Vô Thượng Sát Thần

Chương 1743: Thần Kiếp Địa Giáng Lâm



Tiêu Phàm đưa mắt nhìn Huyết Yêu Nhiêu mang theo người của đệ tam Diêm La phủ rời đi, Tiêu Phủ rộng lớn vậy mà chỉ còn lại ba người Tiêu Phàm, Kiếm La cùng Võ Nhược Phong.

“Công Tử, chúng ta ở lại chỗ này làm gì?” Kiếm La nhịn không được hỏi.

Đã bị giam ở một chỗ hơn ngàn năm, hiện tại hắn không muốn lại ở nơi đây đợi, nhưng nếu như Tiêu Phàm không đi, hắn cũng chẳng thể làm gì.

“Đợi thêm mấy ngày.” Tiêu Phàm chắp tay đứng ở trong sân, ngẩng đầu nhìn về phía chân trời.

“Hình Thánh đại nhân cùng những người khác hẳn là cũng mau trở lại Chiến Hồn đại lục, ngài có muốn triệu tập bọn họ lại không?” Kiếm La hỏi.

Bộ hạ cũ của Tu La có hơn một trăm Chiến Thần cảnh cường giả, đó cũng là một lực lượng cường đại, nếu để bọn hắn tùy ý rời đi, vậy cũng quá lãng phí.

“Không cần.” Tiêu Phàm lắc đầu, “Nếu như bọn họ thừa nhận mình là người của Tu La điện, khi Tu La điện gặp nạn, họ sẽ sẽ xuất hiện bất cứ lúc nào.”

Tiêu Phàm còn một câu không nói, chính là nếu bọn họ không nguyện ý tiếp tục lưu lại Tu La điện, có cưỡng cầu bọn họ cũng vô dụng.

Kiếm La cũng hiểu ý nghĩ Tiêu Phàm, đối với bộ hạ cũ của Tu La mà nói đây coi như một khảo nghiệm.

Mấy ngày tiếp theo, ba người Tiêu Phàm vẫn một mực đợi tại Tiêu phủ, ba người trừ tu luyện, cũng không làm việc gì khác.

Chớp mắt đã qua bảy ngày, Tiêu Phàm đột nhiên mở mắt, lách mình biến mất tại chỗ, lúc xuất hiện đã ở ngoài tiểu viện.

Cùng lúc đó, có hai luồng khí tức cường đại quét qua phủ đệ, Kiếm La cùng Võ Nhược Phong đồng thời xuất hiện, đề phòng nhìn lên không trung.

Một thoáng thời gian, trong sân đột nhiên nhiều hơn hai thân ảnh, cười bước về phía Tiêu Phàm, kêu lên: “Lão tam! (Tam ca!)”

“Các ngươi cuối cũng cũng đến rồi, so với dự đoán của ta chậm mất mấy ngày.” Tiêu Phàm cười cười, người tới không phải ai khác, chính là Lăng Phong và Quan Tiểu Thất.

“Chúng ta đuổi kịp lão tam, muốn cùng hắn đi đến Bắc Vực một chuyến, về sau nửa đường hắn bỏ lại chúng ta, nói muốn đi Tây Vực, cho nên chúng ta mới đến muộn mấy ngày.” Lăng Phong giải thích nói, “Ngươi không phải luôn ở đây chờ chúng ta chứ?”

“Phải, cũng không phải.” Tiêu Phàm gật đầu, rồi lại lắc đầu, một bộ cao thâm nói.

Ầm ầm!

Đột nhiên, trên bầu trởi vang lên một trận kinh lôi, khiến đại địa rung lên mãnh liệt, phía chân trời nổi lên sóng gió cuồng bạo.

“Chuyện gì xảy ra vậy?” Võ Nhược Phong kinh ngạc nhìn bầu trời như muốn đổ sụp xuống kia.

