Muốn Dịch Thiên đưa mình vào, bản thân bắt buộc phải là người hữu dụng. Nhưng bên cạnh hắn có không ít người tài, ruốt cuộc phải thể hiện bản lĩnh của mình ở việc gì đây?
Nhị Hạ đi đến nhà bếp, mua chuộc ngự trù để mình chính tay nấu cơm. Sau khi các cung nữ bưng thức ăn vào, đám thuộc hạ phải kiểm tra thật kĩ lưỡng mới có thể dùng. Bọn họ không thể không khen tay nghề của ngự trù Bắc Lịch quá giỏi, nấu món ăn của Nam Đông không kém Loan Thực lầu. Nhưng Dịch Thiên lại cảm thấy hương vị này rất quen thuộc, hình như lần trước đã ăn ở nhà Nhị Hạ.
" Sao hả! Rất ngon đúng không?"
Nhị Hạ đột nhiên xuất hiện sau lưng khiến Dịch Thiên bị giật mình một phen.
" Những thứ này là ngươi làm?"
" Phải! Ta sợ ngự trù trong cung nấu không hợp với khẩu vị của Dịch đại nhân, nên mới cố ý xuống bếp trổ tài 1 phen. Thế nào, ngài thích chứ?"
" Cũng tạm! Tuy không ngon bằng Loan Thực lầu, nhưng ít ra cũng được ăn đồ của Nam Đông."
" Đại nhân! Rõ ràng những món ăn này còn ngon hơn của Loan Thực lầu mà."
Tên thuộc hạ vừa nói được một câu, Dịch Thiên liếc mắt 1 cái, hắn liền ngậm mồm lại.
Nhị Hạ không thể không nói Dịch Thiên là 1 tên cứng đầu, khen người ta 1 chút thì đã sao? Lẽ nào còn sợ bị người ta ăn thịt không bằng, hay là sau khi khen xong người khác hắn sẽ chết?
" Dịch đại nhân!"
" Chuyện gì?"
" Ngày mai ngài vào cung gặp hoàng thượng, có thể..."
" Không thể!"
Kết quả này Nhị Hạ sớm đã lường trước, nhưng ngày mai cô ta bắt buộc phải vào được nội cung, bắt buộc phải tiếp cận được ba vị hoàng tử.
" Dịch đại nhân!"
" Tỷ tỷ ngươi chưa từng nói rằng ngươi không được xen vào chuyện của ta sao?"
" Tỷ tỷ đã từng nói như vậy, nhưng tỷ ấy cũng nói to bắt buộc phải hoàn thành nhiệm vụ. Nếu không tỷ ấy sẽ không tha cho ta."
" Cô ta và ngươi là tỷ muội, lẽ nào còn dám hại ngươi."
" Tỷ tỷ ta rất nhẫn tâm, nếu ta không hoàn thành nhiệm vụ, tỷ ấy thực sự sẽ giết ta đấy. Dịch đại nhân, cầu xin ngài dẫn ta vào cung đi mà. Ta chỉ cần vào được nội cung, còn ngài muốn làm gì hay gặp ai, ta tuyệt đối không can thiệp vào."
" Ngươi sống chết liên quan gì đến ta?"
" Sao ngài có thế nhẫn tâm như vậy, tốt xấu gì ta cũng là đồng đội của ngài trong suốt một thời gian dài. Ngài lại bỏ mặc sinh tử của đồng đội mình như vậy sao"?
" Đây không phải là Võ Thanh Ti, ngươi cũng không được hoàng thượng phái tới đây, sao có thể là đồng đội của ta được?"
Nhị Hạ biết bằng cách bình thường không thể thuyết phục Dịch Thiên, chỉ đành dùng đến tuyệt chiêu.
Nhị Hạ bưng một bát canh đến, còn cười một cách quỷ mị. Dịch Thiên cảm thấy khó hiểu, nghi ngờ không biết tên thư sinh này lại tính giở trò gì.
Đột nhiên Dịch Thiên cảm thấy choáng váng, đầu óc quay cuồng, toàn thân nóng ran. Trước mặt xuất hiện một thân ảnh quen thuộc khiến hắn vô cùng bất ngờ.
" Cửu Châu công chúa! Sao người lại ở đây?"
" Dịch đại nhân, ta đến thăm ngài đây."
Dịch Thiên vui vẻ tiến lên phía trước, nhưng ngay sau đó liền dừng lại.
" Không đúng! Sao công chúa có thể đến đây để thăm ta? Nàng ấy sẽ không bao giờ gọi ta là Dịch đại nhân, nàng ấy luôn gọi ta là tên biến thái, kẻ bám đuôi. Nàng sẽ không nói chuyện thân mật với ta như vậy, ngươi là giả, ngươi là công chúa giả!"
Nhị Hạ không ngờ trong lúc thần trí không tỉnh táo, Dịch Thiên vẫn thông minh như vậy, có thể nhận ra công chúa trước mặt là giả.