Võ Thần Nghịch Thiên: Ma Phi Chí Tôn

Quyển 3 - Chương 42: khiếp sợ!



Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Ánh mặt trời bao phủ khắp quảng trường ầm ĩ, mọi người đều lấy linh thú mình khế ước ở trong Trận Tháp ra, trong nháy mắt, toàn bộ quảng trường đều lập loè ánh sáng.

“Trường Tùng sư huynh lại khế ước hai mươi linh thú cấp bậc Thiên Linh!”

Bỗng nhiên, một tiếng kêu sợ hãi chợt truyền đến, cả kinh tất cả mọi người bất giác đưa qua ánh mắt.

Khi bọn họ thoáng nhìn linh thú dàn hàng đứng ở phía sau Cao Trường Tùng, nhịn không được hít một ngụm khí lạnh. Hai mươi Thiên Linh, hoàn toàn có thể khiến mọi người bùng nổ!

Cốc Thần khẽ vuốt chòm râu, đắc ý nói: “Trường Tùng, ta nhớ rõ con không có mang bất kì trận pháp gì tiến vào Trận Tháp, cho nên, hai mươi trận pháp cửu cấp này hẳn là con luyện chế ngay tại chỗ đi?”

Cao Trường Tùng nhíu mày, mặt mày chứa tia lạnh lùng.

“Không sai, xác thật là con luyện chế ngay tại chỗ!”

Xôn xao!

Đám người ở một khắc này loạn cả lên, tất cả mọi người khiếp sợ nhìn Cao Trường Tùng.

Ba canh giờ ngắn ngủn, hắn lại luyện chế ra hai mươi trận pháp cửu cấp? Gia hỏa này quá thiên tài! Há là người bình thường có thể so sánh?

Thành tích của Cảnh Tú Tú cũng không tồi, khế ước mười lăm linh thú cấp bậc Tụ Linh và tam linh thú Chân Linh, đương nhiên, linh thú Chân Linh lại là được Cao Trường Tùng trợ giúp mới khế ước thành công. Cho dù như thế, thành tích của nàng ta cũng đã được rất nhiều người lau mắt mà nhìn.

Rất nhanh, tất cả mọi người lấy ra khế ước thú của mình, toàn bộ quảng trường, cũng chỉ dư lại một mình Quân Thanh Vũ…

“Tới lượt ngươi.”

Diệp Thu lạnh lùng nhìn Quân Thanh Vũ.

Xoạt!

Trong khoảnh khắc, ánh mắt mọi người đều chuyển về phía Quân Thanh Vũ, như muốn nhìn xem nàng có thể lấy ra khế ước thú cấp bậc gì…

Trong lòng Quân Thanh Vũ có chút chần chờ, cho nên, chậm chạp đều không đưa khế ước thú của nàng ra.

“Hừ!” Cốc Thần hừ lạnh một tiếng, khinh bỉ cong khóe môi lên: “Sẽ không phải nàng cái gì cũng đều không có được chứ, bởi vậy mới không dám lấy ra khế ước thú của bản thân?”

Nghe được lời này, mọi người tranh nhau gật đầu, xem bộ dáng do dự này của nàng, như cái gì cũng đều không có lấy được tay…

“Quân Thanh Vũ.” Cảnh Tú Tú nâng cằm, trên khuôn mặt cao quý lãnh diễm mang theo một vẻ trào phúng cười lạnh: “Cho dù cái gì ngươi cũng đều chưa từng bắt được, ngươi cũng nên nói ra, hoặc là nhận thua! Nếu không, ngươi là đang làm mất mặt Cảnh gia chúng ta! Mà thuật luyện trận của ngươi kém như thế, không nên tới tham gia thi đấu, còn tự đại lập đánh cuộc, như thế cuối cùng ngươi lại hại chính ngươi!”

Quân Thanh Vũ như không nhận thấy được cười nhạo của Cảnh Tú Tú, đưa mắt nhìn về phía Diệp Thu phía trước, giọng không nhanh không chậm: “Nếu ngươi đáp ứng, sẽ không mạnh mẽ đòi linh thú ta khế ước, vậy…… Ta sẽ lấy nó ra!”

“Ha ha!” Diệp Thu cười to hai tiếng: “Vị cô nương này, ngươi yên tâm đi, trong Trận Tháp của ta cái gì cũng đều không có, nhưng linh thú thuộc một ít cấp thấp tương đối nhiều, càng cuồn cuộn không ngừng cung hóa, cho nên, ta tuyệt đối sẽ không đòi linh thú ngươi khế ước!”

Chỉ cần không phải là linh thú Thần Đan, tùy tiện phái người là có thể đi bắt mấy đầu ném vào trong Trận Tháp, mà cường giả Thần Đan trong Liên Minh Luyện Trận vốn là không nhiều lắm, có thể đếm được trên đầu ngón tay, mấy người kia cũng là quyền cao chức trọng, ông ta không thể phái bọn họ đi bắt linh thú?

“Được rồi.”

Được Diệp Thu bảo đảm, Quân Thanh Vũ khẽ thở ra, vung bàn tay lên, một trận pháp bị nàng nắm ở trong tay…

Ầm!

