Ngoại giới, Tiểu Kim cõng Hồn Điêu nhanh chóng chạy trốn, Nam Cung Tiêu Tiêu, Lăng Phong cùng Trọc Thiên Hồng thủ hộ ở bên người, trên mặt mấy người lộ ra vẻ lo lắng.
Cái này cũng không phải bọn hắn giả bộ, mà bọn hắn đang lo lắng Tiêu Phàm có thể đột phá Chiến Thần cảnh hay không.
Đã qua một ngày nhưng mà Tiêu Phàm còn không có xuất hiện, nếu như Tiêu Phàm đột phá Chiến Thần cảnh thất bại, về sau muốn trùng kích Chiến Thần cảnh lần nữa sẽ càng gian nan hơn.
Theo thời gian chậm rãi trôi qua, tốc độ Tiểu Kim cũng chậm không ít, chạy thời gian dài, Hồn Lực Tiểu Kim bọn hắn tiêu hao quá lớn.
Lăng Phong bọn hắn có thể cảm nhận được tu sĩ Dị Tộc truy tung phía sau bọn hắn càng ngày càng gần.
- Lão Tam, ngươi nhanh lên, đừng chơi trò ú tim với chúng ta nữa.
Nam Cung Tiêu Tiêu nhỏ giọng thì thầm.
Nếu như Minh La đám người thực đuổi theo, chỉ bằng vào thực lực bốn người bọn họ chưa chắc là đối thủ đối phương.
Đương nhiên, Nam Cung Tiêu Tiêu lo lắng nhất vẫn là Tiêu Phàm, trong lòng hắn không ngừng cầu nguyện, hi vọng Tiêu Phàm có thể thành công đột phá Chiến Thần cảnh.
- Cẩn thận!
Đột nhiên, Trọc Thiên Hồng kêu to một tiếng, đưa tay đánh ra một đạo chưởng cương, cùng vệt ánh sáng đột nhiên xông ra từ phía trước đâm vào cùng một chỗ.
Oanh một tiếng nổ vang, hư không nhấc lên một cỗ năng lượng cuồng bạo ba động, chấn động đến hư không mãnh liệt lay động.
Lăng Phong, Nam Cung Tiêu Tiêu cùng Tiểu Kim cũng phản ứng cực nhanh, nhanh chóng hướng về một bên tránh đi, ngay sau đó, mấy cỗ khí thế cường đại bao phủ bọn hắn, không khí đều trở nên ngưng đọng.
- Các ngươi chạy nữa đi!
Một tiếng cười lạnh vang lên, lại nhìn thấy phía trước đột nhiên có mấy đạo thân ảnh kích xạ đến, cầm đầu không phải ai khác mà chính là Thần Tử Dị Tộc Minh La.
Đám Lăng Phong nhìn Minh La một cái, lại nhìn phía sau, bọn hắn hoàn toàn không biết Minh La lúc nào xuất hiện ở trước mặt bọn họ.
Phải biết, bọn hắn đều một mực chú ý đến tu sĩ Dị Tộc phía sau truy sát, nếu như có người có thể vụng trộm, tuyệt không có khả năng trốn qua bọn hắn.
Nhưng Minh La lại làm được, cái khác không nói, chính là năng lực quỷ dị cũng làm cho bọn hắn ngưng trọng không thôi.
- Ngươi không sao chứ?
Lăng Phong nhìn về phía Trọc Thiên Hồng nói, chỉ thấy trên bàn tay Trọc Thiên Hồng vậy mà chảy máu tươi, hơn nữa máu tươi đã bắt đầu biến thành màu đen.
Thực lực Trọc Thiên Hồng hắn được chứng kiến, bên trong đồng bậc tuyệt đối là người nổi bật, nhưng mà vừa mới ngăn trở một kích Minh La vậy mà bị thương.
Mấy người chỗ nào không biết Minh La đúng như Tiêu Phàm nói, thực lực sâu không lường được.
- Không sao.
