Vô Thượng Niết Bàn

Chương 136: Tiến Vào Thú Vực



Bạch Hàn Phong cười lạnh một tiếng, Lãnh Nguyệt trên tay hắn lóe sáng, chém về phía trước. thế đao cực kỳ hung mãnh, lại mang theo một luồng hỏa quang khủng khiếp, chớp mắt đã khiến cho cỏ cây xung quanh khô héo.

Ánh mắt Lưu Chấp sự vô cùng sợ hãi, hắn tự nhận định rằng, mình khó mà chống được thế công quỷ dị như vậy, căn bản là pháp bảo của hắn không đọ được với lãnh nguyệt. một mặt hắn nhanh chóng lui lại phía sau, một mặt khua tay, vô số đạo phong nhận hướng về phía trước tranh thủ một chút thời gian cho hắn lui lại,

Những phong nhận đó vừa xuất hiện, còn chưa kịp phát huy công hiệu đã bị lãnh nguyệt chém thành hai nửa, tan biến trong không trung, căn bản không có nổi nửa điểm tác dụng.

Gương mặt Lưu Chấp sự lộ ra vẻ tuyệt vọng, hét lên một tiếng:

“- Đạo hữu, Ngươi dám chống lại ma thần thiên sơn.”

Không đợi hắn kịp nói xong, Lãnh Nguyệt đã chém lên ngực hắn, Sắc mặt Lưu Chấp sự ngay sau đó đỏ bừng lên, trong miệng lập tức phun ra một ngụm máu tươi. Đó là may cho hắn do cảnh giới chênh lệch quá xa, hộ thân cương khí của hắn vẫn còn có chút tác dụng, nếu như Bạch hàn Phong cũng có tu vi như hắn thì lúc này hắn đã bị chém làm hai nửa.

Hắn chưa kịp thấy may mắn thì từ không trung năm đạo Hỏa Thần Chỉ đã lao tới đánh lên người Lưu Chấp sự, làm cho thất khiếu của hắn chảy máu, lồng ngực vô thanh vô tức bị xuyên thủng năm cái lỗ to như ngón chân cái.

Thân thể Lưu Chấp sự lập tức bị đốt cháy, kể các túi trữ vật của hắn cũng theo đó mà biến thành tro bụi.

Bạch Hàn Phong hít sâu một hơi, thu lại lãnh nguyệt hai mắt nhìn chằm chằm vào đống tro tàn trước mắt, kể ra cũng thực buồn cười, khi trước lần đầu tiên hắn nhìn thấy cao thủ Linh Đan hắn còn muốn mình mạnh như bọn học, lúc này không ngờ trong có mấy ngày hắn đã liên tục chém giết ba tên Linh Đan liền, thực sự là thế sự xoay vần, lúc này ánh mắt của hắn đã rất cao, Linh đan đã sớm không còn là mục tiêu của hắn nữa.

Mặt khác, ba phù văn đang vây lấy thanh phi kiếm màu đen, sau khi Lưu Chấp sự bỏ mình, thanh phi kiếm không có người dùng linh lực tác động tới rơi xuống đất, chúng cũng chậm rãi ngừng lại.

Bạch Hàn Phong đưa tay ra, thu lấy hai chiếc phi kiếm của Lưu chấp sự đang lơ lửng trên không trung vào túi trữ vật, hai cái này coi bộ cũng bất phàm, rất có thể sẽ có ích đối với hắn sau này.

Làm xong hết thảy mọi việc, hắn mới ngẩng đầu lên nhìn, lúc này nhìn thấy Bạch hàn Phong đã giết được Lưu chấp sự, đám người Trần Tư Minh cũng đã nhanh chóng xử lý nốt mấy tên áo đen cuối cùng,

Đám người đó đương nhiên là không được để chúng sống, nếu để chuyện giết người của Ma Thần Thiên Sơn lộ ra ngoài, chỉ sợ không ai sống được,

Trần Tư Minh, ôm cánh tay đầy máu đi đến trước mặt Bạch Hàn Phong, ôm quyền

“Tạ ơn đạo hữu cứu giúp”

Đám người kia cũng đồng loạt lên tiếng cảm tạ, lúc này giữ được mang, ai nấy đều cảm thấy vui mừng, nếu như hôm nay không có Bạch hàn Phong, sợ rằng không ai là đối thủ của Lưu Chấp sự, Bạch Hàn Phong gật đầu đáp:

“Trần hội chủ không cần đa lễ, ta đã gia nhập ít nhất đó là việc ta nên làm”

“Là kẻ nào dám động thủ trong địa bàn của Xà Tộc”

Thốt nhiên một giọng nói vang lên làm cho đám người giật bắn mình, kẻ nhát gan một chút còn lập tức rút ra pháp khí nhìn quanh,

Bạch Hàn Phong cũng đưa mắt nhìn, cách hắn không xa, là một trung niên mặc quần áo màu xám, hai chân không xỏ giày mà đi chân trần, đồng thời gương mặt hơi sạm đen, đang trợn mắt nhìn về phía này.