“So với dự kiến của ta còn sớm hơn một chút.” Tiêu Phàm hai mắt mở to, thần sắc đột nhiên trở lên ngưng trọng.

Thiên địa chấn động ngày càng lợi hại, gió xoáy tại chân trời xoay chuyển, cuồng phong thổi loạn, vô số tu sĩ rời khỏi nơi mình nơi tu luyện, mờ mịt nhìn lên bầu trời.

Không chỉ tu sĩ ở thành Chiến Hồn Thánh, mà tất cả các tu sĩ ở khu vực khác đều không hiểu chuyện gì đang xảy ra, một luồng áp lực vô hình dâng lên trong lòng tất cả mọi người.

Thiên địa vốn đang sáng sủa, dần dần bị bao phủ bởi mây đen, cảnh tượng trải rộng cả vạn dặm, khí tức kiềm chế càng ngày càng mãnh liệt.

Chứng khiến cảnh này, tất cả tu sĩ tại Chiến Hồn đại lục đều cảm thấy như bị một tòa núi đồ sộ trấn áp, vô cùng bức bách.

“Lão tam, chuyện gì xảy ra thế?” Lăng Phong nhịn không được hỏi. Hắn bây giờ đã là thất biến Chiến Thần, nhưng vẫn không thể chịu được áp lực uy áp kia, tu sĩ bình thường sao có thể chịu được đây?

"Ong ong ~ "

Không đợi Tiêu Phàm mở miệng, một màn sáng từ bốn phía thành Chiến Hồn Thánh phóng lên tận trời, ở giữa không trung ngưng tụ thành một màn ánh sáng, bảo hộ cả tòa thành trì ở bên trong.

Diệp gia Cổ Thành đột nhiên run lẩy bẩy, vô số toái thạch thoát ly Cổ Địa, bắt đầu rơi xuống phía dưới.

Nhìn thấy một màn này, trái tim của tất cả Tu Sĩ đều phát lạnh, Diệp gia Cổ Thành nếu bị rơi xuống, thành Chiến Hồn Thánh cùng bốn phía Địa Vực, đoán chừng đều vỡ nát, tất cả sinh linh đều phải táng thân ở nơi này.

Cũng đúng lúc này, Tiêu Phàm nhìn thấy từng đạo lưu quang ở trên không tốc độ cực nhanh phóng tới, chính là chiến thuyền của Chiến Thần điện.

Bọn hắn đang tấn công Diệp gia Cổ Địa, nhưng thấy cảnh này đã không chút do dự bay về phía Thần Vực.

Không cần nghĩ cũng biết, chiến thuyền của Chiến Thần điện nhất định là chạy tới Thiên Thần Phong.

Tiêu Phàm nhìn Diệp gia Cổ Địa trên không trung, trong lòng hắn vẫn luôn thắc mắc một vấn đề, năm đó Diệp gia là một nhánh của Truyền Thừa điện đã quy thuận Chiến Thần điện, vì sao bây giờ Chiến Thần điện lại muốn tiến đánh Diệp gia Cổ Tộc vậy?

Theo lý mà nói, Diệp gia Cổ Tộc nên trợ giúp Chiến Thần điện ứng phó với các Cổ Tộc khác mới đúng.

Tiêu Phàm từ thái độ của Diệp Khuynh Thành đã tìm được đáp án, Hiện tại có thể Diệp gia đã không còn là thiên lôi để Chiến Thần Điện sai đâu đánh đó nữa.

Diệp gia Cổ Thành sụp đổ càng lúc càng nhanh, đất đá từ trên cao rơi xuống phía dưới, nện trên màn sáng bao quanh thành Chiến Hồn Thánh.

Màn sáng rung động không ngừng, lưu quang vạn trượng, khó khăn lắm mới có thể ngăn trở.

Tiêu Phàm híp hai mắt lẳng lặng nhìn hư không, đột nhiên con ngươi của Kiếm La co rụt lại, nhìn về phía Tiêu Phàm nói: “Công tử, không phải là?”

