Một nhóm Tiêu Phàm xuyên toa trong man hoang đại địa mênh mông bát ngát, sông núi đám mây bị bọn hắn nhanh chóng bỏ lại sau lưng, ròng rã hai ngày hai đêm, đám người lúc này mới dừng lại trong một mảnh cổ lâm.
Không thể không nói, Thần Kiếp Chi Địa không phải nhỏ, lấy tốc độ Tiêu Phàm bọn họ, hai ngày hai đêm cũng chưa chạy tới Hỗn Độn Vụ Hải.
Đương nhiên, đây cũng bởi vì trọng lực Thần Kiếp Chi Địa so với Chiến Hồn Đại Lục lớn hơn rất nhiều, tốc độ đám người so với tại Chiến Hồn Đại Lục khẳng định cũng giảm bớt đi nhiều.
- Lão Đại, ngươi trước đó không nói Hỗn Độn Vụ Hải cụ thể ở đâu, đến cùng còn bao lâu, thời gian chỉ có một ngày.
Nam Cung Tiêu Tiêu hỏi.
Chạy hai ngày hai đêm, hắn đã có chút không chịu được.
- Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt.
Lăng Phong đứng ở trên một gốc đại thụ che trời, ngắm nhìn về phía chân trời nói.
Nam Cung Tiêu Tiêu thấy thế, lách mình xuất hiện ở bên người Lăng Phong, ngẩng đầu nhìn về phía nơi xa, đáng tiếc, làm hắn thất vọng là khắp nơi một mảnh sương trắng mênh mông, căn bản nhìn không thấu mảy may.
- Đến cùng là ở đâu?
Nam Cung Tiêu Tiêu lại nhịn không được hỏi.
- Chúng ta hiện tại đã ở trong Hỗn Độn Vụ Hải.
Thanh âm Tiêu Phàm đạm mạc vang lên.
- Nơi này?
Nam Cung Tiêu Tiêu kinh ngạc vô cùng, bất quá rất nhanh hắn liền thoải mái, bởi vì vị trí hắn đứng chính là một mảnh Hỗn Độn, sương mù lượn lờ.
Hơn nữa, dù là linh hồn lực lượng Chiến Thánh cảnh đỉnh phong cũng không xuyên thấu được sương mù trắng xoá.
- Chẳng lẽ chúng ta đã đến Chúng Thần Mộ Địa?
Vẻ kinh dị của Nam Cung Tiêu Tiêu biến mất, chiếm lấy là kinh hỉ.
- Ngươi nghĩ quá đơn giản.
Lăng Phong lắc đầu, không khỏi trợn mắt một cái:
- Nếu như chúng ta dễ dàng như vậy đến Chúng Thần Mộ Địa, Chiến Thần Điện còn bảo vệ nó làm gì?
Thần sắc Nam Cung Tiêu Tiêu trầm xuống, hắn còn tưởng hiện tại đã tiến vào Chúng Thần Mộ Địa, như thế cũng không cần cùng người Chiến Thần Điện giao phong.
- Hỗn Độn Vụ Hải thập phần rộng lớn, chúng ta hiện tại chỉ là đến khu vực biên giới mà thôi, tới chỗ sâu nhất định phải dọc theo sương mù tiến lên, sương mù càng dày đặc, nói rõ chúng ta càng tiếp cận gần Chúng Thần Mộ Địa.
Lăng Phong giải thích nói.
- Chiến Thần Điện không phải nói mở ra Chúng Thần Mộ Địa à, phải có một con đường đi, chúng ta hoàn toàn có thể theo tu sĩ Chiến Thần Điện tiến vào.
Nam Cung Tiêu Tiêu nhún nhún vai nói.
- Không cần cùng đầu heo nói chuyện.
Lăng Phong trừng Nam Cung Tiêu Tiêu một cái, lười nhác nói nhiều với hắn.
