Tiêu Phàm mặc dù bị Sinh Tử Nhị Lão tra tấn, nhưng trong lòng hắn cũng thực sảng khoái vô cùng, mãi không biết làm sao lĩnh ngộ được bảy thành Sinh Tử Áo Nghĩa, vậy mà hôm nay lại may mắn làm được.
Chỉ dựa vào điểm này, bản thân tiến vào Thiên Địa Lao Ngục thực không uổng công.
Đương nhiên, nếu như có thể tiến thêm một bước nữa, thì tốt nhất rồi!
Nghĩ đến đây, ánh mắt Tiêu Phàm sáng rực nhìn chằm chằm Sinh Tử Nhị Lão, sinh tử nhị khí trong cơ thể của bọn chúng còn rất hùng hậu, nếu như có thể nhờ vào sự giúp đỡ của bọn chúng lĩnh ngộ tám thành Sinh Tử Áo Nghĩa đột phá bát biến Chiến Thần, vậy thì càng tốt hơn!
Đương nhiên, muốn lĩnh ngộ tám thành Sinh Tử Áo Nghĩa, không phải dễ dàng như vậy.
Dù sao mỗi người lĩnh ngộ cùng một chủng loại Áo Nghĩa, cũng có khác biệt rất lớn, điểm chung với nhau cũng không nhiều.
Cũng giống với Áo Nghĩa hệ thủy, nước có nhu tình, có hung mãnh, có vạn biến… Vô số loại hình thái, mỗi người lĩnh ngộ một loại hình thái là không giống nhau.
Nghe thấy lời nói của Tiêu Phàm, Sinh Tử Nhị Lão vô cùng phẫn nộ, sát khí dâng lên, bọn chúng làm sao có thể biết mình bị Tiêu Phàm đùa giỡn, hắn cố ý để cho hai người mình chế ngự.
Mặc dù không biết Tiêu Phàm lợi dụng bọn chúng cái gì, nhưng trong lòng hai người có cảm giác bất an không nhỏ.
Cũng ngay tại lúc này, khí thế trên người Tiêu Phàm lập tức tăng vọt, hiển nhiên là bảy thành Sinh Tử Áo Nghĩa rốt cuộc áp chế không nổi, giống như nước sông vỡ đê mãnh liệt trào ra.
Sinh Tử Nhị Lão đang bắt chặt cánh tay Tiêu Phàm bỗng nhiên bị một luồng đại lực đánh bay, đồng tử hai người co vào, không thể tin nổi vào mắt mình.
Bọn chúng mấy ngàn năm thời gian cũng không thể dung hợp một thành Sinh Tử Áo Nghĩa, nhưng mà Tiêu Phàm lại ngay trước mắt bọn chúng, không đến thời gian một chén trà, đã dung hợp thành thứ bảy Sinh Tử Áo Nghĩa, điều này khiến bọn chúng làm sao tin được?
Nhưng chuyện xảy ra ngay trước mắt, đây tuyệt đối không phải là giả, Tiêu Phàm không cần thiết cố ý lừa gạt bọn chúng, hắn thực sự vừa mới đột phá.
Sinh Tử Nhị Lão cũng tự xưng là thiên tài, nhưng phát hiện ở trước mặt Tiêu Phàm lại chẳng là gì.
"Ranh con, chưa có ai dám đùa giỡn Sinh Tử Nhị Lão chúng ta!" Lão giả áo bào trắng đã hoàn toàn tức giận.
Dù là tại Thương Sinh thần quốc, bọn chúng cũng được tôn trọng, cho dù tiểu công chúa cũng tôn xưng bọn chúng một tiếng bá bá, làm sao chịu nổi cơn giận này?
"Sinh chi giới!"
Gầm thét một tiếng, lão giả áo bào trắng vô cùng điên cuồng, sinh mệnh khí từ trên người hắn cuồn cuộn nở ra, chỉ một thoáng, thiên địa rung động, mặt đất đột nhiên nứt ra từng khe lớn.
Tiêu Phàm hơi nhíu mày, hắn không biết công kích của Sinh Mệnh Áo Nghĩa lại lớn như thế, hắn không thể không thừa nhận, Sinh Tử Nhị lão ở phương diện Áo Nghĩa đã bày ra một trò mới.