Dường như Trần Tư Minh quen biết hán tử này, chỉ thấy hắn ngay lập tức thu lại pháp khí, tươi cười tiến lên miệng không ngừng hô

“Chu huynh, chu huynh thất lễ, thất lễ, có chút quà mọn mong huynh không chê”

Bạch Hàn Phong ngay lúc mới nhìn thấy hán tử này, còn hơi không chắc chắn, thế nhưng khi Trần Tư Minh nhắc đến họ thì hắn đã nhớ ra, hắn mỉm cười không ngờ đến tận nơi này còn gặp được người quen. Hắn nhẹ giọng cất tiếng

“Chu Doãn”

Chu Doãn đang nhận lễ của Trần Tư Minh đột nhiên nghe thấy trong đám người có kẻ gọi đúng tên mình không khỏi cả kinh, phải biết rằng từ khi gia nhập Xà Yêu Tộc hắn chưa bao giờ dùng đến cái tên này cả, hắn gạt Trần Tư Minh ra nheo mắt nhìn Bạch Hàn Phong.

Khuôn mặt của Bạch Hàn Phong vừa nhập vào mắt hắn thì trong chớp mắt Chu Doãn dường như nhớ lại mấy chục năm trước hắn có quen một kẻ như vậy, trong đầu hắn vang lên từng câu nói, từng dòng hình ảnh chạy qua.

“Bạch sư đệ, ta mang mối làm ăn cho đệ đây”

“Sư huynh khỏe”

“Tư chất Hoàng Khí, bạch hàn Phong vào Linh Thú Điện”

Chu Doãn ngó Bạch Hàn Phong chừng mấy giây rồi ngập ngừng lên tiếng:

“Có phải Bạch Sư đệ đó không?”

Bạch Hàn Phong mỉm cười:

“Chính ta đây Chu sư huynh”

Cả hai cùng nhìn nhau cười, phải biết rằng đến được nơi này mà còn có thể gặp được đồng môn mấy chục năm trước thì có lẽ là trong u minh có điềm báo gì đó,

Mặc kệ đám người Trần Tư Minh lại một lần nữa kinh ngạc há hốc mồm, Chu Doãn tiến đến vỗ vai Bạch Hàn Phong hỏi;

“Sư đệ sao lại lưu lạc đến nơi này, năm đó toàn tông còn tưởng là ngươi đã chết”|

Bạch Hàn Phong cười:

“Một lời khó nói hết”

Chu Doãn gật đầu xem như đã hiểu, hắn nói:

“Đây không phải chỗ nói chuyện, đi vào trong địa bàn của thú tộc đi đã”

Nói xong,, hắn nhấc tay lên, nhất thời ở giữa không trung không khí dường như rung động, vô số cây cối dạt ra, xuất hiện một con đường nhỏ, tiến đến một khu đất được rào quanh bằng đá trông khá là kiên cố.

“Nào, mời sư đệ vào Thú Vực”

Bạch Hàn Phong đi trước, đám người Trần Tư Minh đi theo sau, đây không phải lần đầu họ tới nơi này, đối với Thú Thành, thành trì đầu tiên trong thú vực bọn họ cũng khá quen thuộc, Vào trong thú thành, Trần Tư Minh và đám người Ngũ Chỉ Hội, biết Bạch Hàn Phong còn muốn hàn huyên với Chu Doãn nên sau khi để lại phương thức liên lạc, cả đám đều rời đi, có lẽ là đến Tần Hồng lâu vui vẻ như đã định,

Còn Bạch Hàn Phong thì đi theo Chu Doãn về nơi ở của hắn, Hai đạo hồng quang ở không trung bay đi một hồi lâu, rồi hạ xuống một đỉnh núi, trước mặt là vô số căn nhà làm bằng tre, Chu Doãn dẫn Bạch Hàn Phong đến một căn nhà ở lưng chừng núi, rồi rót ra một chén trà nói:

“Trà làm từ thảo mộc do chính tay ta hái, ngươi nếm thử xem thế nào.”