Kiếm La nói còn chưa nói hết, nhưng trong lòng hắn cực kỳ không bình tĩnh, thậm chí trên mặt còn lộ ra vẻ sợ hãi.

Sợ hãi?

Kiếm La là cửu biến Chiến Thần đấy, khoảng cách tới Chiến Thần cảnh đỉnh phong chỉ cách một bước, trên đời này đồ vật có thể làm cho hắn sợ hãi, là vô cùng ít ỏi.

Tiêu Phàm gật đầu, nhìn thấy mấy người Lăng Phong ánh mắt vẫn mờ mịt không hiểu, hắn hít sâu một cái nói: “Thần Kiếp Địa muốn giáng lâm.”

“Thần Kiếp Địa giáng lâm?” Lăng Phong, Quan Tiểu Thất cùng Võ Nhược Phong kinh hãi, không khỏi hít một hơi lạnh.

Bọn họ biết rõ Thần Kiếp Địa giáng lâm đại biểu cho điều gì, Thần Kiếp Địa chính là sân nhà của Huyết Ma bộ lạc, một khi Thần Kiếp Địa giáng lâm, sợ rằng toàn bộ Chiến Hồn đại lục đều gặp kiếp nạn.

Lẽ nào đại chiến sắp sảy ra sao? Chiến Hồn đại lục lấy cái gì để cùng Huyết Ma bộ lạc liều mạng đây?

“Hừ, coi như Thần Kiếp Địa giáng lâm, Chiến Thần điện chúng ta nhất định sẽ toàn lực giết dị tộc.” Võ Nhược Phong hừ lạnh một tiếng nói.

Lăng Phong cùng Quan Tiểu Thất nhìn Võ Nhược Phong như nhìn thằng ngốc, Quan Tiểu Thất nhịn không được nói: “ Chiến Thần điện các ngươi sẽ dốc toàn lực ngăn giết Huyết Ma bộ lạc? Chỉ cần các ngươi đừng cấu kết với dị tộc, chúng ta đã phải thắp nhang cầu nguyện rồi.”

"Ngươi..." Võ nhược phong không phục.

"Ngươi cái gì mà ngươi? Nhìn đến ngươi là một tên ngu xuẩn, lúc nào cũng mơ mơ màng màng, trong mắt Chiến Luân Hồi ngươi chẳng qua cũng chỉ là công cụ mà thôi." Quan Tiểu Thất khinh bỉ nói.

"Mọi người đừng tranh cãi nữa." Tiêu Phàm cắt ngang tiếng cãi nhau của mấy người, rồi nói:" Đợi Thần Kiếp Địa chân chính giáng xuống Chiến Hồn đại lục còn cần một đoạn thời gian."

“Lão Tam, trước đó ngươi nói sẽ mang chúng ta đi tới địa phương khác, là nơi nào?” Lăng Phong trầm giọng nói, hiện tại hắn đối với thế lực luôn tràn ngập khát vọng.

Chỉ khi đột phá Chiến Thần cảnh đỉnh phong, mới có cơ hội cùng Chiến Thần điện và Huyết Ma bộ lạc đánh cược một lần, một khi Huyết Ma bộ lạc giáng lâm, Tu La điện bị Huyết Ma bộ lạc và Chiến Thần điện hai đại thế lực kìm kẹp.

“Không biết việc của lão nhị xử lý xong chưa?” Lông mày Tiêu Phàm hơi nhíu lại, hắn sao không muốn tự tăng cường thực lực chứ?

“Hai ngày trước ta đã liên lạc với hắn, hắn nói qua mấy ngày nữa sẽ chạy tới Nam Vực.” Lăng Phong trả lời.

“Vây chúng ta đi thôi, chỗ đó vừa vặn cũng nằm tại Nam Vực.” Tiêu Phàm hít sâu một cái nói, trong mắt phóng tinh quang.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv