Vô Thượng Sát Thần

Chương 1955: Thỏa Hiệp



Tu La sơn chủ không ngờ linh hồn phân thân của Tiêu Phàm lại có thể cứng chọi cứng với Thân Ngoại Hóa Thân của hắn, linh hồn phân thân của hắn đã mạnh như thế, vậy linh hồn bản thể thì sao?

Trong lòng của hắn thầm có chút may mắn, may mắn mình e ngại Tỏa Hồn châu của Tiêu Phàm, lúc này mới không dùng linh hồn công kích đánh giết Tiêu Phàm.

Bằng không mà nói, hắn nhất định phải chịu thiệt thòi lớn, cho dù không cần Tỏa Hồn châu, linh hồn của Tiêu Phàm cũng không nhất định yếu hơn so với hắn.

Có điều Tu La sơn chủ nghĩ không hiểu, một tu sĩ Chiến Thần cảnh, vậy mà linh hồn có thể so với Thiên Thần, thậm chí còn mạnh hơn so với Thiên Thần bình thường.

"Cái này rất mạnh sao?" Tiêu Phàm cười tủm tỉm nhìn Tu La sơn chủ nói.

Phù phù phù!

Đột nhiên, bên người Tiêu Phàm lại thoáng hiện mấy thân ảnh, lại là ba bộ linh hồn phân thân, sức mạnh của mỗi một bộ linh hồn phân thân đều không kém gì ba bộ trước đó.

"Không thể nào, linh hồn của ngươi dù là Thiên Thần cảnh, cũng không có khả năng dung luyện nhiều linh hồn phân thân như vậy, trừ phi rút sức mạnh của linh hồn phân thân khác ra." Đầu Tu La sơn chủ lúc lắc đung đưa như là trống.

Mọi thứ, hoàn toàn vượt quá dự liệu của hắn, mình chính là chúa tể tuyệt đối của vùng thiên địa này mới đúng, làm sao có thể bị một tu sĩ Chiến Thần cảnh đánh bại?

Đừng nói đánh bại, ngay cả là ngang cơ cũng không thể!

"Không tin, ngươi có thể thử một chút." Thần sắc Tiêu Phàm như thường, cường độ linh hồn của hắn sớm đã không kém gì Thiên Thần.

Thôn phệ mấy ngàn Áo Nghĩa Thần Ngư, linh hồn của Tiêu Phàm đã bành trướng rất nhiều, nếu như không phải bản thân hắn không thể đột phá Thiên Thần cảnh, đoán chừng linh hồn đã bước ra một bước kia.

"Ta không tin." Tu La sơn chủ nổi giận gầm lên một tiếng, lại để cho ba bộ Thân Ngoại Hóa Thân phóng tới Tiêu Phàm.

Tốc độ của hắn cực kì hung mãnh, lại đụng vào sáu bộ linh hồn phân thân của Tiêu Phàm, nhưng sau mấy hơi thở, Tu La sơn chủ lui ra đầy bụi đất.

Rất hiển nhiên, hắn đã thử qua sức mạnh sáu bộ linh hồn phân thân kia của Tiêu Phàm, vậy mà đều không kém gì Chiến Thần cảnh đỉnh phong, thậm chí còn mạnh hơn nhiều so với Chiến Thần cảnh đỉnh phong bình thường.

Tiêu Phàm này, căn bản là không thể địch nổi, trừ phi hắn có thể phát huy ra toàn bộ thực lực, nếu không, cứ tiếp tục chiến đấu, kẻ chết không nhất định là Tiêu Phàm, mà chính là hắn.

Hai người thật lâu không nói, sáu bộ linh hồn phân thân đứng ở hai bên Tiêu Phàm, cùng giằng co đối diện với ba bộ Thân Ngoại Hóa Thân kia của Tu La sơn chủ.