Lúc này, Tiêu Phàm vỗ vỗ bả vai Nam Cung Tiêu Tiêu, cười nói:
- Lão Nhị, đầu ngươi có phải rỉ sét hay không?
Nam Cung Tiêu Tiêu xạm mặt lại, lại không biết nói gì, những năm này hắn tiếp xúc ít người, thực sự rất ít động đầu óc, trong lúc nhất thời có chút khó tiếp thu.
- Hiện tại chúng ta còn bị Chiến Thần Điện truy nã, ngươi cảm thấy chúng ta có thể vượt qua sao?
Tiêu Phàm hít sâu một cái nói.
Mặc dù hắn hiện tại đột phá Chiến Thần cảnh, nhưng trước mặt cường giả chân chính của Chiến Thần Điện sẽ không là cái gì, hắn cũng không dám trắng trợn xuất hiện ở trước mắt cường giả Chiến Thần Điện.
- Ngươi là nói, Chiến Thần Điện sẽ mai phục chúng ta?
Nam Cung Tiêu Tiêu sáng tỏ thông suốt.
- Có thời điểm có đầu óc là chuyện tốt.
Lăng Phong xem thường nhìn Nam Cung Tiêu Tiêu một cái, không còn gì để nói.
Tiêu Phàm gật đầu, nói:
- Đoán chừng không chỉ chúng ta, người Cổ Tộc khác cũng sẽ không từ cửa Chiến Thần Điện tiến vào Chúng Thần Mộ Địa, bọn hắn chọn từ Hỗn Độn Vụ Hải tiến vào.
Hỗn Độn Vụ Hải thập phần rộng lớn, hơn nữa không gian rối loạn, Chiến Thần Điện nếu như ở chỗ này mai phục, tốn hao đại giới không phải nhỏ, trừ phi Điện Chủ Chiến Thần Điện xuất thủ.
- Điện Chủ Chiến Thần Điện nếu như ra tay, đoán chừng đã sớm nhất thống Chiến Hồn Đại Lục, hắn khẳng định trong thời gian ngắn còn không ra được, hoặc là có sự tình gì kiềm chế hắn.
Nam Cung Tiêu Tiêu lắc lắc đầu nói.
Tiêu Phàm gõ ngón tay, nhếch miệng cười nói:
- Cái này đúng, hiện tại chúng ta nghỉ ngơi thật tốt, lại xông mảnh Hỗn Độn Vụ Hải, nghe đồn sương mù này chính là thế giới bích lũy phá toái biến thành, đối với Chiến Thần cảnh bình thường mà nói, có tính ăn mòn và áp chế rất mạnh, cho nên mọi người phải cẩn thận một chút.
- Hơn nữa nơi này không gian rối loạn, vô cùng có khả năng mở không ra Hồn Giới, mọi người tốt nhất chuẩn bị tâm lý.
Lăng Phong lại bổ sung một câu.
Mấy người gật đầu, sau đó tại chỗ khôi phục thể lực, nguyên bản lộ trình vài ngày, bọn hắn chỉ phí hai ngày hai đêm, bất quá đối với Hồn Lực tiêu hao lại cực lớn.
Ở nơi mông lung này, bọn hắn còn có thể buông lỏng cảnh giác, một khi tiến vào chỗ sâu Hỗn Độn Vụ Hải, có thể sẽ đối mặt nguy hiểm cực lớn, cho nên tinh thần bọn hắn nhất định phải sung mãn.
Thời gian nửa ngày, mấy người Tiêu Phàm mới khôi phục đến trạng thái đỉnh phong, tiếp tục hướng về chỗ sâu sương mù đi đến, chỗ nào sương mù càng dày đặc liền đi đến.
Ở nơi mênh mông vụ hải này cũng chỉ có nồng vụ có thể chỉ đạo phương hướng cho bọn hắn, hơn nữa, đối với Chiến Thánh cảnh cùng Chiến Thần cảnh mà nói, phân biệt nồng vụ mỏng manh và đậm đặc cũng không phải là việc khó khăn.