Bạch Hàn Phong tiếp nhận chén trà, giờ phút này hắn phảng phất như nhớ lại thời gian mấy chục năm về trước, hắn và Chu Doãn ngày ngày đi phụ giúp Phong Thất Hàn sư huynh luyện phù,

“- Năm đó sau khi đệ đánh bại pháp phù, cứu môn phái khỏi bị mất mặt mọi người cứ tưởng sư đệ đã chết rồi, hại Lý Linh Nhi sư muội, đau buồn một đoạn thời gian, Tông chủ còn sai đưa tên của đệ vào thờ trong đại điện, chuyện này bất tất phải kể nữa,, sau đó mấy năm, tông chủ nghe tin, ngoài khơi xuất hiện một đàn Kim Ngư lớn, sư đệ cũng biết đấy, Kim Ngư chính là tài liệu luyện chế Hàng Linh Phù, cho nên tông chủ phái chúng ta đi, xét về lẽ thường tu vi của ta lúc đó là Linh Sư sơ kỳ, thừa sức bắt đám kim ngư đó rồi, nhưng cái mà cái ta không ngờ chính là có một lần ta nhìn thấy Vân sư tỷ làm chuyện mờ ám với Chu Trưởng lão, lần này nhân cơ hội đi săn bọn chúng đánh lén ta, sư huynh ngươi may mắn trôi dạt lên một hòn đảo hoang mới giữ được cái mạng”

Hắn dừng lại một chút, sau đó nói tiếp:

“Trên đó may nắm ta gặp được thiếu tộc chủ của xà tộc, ta được đưa về đây, với kinh nghiệm chế phù của ta cũng giúp xà tộc có một chút tiếng nói trong cộng đồng thú tộc, cho nên trong xà tộc cũng có một chút tiếng nói, “

Chu Doãn đưa chén trà lên uống một hơi, đem kinh nghiệm những năm qua kể lại một lần.

Bạch Hàn Phong có chút cảm khái, Chu Doãn nói giản lược, nhìn qua rất hời hợt, nhưng ánh mắt của hắn mang chút phiền muộn, lộ ra sự căm hận biết chừng nào, cho dù là có một chút tiếng nói nhưng có lẽ hắn cũng có những lúc không như ý.

Ánh mắt Chu Doãn lập tức đổi thành vẻ hâm mộ, nói:

“- Bạch Hàn Phong, nhiều năm không gặp, không ngờ sư đệ đã tu luyện đến Linh Sư hậu kỳ, đủ khiến ta nhìn thấy mà lác mắt, năm đó tài chế phù của sư đệ liệt vào Hoàng khí, quả nhiên thiên tư trác tuyệt”

Bạch Hàn Phong lắc đầu nói:

“May mắn, may mắn thôi, Chu Sư huynh, huynh nói qua tình hình Thú Vực này một chút được không”

Chu Doãn gật đầu. bắt đầu gới thiệu, thì ra thú vực này có thể dẫm gót chân trong ngũ chỉ sơn cũng không phải tầm thường,

Trong thú vực này có mười vị yêu tôn có tu vi cao nhất tự xưng là Thập Đại Yêu Tôn, lần lượt là Bình Thiên Yêu Tôn, Diệt Địa Yêu Tôn, Hỏa Long Yêu Tôn, Thiên Hạt Yêu Tôn, Linh Sơn Yêu Tôn, Hoàng Mi Yêu Tôn, Hắc Ưng Yêu Tôn, Địa Tượng Yêu Tôn và vị thứ mười là Lục Nhãn Yêu Tôn.

mười vị yêu tôn này chia nhau cai quản mười vùng đất rộng lớn trong thú vực, dưới trướng mỗi một vị yêu tôn có năm yêu đế tu vi cũng tuyệt đối siêu việt trấn giữ năm hướng: đông tây nam bắc và trung tâm. Đám yêu đế này do đích thân Yêu Tôn bổ nhiệm, một một yêu đế lại cai quản năm yêu vương, mỗi yêu vương lại cai quản năm yêu soái, mỗi yêu soái lại cai quản năm yêu tướng và mỗi yêu tướng sẽ có dưới quyền là năm yêu chủ, yêu chủ cai quản thành trấn là đơn vị cơ bản nhất, dưới tình huống bình thường một vị yêu chủ cai quản ít nhất mười thành,

Nơi mà Bạch Hàn Phong và Chu Doãn đang đứng này thuộc địa phận quản hạt của Hoàng Mi Yêu Tôn, Bạch Hàn Phong xem ra đẳng cấp trong này còn sâm nghiêm hơn nhân loại nhiều. hắn tò mò không biết vị xà yêu gì kia có ơn với chu Doãn làm đến chức vị gì./.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv