Hoá ra Dịch Thiên đã quay về từ lâu lại không thấy Nhị Hạ, sợ cô ta làm mấy việc bậy bạ nên mới cố ý vào nội cung tìm.
Dịch Thiên dùng ánh mắt hình viên đạn nhìn Nhị Hạ, khiến cô ta có một cảm giác bất an.
" Hôm nay may mà có Dịch đại nhân đến, nếu không tối nay ta phải ngủ lại trong đó rồi."
" Nếu không phải sợ người làm hỏng chuyện, thì ta chẳng phí công tới đây làm gì. Sớm biết như vậy đã không để ngươi đi theo. Thật phiền phức!"
" Đại nhân yên tâm, về sau ta nhất định sẽ không làm phiền ngài nữa."
Câu nói này tuy là thứ Dịch Thiên muốn nghe, nhưng nó phát ra vào lúc này thực không thỏa đáng. Ruốt cuộc Nhị Hạ đã tìm được thứ gì trong nội cung? Hắn không tin mục đích của Lục Thanh Các chỉ đơn giản là vì muốn mở rộng thế lực.
Nhị Hạ đã nhịn đói cả ngày, tay chân đều run lẩy bẩy, vậy mà Dịch Thiên vẫn bắt cô ta phải nấu cơm cho mình. Miệng thì nói sợ bị người khác hạ độc, thực tế là do món ăn của Nhị Hạ nấu ngon thì đúng hơn.
Nhị Hạ lết thân thể mệt lả đến nhà bếp, bên trong đã bày sẵn đủ loại nguyên liệu. Xem ra tên Dịch Thiên này sớm đã chuẩn bị mọi thứ, cũng biết Nhị Hạ không thể chối từ. Ức hiếp người khác quá đáng như vậy, chẳng trách Cửu Châu công chúa lại không thích hắn.
Sau khi nấu xong bữa tối, Nhị Hạ lập tức đóng cửa phòng ngủ để tránh lại có kẻ khác đến làm phiền.
Hôm sau cô ta ra ngoài từ sớm, không một ai biết Nhị Hạ ra ngoài từ lúc nào, và đã đi đâu. Buổi trưa Dịch Thiên cảm thấy món ăn không giống với mấy lần trước, nên mới biết Nhị Hạ không ở Ô Lãm cung từ sáng đến giờ.
Mà Nhị Hạ cố ý đến phủ của tam hoàng tử, từ miệng của nội gián, nắm bắt được thói quen, cách hành sự của hắn ta.
Mấy ngày sau, khi buổi chầu triều kết thúc, ba vị hoàng tử cùng một công tử, vương công quý tộc đến Lạp Lạp lâu mở yến tiệc, trong số đó còn có cả Dịch Thiên. Hắn cũng muốn nhân cơ hội này để hiểu rõ hơn về 3 vị hoàng tử.
Bên ngoài Phích Lịch Hạn và Phích Lịch Hoạn luôn có quan hệ tốt với Phích Lịch Châu. Nhưng bên trong lại âm thầm đấu đá, cấu xé lẫn nhau, nếu không phải Phích Lịch Châu thông minh, hắn sớm đã bị hãm hại mất mạng từ lâu.
Hôm nay có mặt Dịch Thiên, bọn họ cũng muốn Phích Lịch Châu mất mặt, vì thế mới cô ý bày ra yến tiệc này. Để những công tử thế gia sỉ nhục, bắt nạt tam hoàng tử.
Toàn bộ Lạp Lạp lâu đều được bao trọn, binh lính đứng gác xung quanh lâu. Dù sao trong đây cũng tập hợp rất nhiều nhân vật lớn, an toàn của họ là chuyện không thể xem thường.
Phích Lịch Châu vừa định ngồi xuống đã bị người khác đá ghế, kết quả hắn ta bị ngã xuống đất, ho sặc sụa 1 phen, thành trò cười cho mọi người. Nhưng những chuyện này xảy ra như cơm bữa, hắn vốn đã quá quen. Một tên công tử nói.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Weibo Của Tôi Có Thể Đoán Số Mệnh
2. Vô Vi Nhất Niệm
3. Mùa Hè Mang Tên Em
4. Ve Sầu Mùa Hạ
=====================================
" Xin lỗi nhé tam hoàng tử, nhưng đây là chỗ của ta, ngươi tìm chỗ khác mà ngồi."
Phích Lịch Châu đi đến đâu cũng đều bị đuổi, ngay khi hắn vừa ngồi xuống 1 bàn trống, tên công tử khác lại gọi toàn bộ binh lính vào, cho họ ngồi vào những bàn trống.
" Những binh lính đi theo chúng ta đã quá cực khổ, nên để cho bọn chúng tận hưởng một chút. Tam hoàng tử còn đứng đó làm gì, ngươi mau tìm chỗ ngồi đi chứ. Ha ha ha!"
Phích Lịch Châu bất lực, nơi này rõ ràng không chào đón hắn, nếu đã vậy thì bản thân còn mặt dày ở đây làm gì. Nhưng khi hắn vừa bước đến cửa, thì bị nhị hoàng tử gọi lại.