"Chờ một chút!"
Tiêu Phàm vừa bước được mấy bước, đã bị Thanh Phong lão tổ gọi lại, đám người không biết không hiểu gì nhìn Thanh Phong lão tổ, chẳng lẽ hắn sợ, không dám vào vào Huyết Hồ?
“Thanh Phong lão đầu, nếu ngươi sợ thì ở bên ngoài chờ chúng ta đi ra.” Tiếu Thiên Dương đả kích nói, hắn biết rõ giờ phút này Huyết Hồ rất đáng sợ.
Nhưng trước mắt có nhiều Áo Nghĩa Thần Ngư như vậy, Tiếu Thiên Dương sao có thể trơ mắt bỏ lỡ được?
Hắn lĩnh ngộ hai loại Áo Nghĩa, một loại trong đó đã sắp đột phá Chiến Thần đỉnh phong, có lẽ cơ hội trước mắt hắn chính là cơ duyên của hắn.
“Hừ, tiểu tử, ngươi không muốn chết, thì câm miệng cho ta!” Thanh Phong lão tổ lạnh lùng trừng mắt nhìn Tiếu Thiên Dương một cái, khí thế cường giả Chiến Thần cảnh đỉnh phong lâu năm hiển ra không thể nghi ngờ!
“Sao hả, ngươi còn muốn động thủ hay sao!” Tiếu Thiên Dương như một tên vô lại trực tiếp xắn tay áo, bộ dáng muốn cùng Thanh Phong lão tổ đánh một trận.
Thanh Phong lão tổ lười liếc hắn một cái, nhìn về phía những người khác nói: “Các ngươi có biết, Áo Nghĩa Thần Ngư thích đồ vật gì nhất không?”
Đám người Tiêu Phàm hơi nhíu mày, Thanh Phong lão tổ đột nhiên lại hỏi một vấn đề không có chút liên hệ này làm gì?
Tìm thứ Áo Nghĩa Thần Ngư thích ăn nhất, thì có thể câu được càng nhiều Áo Nghĩa Thần Ngư?
Thế nhưng với tình huống trước mắt, có vẻ như không cần câu, trực tiếp đi bắt là được.
“Áo Nghĩa Thần Ngư thích ăn nhất là linh hồn, các ngươi nếu cứ thế tiến về trung ương Huyết Hồ, ta dám cam đoan, cho dù là Tiêu Phàm, cũng chỉ cần thời gian nửa chén trà nhỏ, cũng sẽ táng thân trong bụng cá.” Thanh Phong lão tổ cười lạnh nói.
"Ẩn tàng linh hồn khí tức không được sao?" Tiếu Thiên Dương khó có lúc không đả kích Thanh Phong lão tổ, ngược lại lộ ra thần sắc nghi hoặc.
“Ẩn tàng không được, chỉ cần ngươi có linh hồn, Áo Nghĩa Thần Ngư đều có thể cảm ứng được, gặp một hai con Thần Ngư cũng không cần e ngại quá mức, nhưng tình huống bây giờ, bầy cá bạo động, mỗi một con trong bọn chúng cắn ngươi một cái, linh hồn ngươi sẽ nhanh chóng tan thành tro bụi.” Ngữ khí Thanh Phong lão tổ vô cùng ngưng trọng.
Thậm chí, trên mặt hắn còn lộ ra một tia sợ hãi, thứ có thể làm cho Thanh Phong lão tổ sợ hãi, nhất định không đơn giản.
“Tại sao ta chưa từng nghe nói về việc này?” Tiếu Thiên Dương một mặt không tin.
Trước đó hắn chính là vương tử của Thương Sinh thần quốc, mạng lưới tình báo cường đại, biết được rất nhiều bí mật, nhưng hắn chưa từng nghe nói Áo Nghĩa Thần Ngư thích ăn linh hồn.
Theo Tiếu Thiên Dương, Áo Nghĩa Thần Ngư tuy cường đại, nhưng bọn hắn nhiều người như vậy, cũng không cần sợ hãi.
“Bởi vì người gặp gỡ bầy cá bạo động đều chết hết!” Thanh Phong lão tổ lạnh lùng nhìn Tiếu Thiên Dương một cái, Tiếu Thiên Dương vội vàng ngậm miệng không nói.