Sau một canh giờ, ánh mắt bọn Tiêu Phàm đã cực hạn tại hai mươi, ba mươi trượng, hơn nữa theo bọn hắn tiếp tục tiến lên, nguy cơ càng lúc càng lớn.
Không gian xung quanh bọn họ thỉnh thoảng sẽ quỷ dị xuất hiện một trận Hư Vô Phong Bạo, Tiểu Kim cùng Nam Cung Tiêu Tiêu nhiều lần đều kém chút ăn thiệt thòi.
Hơn nữa, không gian trùng điệp, thời không rối loạn, đối với bọn hắn mà nói là cực kỳ nguy hiểm.
Đề phòng xuất hiện biến cố, đám Tiêu Phàm cũng chia thành hai tổ, Tiêu Phàm mang theo Tiểu Kim, Lăng Phong mang theo Nam Cung Tiêu Tiêu, cẩn thận từng li từng tí tiến lên.
May mắn là bọn hắn cũng không gặp nguy hiểm gì, một đường coi như an toàn.
- Hỗn Độn Vụ Hải không quá đáng sợ.
Nam Cung Tiêu Tiêu nhỏ giọng thầm thì nói.
- Vẫn cẩn thận một chút tốt hơn, nơi này và Chúng Thần Mộ Địa được xưng là Thần Linh Cấm Khu, tự nhiên có lý của nó.
Lăng Phong nhắc nhở nói.
Hồng hộc!
Vừa dứt lời, đột nhiên Tiêu Phàm đi phía trước đưa tay chém ra một kiếm, cùng lúc đó, thân thể nhanh chóng lui về sau mấy bước.
Thần sắc hắn vô cùng ngưng trọng, trên mặt sương lạnh, con ngươi thâm thúy lạnh lùng nhìn chăm chú bên trong vụ hải.
- Rống!
Tiểu Kim cũng đối với bên trong vụ hải gầm thét, toàn thân đan xen huyết Kim Sắc Hỏa Diễm, hai mắt hiện ra u quang, sát khí nặng nề.
- Lão Tam, làm sao?
Lăng Phong cùng Nam Cung Tiêu Tiêu nhanh chóng đi tới bên người Tiêu Phàm, Nam Cung Tiêu Tiêu lo lắng hỏi.
- Chỉ tại ngươi miệng quạ đen!
Lăng Phong hung hăng trừng Nam Cung Tiêu Tiêu một cái, con ngươi băng lãnh nhìn chăm chú lên phía trước, Phượng Hoàng Chi Hỏa mãnh liệt cuộn trào ra.
Nam Cung Tiêu Tiêu nguyên bản còn muốn nói cái gì, đột nhiên cảm giác toàn thân có chút phát lạnh, hàn khí băng lãnh bao phủ trên người hắn, làm phía trên y phục hắn đông kết thành một tầng sương lạnh.
- Lạnh quá!
Toàn thân Nam Cung Tiêu Tiêu có chút run rẩy, sau một khắc hai tay chấn động, sương lạnh trên người run rơi, một tầng Bạch Sắc Lôi Điện quanh thân quang mang loé lên, đem cỗ Hàn Khí ngăn cản bên ngoài.
Khi hắn lần nữa lúc ngẩng đầu lên, lại nhìn thấy một đạo thân ảnh đen kịt từ trong sương mù đi tới, hàn khí kia chính là từ trên người nó tản ra.
Rốt cục, Nam Cung Tiêu Tiêu thấy rõ đó là cái gì, có chút không thể tưởng tượng nổi kêu lên:
- Người? Không đúng, không phải người!
Trên thân người không có bất luận sóng năng lượng nào, lại cho người ta một loại cảm giác vô cùng đáng sợ.
- Cẩn thận một chút, cỗ Thần Thi này rất mạnh!
Tiêu Phàm âm trầm, lạnh lùng nhìn chăm chú phía trước.