Trọc Thiên Hồng cau mày một cái, con ngươi băng lãnh nhìn chằm chằm Minh La, lạnh giọng nói:
- Thái Minh Kiếm Quyết, ngươi là người Minh Yểm?
- A? Ngươi vậy mà biết Lão Tổ ta?
Minh La hơi hơi ngoài ý muốn nhìn Trọc Thiên Hồng, Lão Tổ nhà hắn là rất nhiều năm chưa từng xuất thế, trên đời này người khác biết hẳn rất ít mới đúng.
Chí ít, trong trí nhớ Minh La, trên đời này có lẽ cũng chỉ có người sống vượt qua năm ngàn năm trở lên mới có tư cách biết Lão Tổ hắn.
Nghĩ vậy, con ngươi Minh La nhìn về phía Trọc Thiên Hồng cũng hơi hơi ngưng trọng, gia hỏa này tuyệt đối là lão quái vật sống mấy ngàn năm trở lên.
- Đâu chỉ nhận biết? Nếu như để cho ta nhìn thấy hắn, nhất định lấy đầu hắn làm cầu để đá!
Trọc Thiên Hồng phẫn nộ nói, hai mắt đỏ bừng, sát tâm nổi lên.
Người khác không biết, nhưng Trọc Thiên Hồng là rất rõ ràng, kẻ cầm đầu năm đó đem hắn tới Chiến Hồn Đại Lục chính là Minh Yểm Lão Tổ Minh La.
Trọc Thiên Hồng bị phong ấn, tiếp nhận thống khổ vạn năm và cô tịch, hắn đâu chỉ muốn giết Minh Yểm, hận không thể đem hắn thiên đao vạn quả, nấu luyện Linh Hồn hắn ngàn vạn năm.
- Hừ, Chiến Thần cảnh sơ kỳ nho nhỏ cũng dám phát ngôn bừa bãi, Bản Thần Tử làm thịt ngươi!
Minh La hừ lạnh một tiếng, đưa tay vung lên, những người khác lập tức không chút do dự xông lên.
Đuổi theo cũng không có nhiều người, chỉ có hai mươi người, nhưng trong đó Chiến Thần cảnh có tầm mười người, bọn họ đều bảo hộ an nguy Minh La.
Thậm chí, trong đó còn có một cường giả Chiến Thần cảnh trung kỳ, bộc phát khí thế vô cùng đáng sợ.
- Các ngươi bảo hộ Thiếu Chủ, nơi này giao cho ta!
Trọc Thiên Hồng nổi giận gầm lên một tiếng, trong nháy mắt biến thành Bản Thể, từng đầu xúc tu cuốn ngược ra, từ trên người mười mấy người lóe qua, mang theo mảng lớn sương mù màu máu.
Bị một tên tiểu bối không nhìn, Trọc Thiên Hồng cũng triệt để giận, ứng phó địch nhân, hắn bây giờ không kiêng nể gì cả thi triển năng lực quỷ dị bản thân.
- Trọc Mệnh Thiên Vĩ?
Người bên Minh La kêu sợ hãi, ánh mắt nhìn về phía Trọc Thiên Hồng tràn ngập sợ hãi.
Trọc Mệnh Thiên Vĩ có thể thôn phệ thọ nguyên cùng huyết khí, chỉ cần Mệnh Cách không mạnh bằng hắn, người bình thường đều không phải đối thủ của hắn.
- Hắn giao cho ta, các ngươi ứng phó kẻ khác.
Sắc mặt Minh La âm trầm, lạnh như băng nhìn chằm chằm Trọc Thiên Hồng nói:- Ta nghe Lão Tổ nói qua ngươi, ngươi chính là Bạch Tuộc Quái vạn năm trước! Không nghĩ tới ngươi còn sống!
- Minh Yểm lão già, Lão Tử sớm muộn phải giết chết hắn.
Trọc Thiên Hồng dữ tợn nói.
Bất quá hắn cũng không thể không thừa nhận thực lực Minh La thực không phải cường đại bình thường, cầm trong tay một chuôi hắc kiếm vậy mà cùng hắn chiến không phân trên dưới.