Ngừng lại một chút, Thanh Phong lão tổ lại tiếp tục nói: “Ta xem như một người may mắn, bởi vì lần trước lúc bầy cá bạo động, ta cách bờ không xa, nên mới có thể bắt được một con thất văn Áo Nghĩa Thần Ngư rồi lập tức trốn lên bờ.”
“Vậy phải như thế nào mới có thể tránh bị bầy cá vây công?” Tiêu Phàm tất nhiên tin tưởng Thanh Phong lão tổ, ngẫm lại, Thanh Phong lão tổ không phải là quá may mắn.
“Muốn né qua bầy cá, có hai phương pháp, một là tránh né lúc bầy cá bạo động, không bao lâu, bọn hắn sẽ chậm rãi tán đi, khi chúng ta đi vào, sẽ không có nguy hiểm.” Thanh Phong lão tổ nói ra.
“Nói giống như chưa nói vậy.” Tiếu Thiên Dương bĩu môi nói.
Thanh Phong lão tổ cũng không để ý tới hắn, tiếp tục nói: “Phương pháp thứ hai, chính là chuẩn bị nhiều Thần thạch, khi gặp gỡ nguy hiểm, có thể dùng Thần thạch dẫn dắt Áo Nghĩa Thần Ngư rời đi, bởi vì Áo Nghĩa Thần Ngư rất ưa thích Thần thạch.”
Nghe thế, đám người không khỏi lộ ra vẻ cổ quái, Áo Nghĩa Thần Ngư ưa thích Thần thạch?
“Mẹ nó, Áo Nghĩa Thần Ngư chẳng lẽ cũng là thần giữ của?” Kiếm La cũng nhịn không được chửi ầm lên.
Nếu ngươi nói con người ưa thích Thần thạch, ai cũng có thể hiểu, dù sao có Thần thạch thì có hi vọng đột phá, đối với tu sĩ, Thần thạch là không thể thiếu.
Nhưng là một loài cá, tại sao cũng ưa thích Thần thạch?
Nhưng Tiêu Phàm lại cau mày, Áo Nghĩa Thần Ngư ẩn chứa thuần túy Áo Nghĩa, thôn phệ thần linh khí pha tạp Thần thạch sẽ có tác dụng gì đây?
Không chờ hắn suy nghĩ nhiều, tiếng nói của Thanh Phong lão tổ tiếp tục vang lên: “Điều này chả có cái gì kỳ quái, thả câu Áo Nghĩa Thần Ngư, mồi câu chính là Thần thạch, hơn nữa Thần thạch càng có thần linh khí thuần túy thì hiệu quả càng tốt, đây là việc mọi người đều biết.”
“Thần thạch thì chúng ta có không ít.” Tiếu Thiên Dương lơ đễnh cười nói, hắn còn tưởng rằng là phương pháp gì đặc biệt.
Tiếu Thiên Dương dù sao cũng là vương tử của Thương Sinh thần quốc, trên người vẫn có mấy vạn Thần thạch.
“ Thần Thạch trên người ngươi có nhiều bằng Áo Nghĩa Thần Ngư không?” Thanh Phong Lão Tổ khinh thường nhìn Tiếu Thiên Dương, tiếu dung trên mặt Tiếu Thiên Dương trong nháy mắt cứng lại.
Đúng vậy, Áo Nghĩa Thần Ngư này tính ra có đến hàng vạn con, Thần thạch trên người hắn không đủ để những Áo Nghĩa Thần Ngư này phân chia, cho dù mỗi con cá một viên Thần thạch, cũng là một con số khổng lồ.
“Thanh Phong tiền bối, ngươi xác định là Áo Nghĩa Thần Ngư ưa thích Thần Thạch, mà không phải cái khác? Ví dụ như Thần Lực Chi Tinh.” Tiêu Phàm ngẫm lại lại hỏi.
“Ta biết rõ ý ngươi, bên trong Thần Lực Chi Tinh ẩn chứa Thần lực rất nồng nặc, nhưng một viên Thần Lực Chi Tinh bình thường cũng phải hơn mấy ngàn Thần Thạch, ngươi nghĩ dựa vào một viên Thần Lực Chi Tinh sẽ câu được một con Áo Nghĩa Thần Ngư sao?” Thanh Phong lão tổ hỏi lại.