"Ngươi cảm thấy ngươi còn có thể đánh thắng được ta sao?" Tiêu Phàm thản nhiên nói, ánh mắt lộ ra một vẻ lăng lệ.

Sắc mặt khó coi của Tu La sơn chủ, hiện tại hắn làm sao có thể đánh thắng được Tiêu Phàm, trừ phi hắn bất kể đại giới.

Nhưng ngộ nhỡ nếu như không giết chết được Tiêu Phàm, chức vị Tu La Sơn sơn chủ này của hắn cũng sẽ chấm dứt, thậm chí còn có khả năng bị tộc nhân xử trí.

Thực sự Tu La sơn chủ nghĩ không hiểu, Tu La điện chủ thế hệ này tại sao lại mạnh mẽ như vậy, đây quả thực là mạnh đến mức không biên giới.

Nhưng Tu La sơn chủ cũng nhìn ra ý tứ của Tiêu Phàm, có vẻ như hắn cũng không dự định tiếp tục động thủ.

Ngẫm lại cũng thấy bình thường, trước đó Tiêu Phàm chọc giận hắn, chỉ là vì để hắn mài kiếm mà thôi, hiện tại Tiêu Phàm đã đạt được mục đích mong muốn, hắn tiếp tục chiến đấu đã không còn bất kỳ ý nghĩa gì nữa.

"Chưa hẳn!" Mặc dù Tu La sơn chủ biết không nhất định đánh thắng được Tiêu Phàm, nhưng ngoài miệng hắn đương nhiên sẽ không tán thành.

"Ta biết, ngươi còn có Tu La Ma Ảnh, thậm chí còn có đòn sát thủ khác, nhưng huyết mạch của ngươi không làm gì được ta, ta không có cách nào sử dụng Tu La Ma Ảnh sao? Hoặc là nói, ngươi cảm thấy, đây chính là toàn bộ thực lực của ta?"

Tiêu Phàm cũng không vội, hắn thu hồi Tu La kiếm, cười nhạt đối diện nhìn Tu La sơn chủ, hoàn toàn không có ý tiếp tục xuất thủ, thậm chí còn ngăn cản Lửa Vô Tận cắn nuốt Thiên Hỏa màu đen.

"Rút cục ngươi muốn như thế nào?" Sắc mặt Tu La sơn chủ âm trầm nhìn Tiêu Phàm nói.

"Nếu ta đoán không lầm, Nhất mạch này của chúng ta, hẳn là mấu chốt mở Tu La Vương truyền thừa ra?" Tiêu Phàm cười nói, con ngươi lại nhìn chằm chặp Tu La sơn chủ.

Tu La sơn chủ không nói, nhưng trên mặt hắn đã biểu lộ tâm tư.

Tiêu Phàm ngẩng mặt lên, tiếp tục nói: "Xem ra ta đoán đúng rồi, nhất mạch các đời Tu La điện chủ này của chúng ta, sở dĩ có thể còn sống mà rời đi, là bởi vì căn bản bọn hắn không có tác dụng đối với các ngươi.

Hơn nữa, nếu như truyền thừa của Tu La điện để ở Thiên Địa Lao Ngục, cũng không đạt được mục đích các ngươi mong muốn, bằng không mà nói, đoán chừng Chiến Hồn đại lục cũng không có nhất mạch Tu La điện nữa, không biết ta nói có đúng không?"

"Phải thì như thế nào, không phải thì như thế nào?" Tu La sơn chủ hừ lạnh một tiếng nói, hắn đột nhiên cảm thấy mình ở trước mặt Tiêu Phàm, lại không có bất cứ bí mật gì có thể giữ lại.

Hắn có nằm mơ cũng chẳng ngờ, Tiêu Phàm đã từng thấy Thần Vô Tận ở bên trong Huyết Hồ, hơn nữa còn sớm đã đạt được Tu La truyền thừa và rất nhiều tin tức khác.