Hơn nữa, làm hắn càng thêm kinh ngạc là năng lực hắn vậy mà không mang được huyết khí cùng thọ nguyên Minh La.
- Khó trách ngươi có lá gan đánh với ta một trận, nguyên lai Mệnh Cách cứng rắn như thế.
Trọc Thiên Hồng hừ lạnh một tiếng, mặc dù năng lực hắn đối với Minh La vô dụng, nhưng chỉ cần không phải Thiên Hữu Chi Nhân, hắn liền không sợ.
Từng đầu xúc tu cùng trường kiếm đâm vào cùng một chỗ vậy mà phát ra thanh âm kim loại ma sát bén nhọn, đốm lửa bắn tứ tung hư không.
Khôi phục lại Thần Giai, Trọc Thiên Hồng so với Cửu Giai cường đại hơn quá nhiều.
Nơi xa, Lăng Phong độc kháng cường giả Chiến Thần cảnh trung kỳ, trong lúc nhất thời giằng co không xong, thực lực Lăng Phong mặc dù không tệ nhưng vẫn chỉ là vừa mới đột phá Chiến Thần cảnh, không cách nào thích ứng lực lượng bản thân.
Nếu như là Tiêu Phàm vậy thì không giống, Tiêu Phàm tu luyện tới hiện tại đã chiến đấu vô số lần.
Nhất là trong thời không vạn năm trước chém giết hơn ba năm, nếu như chỉ luận kinh nghiệm chiến đấu mà nói, bên trong cùng giai thật đúng là không mấy người là đối thủ của Tiêu Phàm.
- Tiểu Kim, có lòng tin hay không?
Nam Cung Tiêu Tiêu nắm lấy Chiến Thiên Kích nhìn mười tu sĩ Dị Tộc phía trước không khỏi nuốt nước miếng.
Trong đó Chiến Thần cảnh hơn mười người, người khác cũng đều là Chiến Thánh cảnh đỉnh phong, hắn và Tiểu Kim đều chỉ là Chiến Thánh cảnh đỉnh phong mà thôi.
Để hắn một đối một, Nam Cung Tiêu Tiêu tự nhiên không sợ hãi, một đối hai cũng không có vấn đề, thậm chí một đối ba cũng chỉ có chút áp lực.
Nhưng một đối bốn, thậm chí một đấu mười, đó là tuyệt đối không có khả năng.
Đừng nói là hắn, dù là Tiêu Phàm tại Chiến Thánh cảnh đỉnh phong, muốn một đấu mười mà nói đoán chừng cũng có áp lực rất lớn.
- Rống ~
Tiểu Kim nổi giận gầm lên một tiếng, bỗng nhiên Hồn Điêu trên lưng hắn cũng đứng lên, Tiểu Kim hóa lớn, trực tiếp một móng vuốt đập lên.
Mặc kệ có phải đối thủ hay không, dù sao chiến trước rồi nói, không cần bảo hộ an nguy Tiêu Phàm, nó cũng không kiêng nể gì cả.
Hồng hộc!
Đột nhiên, một tiếng vang giòn, chỉ thấy một đạo hắc sắc lợi mang xẹt qua chân trời, trực tiếp xuyên qua lồng ngực Hồn Điêu, trước người Hồn Điêu đứng một đạo thân ảnh, chính là Minh La.
- Làm sao có thể?
Trọc Thiên Hồng trợn tròn mắt, hắn vừa mới kéo chặt lấy Minh La, nhưng Minh La trong nháy mắt biến mất trong tầm mắt hắn, lúc xuất hiện đã là trước người Hồn Điêu.
Loại năng lực này cũng quá khủng bố, nếu như Hồn Điêu thực sự là Tiêu Phàm, chẳng phải là có khả năng chết thật.
- Ngươi không phải hắn!
Minh La nhìn Hồn Điêu trước mắt cùng Tiêu Phàm giống nhau như đúc, cau mày.
- Ngươi tìm ta sao?