Tiêu Phàm lắc đầu, trong nháy mắt hắn hiểu được lời nói của Thanh Phong lão tổ.
Một viên Thần Lực Chi Tinh bình thường, nếu như có thể câu được một Áo Nghĩa Thần Ngư cùng cấp, tất nhiên là kiếm đủ, dù sao một con Áo Nghĩa Thần Ngư cùng cấp với Thần Lực Chi Tinh cũng có giá trị gấp bốn năm lần.
Nhưng khả năng này rất nhỏ, ai đi câu cá đều biết, có thời điểm đổi mười lần mồi cũng chưa chắc có thể câu được một con cá, từ đó, ăn thiệt thòi cuối cùng vẫn là bản thân.
Cho nên, người bình thường đều lựa chọn dùng Thần thạch đến câu cá, cứ như vậy, coi như câu không được cá, chi phí cũng không mất quá lớn.
Tiêu Phàm ngắm nhìn mặt Huyết Hồ cách đó không xa, lại phát hiện chi chít Áo Nghĩa Thần Ngư kia vẫn ở gần bờ bơi lội, không có ý muốn rời đi.
Bốn phía Thiên Vân Các đã có vô số tu sĩ tụ tập, có một số tu sĩ giao một vạn Thần thạch, quyết tâm như nước thủy triều xông vào bên trong Huyết Hồ, bọn hắn không kịp đợi để bắt Áo Nghĩa Thần Ngư.
Tiêu Phàm cau mày một cái, đây là một cơ hội rất tốt, chẳng lẽ bản thân lại dễ dàng từ bỏ như thế?
"A! Cứu mạng!"
"Cứu ta!"
Đột nhiên, từng tiếng kêu thê lương thảm thiết từ phía Huyết Hồ truyền đến, ngay sau đó, rất nhiều người lộ vẻ sợ hãi, nhao nhao lùi về phía sau.
Ánh mắt của mấy người Tiêu Phàm vội vàng theo tiếng kêu nhìn lại, chỉ thấy tình cảnh đang xảy ra khiến mấy người phải hít một hơi lạnh.
Chỉ thấy chính giữa hồ có mấy tu sĩ, đang khống chế thuyền nhỏ điên cuồng chạy trốn vào bờ, nhưng vừa mới chạy ra ngoài vài mét, cả người lại tựa như bị mất hồn, đứng ở đó không nhúc nhích.
Trên mặt bọn hắn vẫn lộ ra vẻ hoảng sợ như cũ, lại không phát ra bất cứ âm thanh gì nữa, hai mắt trợn to, tựa như cứ thế mà bị dọa chết.
Có mấy tu sĩ cách bờ tương đối gần, cũng là sợ chết khiếp, sắc mặt tái nhợt, hô hấp có chút gấp rút, không giống như người bình thường.
Phải biết, bọn hắn chính là Chiến Thần cảnh, chạy mấy bước mà lại chết rồi?
Nếu như không phải tận mắt thấy, bọn hắn tuyệt đối sẽ không tin tưởng.
Mấy tu sĩ lớn mật chậm rãi thả linh hồn lực ra, muốn điều tra nguyên nhân cái chết của những tu sĩ kia, nhưng khi linh hồn lực của bọn hắn mới vừa tiến vào phạm vi Huyết Hồ, đã bị một luồng sức mạnh quỷ dị nuốt chửng lấy.
Đám người chỉ có thể trơ mắt nhìn những thi thể kia chìm vào bên trong Huyết Hồ, căn bản không có bất kỳ biện pháp gì.
“ Linh hồn của bọn hắn bị ăn!” Sắc mặt Thanh Phong lão tổ vô cùng âm trầm, dùng giọng nói chỉ có bọn Tiêu Phàm có thể nghe được nói.
“Cá ăn linh hồn sao?” Tiêu Phàm híp hai mắt, nhìn chằm chằm vào mấy thi thể kia, đột nhiên, ánh mắt hắn hơi hơi lóe lên, tựa như phát hiện cái gì.