"Nhiệm vụ của ngươi tới giới này có lẽ là vì đạt được Tu La Vương truyền thừa." Ngữ khí Tiêu Phàm vẫn bình thản như cũ, nói: "Kỳ thật, ta không có bất kỳ hứng thú gì đối với Tu La Vương truyền thừa, ngược lại có chút hứng thú đối với trân bảo ở trong Huyệt Mộ, không biết chúng ta làm cái giao dịch được không?"

Thần sắc Tu La sơn chủ bất động, không cần nghĩ cũng biết, hắn đã động lòng rồi.

Thời gian hơn một vạn năm bị Tu La Vương tộc phái tới giới này, hắn cũng không thể mở Tu La Vương truyền thừa ra, để người kế thừa của Tu La Vương tộc có được, đoán chừng Tu La Vương tộc đã bất mãn rồi.

Lần này nếu như còn không chiếm được Tu La Vương truyền thừa, đoán chừng hắn cũng không thể tiếp tục chờ đợi ở chỗ này.

Mà một khi trở lại Tu La Vương tộc, địa vị của hắn có lẽ là cao tới ngàn trượng, đâu có giống ở nơi này?

Tiêu Phàm thấy thế, biết Tu La sơn chủ có chút dao động, lập tức rèn sắt khi còn nóng nói: "Như thế này đi, nếu như mở Tu La Vương mộ huyệt ra, Tu La Vương truyền thừa về tay các ngươi, không đúng, có lẽ là về tay Thần Vô Tâm kia, mà đồ vật bên trong chỗ đó thuộc về ta."

Tu La sơn chủ nhíu mày, trong lòng của hắn cũng đang ước lượng tính nặng nhẹ của việc này.

Tiêu Phàm cũng không vội vàng, lẳng lặng chờ đợi, dù sao hắn không quan trọng, bởi vì trong Tu La Vương truyền thừa, căn bản cũng không có cái gọi là Tu La Vương truyền thừa.

"Có thể! Nhưng nếu ngươi nói không giữ lời, cho dù ném đi cái mạng này, lão hủ cũng sẽ kéo ngươi theo." Cuối cùng Tu La sơn chủ cũng gật đầu nói.

Tiêu Phàm nghe vậy, không những không giận mà còn cười nói: "Tự mình lập lời thề thiên đạo đi."

Tu La sơn chủ nhẹ gật đầu, hai người đều nhìn lên trời thề, nếu làm trái lời hứa, trời tru đất diệt, mãi mãi chịu thần kiếp.

Tu sĩ bình thường không tin lời thề, nhưng loại lời thề đối với thần kiếp này, cũng không phải nói đùa, một khi vi phạm, trong lòng cũng sẽ sinh ra một vài bóng ma dù nhiều hay ít.

Thề xong, Tiêu Phàm giống như đạt được âm mưu, điều này khiến Tu La sơn chủ có dự cảm chẳng lành.

"Sơn chủ đại nhân, hay là ngươi rời khỏi Tu La Vương tộc, gia nhập Tu La điện thấy thế nào, ta cho ngươi một chút chức vị phó điện chủ?" Tiêu Phàm cười tủm tỉm nhìn Tu La sơn chủ nói.

"Hừ!" Tu La sơn chủ hừ lạnh một tiếng, lấy tay vung lên triệu hồi Thiên Hỏa, không đáp ứng, cũng không cự tuyệt, nhưng trên mặt lại lộ ra vẻ khinh thường.

"Cơ hội chỉ có một lần." Tiêu Phàm thản nhiên nói, hắn biết muốn khiến cho một cường giả Thiên Thần thần phục, hầu như là không thể nào, hắn cũng chỉ là nói một chút vậy thôi.

Chẳng qua nếu như Tu La sơn chủ có thể gia nhập, vậy dĩ nhiên là việc không thể tốt hơn.

Dứt lời, Tiêu Phàm cũng triệu hồi Thiên Hỏa trở về, quay người đi ra phía bên ngoài.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv