Trong đại viện to lớn của Thiên Kê Tộc, tên Ngũ Sư huynh kia đang quỳ dưới mặt đất, mồ hôi không ngừng chảy ra ròng ròng. Trước mắt hắn là một lão già khoảng ngũ tuần, vẻ mặt anh khí bức người toàn thân khoác bộ bộ quần áo màu vàng nhạt,
Lão già này chính là đương kim tộc trưởng của Thiên Kê tộc Cửu Nhai, lúc này Cửa Nhai nhìn ngũ sư huynh quỳ dưới đất rồi nói:
“Ngươi nói xem, gia tộc cho người nhiều tài nguyên như vậy, để ngươi hành xử như vậy hay sao, nếu không phải Lôi Hàn đến kịp Xích Mao ngươi còn định làm ra chuyện gì”
Giọng nói mang theo uy áp khiến cho Ngũ Sư huynh nằm rạp trên mặt đất, hắn khó nhọc nói:
“Tộc trưởng, nhưng hắn giết để tử của tộc ta”
Cửu Nhai quát lớn:
“Ngu xuẩn, chỉ là một tên đệ tử con con, ngươi lại ngu ngốc đến mức chống đối chính diện với người dưới trướng Yêu tôn đại nhân, mặc dù hắn chỉ là một thành chủ nhỏ bé, nhưng hắn đại diện cho yêu tôn cai quản một phương, nếu hắn có mệnh hệ gì ngươi nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra”
Cửu Nhai nói như vậy, nhưng Xích Mao quỳ dưới mặt đất vẫn không cho là đúng, theo hắn thì đại tỷ là ái thê của Yêu Soái, chỉ là một tên thành chủ có đáng gì.
Như nhìn thấu suy nghĩ của Xích Mao, Cửu Nhai lắc đầu tỏ vẻ chán ghét rồi nói với Lôi Hàn đang đứng đó:
“Con hãy nói cho nó hiểu ra đi”
“Vâng tộc trưởng”
Lôi Hàn nói với Xích Mao:
“Ngũ đệ chắc hẳn ngươi nghĩ, có đại tỷ chúng ta có thể làm mưa làm gió”
Xích Mao nói:
CÒn không phải như vậy sao, có Đại tỷ ở bên kia tiếp ứng, chúng ta cũng không cần thiết phải nhìn mặt hắn, chẳng lẽ y dám không nể mặt sao?
Lôi Hàn lắc đầu nghiêm nghị dạy dỗ:
“Ngươi không biết câu, nói quan huyện không bằng hiện quản ư, cho dù là có thể diện của đại tỷ nhưng vẫn không thể thiếu lễ số với thành chủ, nếu hắn không thoải mái, tìm mọi cách đâm thọc, tộc của ta cũng sẽ không yên ổn được, chúng ta chỉ cần đối xử với hắn như với Vạn Văn khi xưa là được, Đến lúc đó hắn cũng giống như Vạn Văn làm ngơ, bên yêu soái lại có đại tỷ nói chuyện, chúng ta mới có cơ hội làm ăn. Nếu không cái gì chúng ta cũng không có. Tầm nhìn ngươi còn nông cạn, chúng ta không thể vì nhỏ mất lớn.
Cửu Nhai ném chén trà xuống đất:
“Đồ ngu xuẩn ngươi đã hiểu chưa, ta phạt ngươi diện bích 10 năm, bây giờ thì mau cút đi”
…………
Bạch Hàn Phong sau khi giết mấy tên kia thì lập tức trở về phủ thành chủ, vừa bước vào đại điện, thì thấy đám lâu la , các đệ tử đều có mặt.
“– Kính chào Thành chủ đại nhân!”
Thường Phong chạy đến nói với hắn,:
“|Chúng ta đang định đi tìm ngài, người của Thiên Nhân thành tới”
“Chuyện gì vậy, “
Bạch Hàn Phong hỏi, Thường phong lắc lắc đầu tỏ vẻ không biết. Bạch Hàn Phong lập tức tiến vào.
có ba người hai nữ một nam đứng giữa đại điện. khoảng 25 tuổi, bọn họ nam nhân thì xuất chúng. Nữ nhân thì thân hình yêu kiều, cung trang bó sát người. Mắt nữ nhân là kiểu hoa đào, loại nữ nhân này rất mạnh về tình dục, người bình thường không thỏa mãn nổi.
Thường Phong ghế tai hắn nói:
“Đại nhân, đấy là linh hồ tộc”
“À” Bạch Hàn Phong tỏ vẻ đã hiểu, thường nghe linh hồ tộc, một khi hóa hình thường vô cùng xuất chúng, quả nhiên hôm nay tận mắt nhìn thấy thì đúng là như vậy,
Bạch Hàn Phong xem xét ba người đó, khí thế đều là Yêu Linh lục trọng, chắc là người nổi bật bên đó.
Ba người khách cũng nhìn chằm chằm Bạch Hàn Phong bước vào đại điện, vẻ mặt ngạc nhiên. Bọn họ không ngờ Thành chủ mới của khô lâu thành là nhân loại.
Bạch Hàn Phong ngồi xuống ngay ghế chính giữa. nam nhân, cười tủm tỉm nói với Bạch Hàn Phong:
“Chắc hẳn ngài là thành chủ đại nhân mới thành chủ Thiên Nhân thành sai chúng ta đến đây thứ nhất là để chúc mừng thứ hai là có chuyện cần nói”
Bạch Hàn Phong hờ hững hỏi:
Đến chúc mừng ta nhậm chức mà không có quà gì sao? Thành chủ đại nhân nhà các ngươi cũng không khỏi quá quá hẹp hòi.
– Cái này...
Cả đám sứ giả lẫn người dưới trướng Bạch Hàn Phong đều ngớ người .Bọn họ không ngờ có người trực tiếp đòi quà.
Nam nhân kia đỏ mặt nói:
“Cái này chúng ta cũng không rõ, bất quá….”
Thấy hắn lắp bắp mãi, Bạch Hàn Phong cười lạnh lùng nói:”
“Thôi cái đó để sau, các ngươi đến Có chuyện gì? Nói đi.”
Nam nhân nhìn Bạch Hàn Phong, nhẹ giọng nói:
“Đại nhân của ta nói Vạn Văn trước kia có lấy danh nghĩa thành chủ vay của Thiên Nhân thành ba mươi vạn kim tệ một vạn linh thạch. Lúc này Vạn Thành chủ đã vẫn lạc cho nên món nợ này phải tính cho ngài rồi”
Bạch Hàn Phong nói:
“Cũng được thiếu nợ phải trả tiền, cái này cũng không có gì”
Ba người đến từ Thiên Nhân thành mừng rỡ, họkhông ngờ thuyết phục thành công mau như vậy, trở về sẽ được thành chủ thưởng hậu hĩnh.
Đám người trong điện khó hiểu nhìn Bạch Hàn Phong không hiểu vì sao hắn đồng ý yêu cầu này, rõ ràng ý của Thiên Nhân Thành là kiếm chuyện.
Bạch Hàn Phong nhìn đám người trong đại điện, nói với ba người Thiên Nhân Thành:
“– Nhưng lúc vạn thành chủ qua đời, bổn tọa cũng đứng ở đó, Vạn Thành chủ trước khi chết có nói Thiên Nhân thành các ngươi nợ chúng ta năm mươi vạn kim tệ, sao giờ lại biến thành chúng ta nợ các ngươi”
“– Cái gì? ngài có ý gì?”
Thường phong cũng nói:
“Đúng thế, các ngươi trả tiền đi”
Nhiều tên thường ngày âm thầm chống đối bạch hàn phong nhưng lần này cũng tiến lên góp lời, đòi thiên nhân thành trả tiền.
Bạch Hàn Phong lạnh nhạt nói:
“Các ngươi tính thế nào đây”
Bạch Hàn Phong hờ hững liếc mắt . Thanh niên sắc mặt âm trầm nói:
“ có ý gì? Các ngươi đùa giỡn mới thiên nhân thành chúng ta sao”
Ánh mắt Bạch Hàn Phong nghiêm nghị lóe tia sáng lạnh liếc qua thanh niên, có sát khí khuếch tán:
“Các ngươi có tư cách nói thế với bản thành chủ ư”
Bạch Hàn Phong trầm giọng nói:
“Tam Hải, Thử Kim, bắt chúng cho ta!”
Tam Hải cảm nhận khí thế từ người Bạch Hàn Phong, biến sắc mặt nói:
“– Đại nhân, điều này e rằng không ổn, “
Bạch Hàn Phong nét mặt sa sầm nói:
“Ngươi dám không nghe”
Bạch Hàn Phong nhìn Tam Hải chằm chằm.
Đám người trong đại điện cảm nhận khí lạnh từ người Bạch Hàn Phong, Cơ mặt Tam Hải co giật nhìn thẳng ánh mắt lạnh lẽo của Bạch Hàn Phong, lên tiếng:
“– Tuân lệnh đại nhân”
Tam Hải đứng dậy.
“Cán ngươi dám phạm thượng với thành chủ đại nhân của chúng ta, bó tay chịu trói đi”!
Tam Hải kết ấn đánh ra, chân khí màu lam bao bọc quanh thân gã. Tam Hải giẫm mạnh xuống đất hóa thành cái bóng mơ hồ vọt hướng thanh niên chưởng ấn giáng xuống.
Thanh niên Thiên Nhân thành hét to một tiếng:
“Thiên nhân thành ta sẽ không bỏ qua!”
Hắn nhanh chóng lùi ra sau
Tam Hải có thực lực Yêu linh cửu trọng, chỉ chớp mắt đã xuất hiện trước mặt thanh niên linh hồ tộc kia. Chưởng ấn hóa thành trảo chộp vai thanh niên kia độ nhanh như sấm sét.
Vù vù vù!
Lúc này thử kim cũng lao lên hướng đến hai nữ hồ tộc kia, chưởng phong rít gió veo véo,
“Hai mĩ nữ tiếp chiêu”
Hai nàng buộc lòng phải lùi nhanh lại, chưởng ấn của Thử Kim âm độc vô cùng, năm đọa băng chùy bay ra rít lên veo véo, hơi lạnh tỏa ra làm dòng không khí vặn vẹo. chưa đến ba chiêu, hai nàng đã bị băng chùy đánh trung, trên người xuất hiện mấy vết thương
Hai Nữ nhân sợ hãi biến sắc mặt, thủ ấn lại thay đổi, mũi chân nhún nhẹ lùi nhanh về. Trường kiếm xuất ra, kiếm ảnh vung lên chém hướng băng trùy đang tới.