnh!
Nơi xa đột nhiên truyền đến thanh âm gầm thét Thiên Hương Bà Bà, bọn hắn còn không biết Tiêu Phàm đến cùng đáng sợ đến cỡ nào.
Nhưng Thiên Hương Bà Bà rất rõ ràng, Tiêu Phàm Chiến Hoàng cảnh liền có thể giết chết Lôi Vũ, nếu để cho hắn đột phá Chiến Đế cảnh sẽ đáng sợ đến thế nào đây?
Đám người Lôi gia mặc dù thập phần khó chịu Thiên Hương Bà Bà vênh mặt hất hàm sai khiến, nhưng bọn hắn cũng cảm nhận được lực lượng đáng sợ trên người Tiêu Phàm.
Cỗ lực lượng này đủ để uy hiếp tính mạng bọn họ.
Người chưa đến, Lôi Điện Ý Chí đã công kích tới, quanh thân Tiêu Phàm trải rộng từng đạo Lôi Đình Chi Lực, không ngừng oanh kích vào Tiêu Phàm, quanh thân Tiêu Phàm hào quang rực rỡ vô cùng, giống như một mặt trời thu nhỏ.
Đồng thời, năm người cũng nhao nhao triệu hồi ra Chiến Hồn, uy lực lần nữa tăng nhiều, đừng nói một Chiến Hoàng cảnh, dù là một Chiến Đế cảnh hậu kỳ cũng chưa chắc có thể chịu được.
Không thể không nói, Ngũ Đại Chiến Đế cường giả Lôi Đình Chi Lực thật đúng là vô cùng đáng sợ, thân thể Tiêu Phàm đều kịch liệt run rẩy, tựa như tùy thời đều tiếp nhận không được.
- Tiêu Phàm, thực lực ngươi đủ để tự ngạo, đáng tiếc ngươi phải chết!
Nơi xa, Thiên Hương Bà Bà kích động hét lớn.
Trạng thái Tiêu Phàm căn bản kiên trì không bao lâu, cũng không cần nàng xuất thủ, nếu như Tiêu Phàm chỉ có thực lực dạng này, chờ đợi hắn chỉ có tử vong.