Chí ít, Tiêu Phàm không làm được đến bước này, hắn chỉ có thể dựa vào Sinh Tử Áo Nghĩa để giết người, cứu người tất nhiên cũng có thể làm được, nhưng muốn thay đổi hoàn cảnh như thế này thì không làm được.
Roẹt…roẹt…!
Đột nhiên, từng chùm sáng từ trong lòng đất bắn ra, giống như lưỡi kiếm sắc nhọn tuyệt thế lăng lệ, trong chốc lát, bên trong đôi mắt của Tiêu Phàm thấy được vô số bóng dây roi.
Bóng dây roi chi chít, đan xen thành một cái lưới lớn, vây Tiêu Phàm ở trung tâm, lập tức vô số sợi dây ào ào lao về phía Tiêu Phàm, Tiêu Phàm dường như không thể trốn đi đâu được.
"Tử chi vực!"
Gần như cùng lúc, lão giả áo bào đen cũng đồng thời thét lớn, hắc khí cuồn cuộn lan ra, sau một khắc, chuyện quỷ dị xảy ra.
Chỉ trông thấy mặt đất đột nhiên nhấp nhô một hồi, từng bóng khô lâu từ vết nứt trong lòng đất bò ra, dáng vẻ kia tựa như từ trong địa ngục bò lên vậy.
Khô lâu cũng không hoàn chỉnh, có nhân loại, có Hồn thú, nhưng khí tức chúng phát ra lại không kém gì Chiến Thần cảnh.
Rất hiển nhiên, đây là một đám tử linh, dưới sự thôi động của tử vong Áo Nghĩa, bọn chúng tất cả đều sống lại.
"Dùng Sinh Mệnh Áo Nghĩa kích phát dây leo công kích, dùng Tử Vong Áo Nghĩa phục sinh tử linh, hai lão già này, xem ra phương pháp của các ngươi có lợi ích không nhỏ đối với ta, phải khiến các ngươi trở thành phế vật lợi dụng mới được." Tiêu Phàm hững hờ cười một tiếng.
Tiếng nói vừa dứt, trường kiếm trong tay Tiêu Phàm bỗng nhiên biến mất, thay vào đó là một thanh trường kiếm màu đỏ kiều diễm.
"Tu La kiếm?" Đồng tử của Sinh Tử Nhị Lão kịch liệt co lại, có được Tu La kiếm thì nói lên điều gì, bọn chúng lại rất rõ ràng.
Thảo nào tiểu tử này biến hóa như vậy, hóa ra hắn lại là Tu La điện chủ của Chiến Hồn đại lục?!
"Nhanh thông báo tiểu công chúa, trốn!" Trên mặt lão giả áo bào trắng lộ ra vẻ sợ hãi, lớn tiếng gầm lên.
Nếu như Tiêu Phàm chỉ là một yêu nghiệt thất biến Chiến Thần, cũng chỉ khiến bọn chúng cảm thấy uy hiếp mà thôi, bọn chúng không sợ hãi, nhưng mấy chữ "Tu La điện chủ", lại làm cho bọn chúng tuyệt vọng.
Vừa dứt lời, Tiêu Phàm đã biến mất tại chỗ, chân hắn đạp Thái Huyền Thần Du Bộ xuất hiện phía sau lão giả áo bào trắng, một đạo kiếm mang lóe lên, lão giả áo bào trắng bỗng nhiên cứng ngắc tại chỗ.
Vô số dây leo trên không trung đột nhiên ngừng lại, sau đó từ từ teo nhỏ rũ xuống.
Lão giả áo bào đen thấy thế, con ngươi kịch liệt co rụt lại, sau đó hướng nơi xa bỏ chạy thục mạng, kỳ thực tại thời điểm lão giả áo bào trắng kêu to, hắn bắt đầu chạy rồi.
Tốc độ của hắn rất nhanh, nhưng thời khắc này Tiêu Phàm đã động sát cơ, há lại để hắn chạy mất?
Hơn nữa khoảnh khắc Sinh Tử Nhị Lão nhận ra Tu La kiếm, điều đầu tiên nghĩ tới là chạy trốn, không cần nghĩ cũng biết, những người này đều không phải là kẻ tốt lành gì.
Vốn dĩ Tiêu Phàm còn lo lắng giết nhầm người, nhưng hiện tại xem ra hoàn toàn không cần lo lắng.
Mắt thấy lão giả áo bào đen rất nhanh trốn ra khỏi phạm vi tử vong chi khí, khóe miệng Tiêu Phàm đột nhiên động đậy, biến mất tại chỗ, lúc xuất hiện lần nữa đã là trước mặt lão giả áo bào đen.
Phụt… phụt…
Tu La kiếm trực tiếp xuyên vào thân thể lão giả áo bào đen, ánh mắt của lão lộ ra vẻ hoảng sợ, hắn hoàn toàn không ngờ rằng Tiêu Phàm lại mạnh như vậy.
Đây chính là thực lực của Tu La điện chủ sao?
"Ngươi, ngươi làm sao lại mạnh như vậy?" Lão giả áo bào đen vẫn không nhịn được mà nói ra nghi ngờ của mình, dù Tiêu Phàm là Tu La điện chủ, cũng không nên mạnh mẽ như thế mới đúng chứ.
"Ta vốn dĩ mạnh như vậy!" Tiêu Phàm tự hào cười một tiếng.
Vừa rồi hắn chỉ thi triển Sinh Tử Áo Nghĩa cùng hai người đối kháng mà thôi, Tiêu Phàm còn lĩnh ngộ Tu La Áo Nghĩa, hơn nữa ưu thế của hắn là tốc độ.
Tốc độ của hắn trong thời gian ngắn bộc phát ra, cho dù Chiến Thần cảnh đỉnh phong đoán chừng cũng theo không kịp, tất cả điều này còn phải cảm tạ Minh La, để hắn đạt được Thái Huyền Thần Du Bộ.
"Tu La điện chủ, Thần chủ sẽ thay ta báo thù!" Lão giả áo bào đen nhe răng cười một tiếng, đã sớm chuẩn bị xong cho cái chết cho mình.
Lời vừa dứt, hắn đánh một chưởng về phía Tiêu Phàm, cho dù là chết hắn cũng muốn làm Tiêu Phàm bị trọng thương.
Đáng tiếc, Tiêu Phàm làm sao lại cho bọn chúng cơ hội chứ?
Tu La Kiếm vẩy một cái, kiếm khí lăng lệ nở rộ, thi thể của lão giả áo bào đen cứ thế nổ tung, hóa thành sương máu tràn ngập trên không trung.
Cùng lúc đó, Tiêu Phàm triệu hồi ra Sinh Tử Luân Hồi Đồ, thời khắc thôi động, một vòng xoáy vận chuyển xuất hiện phía trên, trong màn sương máu đột nhiên phát tán ra một tia hắc khí, toàn bộ bị hấp thụ vào bên trong Sinh Tử Luân Hồi Đồ.
Sau đó Tiêu Phàm lại tới trước mặt lão giả áo bào trắng, tương tự rút ra trong cơ thể hắn từng sợi bạch sắc quang mang.
"Có lẽ, đột phá bát biến Chiến thần cũng không xa." Tiêu Phàm híp híp hai mắt, thu hồi Sinh Tử Luân Hồi Đồ, trên mặt hiện lên một vẻ tươi cười.
Sinh Tử Nhị Lão lĩnh ngộ chín thành Sinh Tử Áo Nghĩa, Tiêu Phàm sớm đã đính bọn chúng vào bên trong Sinh Tử Luân Hồi Đồ, chỉ cần linh hồn bản thể đi cảm ngộ.
Dựa vào ngộ tính của linh hồn bản thể, Tiêu Phàm tin tưởng, không bao lâu sẽ có thể lĩnh ngộ tám thành Sinh Tử Áo Nghĩa.
Lúc này, sương mù bốn phía từ từ biến mất, thân ảnh của Tiêu Phàm cũng lộ ra, tròng mắt của hắn bỗng nhiên nhìn về Thần Châu phía xa, sâu trong mắt hiện lên một vòng u quang.