Ánh lửa mãnh liệt từ trong trận pháp trước mặt nàng khuếch tán ra, nhiễm đỏ khắp không trung, ở dưới ngọn lửa kia, một Hồng Hạc khổng lồ vẫy cánh, ánh mắt từ trên cao nhìn xuống mọi người phía dưới…

“Một đám ngu xuẩn!”

Không sai, bọn người kia rõ ràng là một đám ngu xuẩn. Lại nói Hồng Hạc nó là linh thú cấp thấp? Ngươi con mẹ nó mới là cấp thấp, nó đường đường là một Thần Đan lại chịu vũ nhục này, thật sự ai cũng không thể chịu được!

“Hỏa… Hồng Hạc!”

Ầm!

Diệp Thu đột nhiên đứng lên, hai mắt nhìn chằm chằm Hồng Hạc lượn quanh ở trên bầu trời, như là đã chịu kinh hách, cả người đều ngây ngốc…

Hồng Hạc ở trong cảnh giới Thần Đan coi như đứng đầu, Diệp Thu cũng không phải không nghĩ tới khế ước Hồng Hạc, nhưng mà, Hồng Hạc này quá giảo hoạt, tốc độ lại cực nhanh, căn bản không cho ông ta cơ hội, hơn nữa lấy tính tình cao ngạo của nó, nếu bị nhân loại khế ước không bằng hồn phi phách tán!

Cho nên, ông ta vẫn luôn không ép nó, miễn cưỡng tìm linh thú Thần Đan khác. Chỉ là so với Hồng Hạc, Thần Đan khác rõ ràng không có tốc độ và công kích bằng nó…

Hiện giờ, nó lại bị những người khác khế ước?

Rốt cuộc nữ nhân này là làm được như thế nào!

“Linh thú Thần Đan, lại là linh thú Thần Đan…” Sắc mặt Cảnh Tú Tú tái nhợt, lẩm bẩm tự nói.

Như là bị một chân dẫm xuống, vào giờ phút này tất cả cao ngạo của nàng đều bị dẫm đến dập nát.

“Ha ha ha!” U Minh Thiên Tôn cười to hai tiếng, giữa mày lộ ra vẻ âm trầm: “Cốc Thần, một linh thú Thần Đan của đồ nhi ta, hoàn toàn có thể bạo thành tích của Cao Trường Tùng, hơn nữa dẫn đầu rất xa, hiện tại ngươi còn có cái gì để nói?”

Lúc này vẻ mặt của Cốc Thần khiếp sợ, môi trắng bệch, thật lâu sau mới nghe thấy ý của U Minh Thiên Tôn, nghiến răng nghiến lợi nói: “U Minh Thiên Tôn, thi đấu cũng không có quy định không thể mang trận pháp vào trong Trận Tháp, ai biết có phải ngươi từ nơi nào lấy tới một trận pháp thập cấp giao cho nàng hay không?”

U Minh Thiên Tôn cười lạnh một tiếng, cũng không biện giải nhiều, nhưng Hồng Hạc lại khinh thường hừ một tiếng, nhân loại kia chẳng những là tự mình luyện chế ra trận pháp thập cấp, còn ở dưới uy hiếp của nó hoàn thành luyện chế.

Những người này thua không nhận, còn tùy tiện lấy cớ, nhân loại quả thật là một loại sinh vật âm hiểm…

Nhưng rất hiển nhiên, những người khác lại tán thành lời Cốc Thần nói.

“Ta nói sao nàng có thể khế ước linh thú cấp bậc Thần Đan, thì ra là bởi vì gian lận.”

“Trường Tùng sư huynh đều chỉ là Luyện Trận Sư cửu cấp, sao nàng có thể đạt đến thập cấp? Này quá không hiện thực…”

Mọi người châu đầu ghé tai, đáy mắt tràn ngập khinh thường.

So với Cao Trường Tùng luyện chế ra hai mươi trận pháp cửu cấp ngay tại chỗ, Quân Thanh Vũ gian lận không thể đạt được tôn trọng của bọn họ.

Đương nhiên, gian lận kia chỉ là bọn hắn tự cho là đúng mà thôi.

“Khụ khụ!”

Diệp Thu ho khan hai tiếng, cao giọng nói: “Nếu thí luyện so đấu đã kết thúc, chắc chắn các ngươi cũng ở trong trận tháp thu hoạch phong phú, kế tiếp chúng ta tiến hành tỷ thí tiếp theo, đề mục trận tỷ thí này chính là linh thú khế ước của các ngươi.”

Nghe được lời này, mọi người nhìn nhau, ánh mắt khó hiểu nhìn về phía Diệp Thu.

Diệp thu tiếp tục nói: “Dùng linh thú làm chủ đề tới luyện chế trận pháp, tất cả trận pháp đều không hạn chế cấp bậc, chỉ cần có quan hệ với linh thú, các ngươi có thể luyện chế trận pháp làm linh thú tăng thực lực lên thời gian ngắn ngủi, ai luyện chế trận pháp có tác dụng lớn nhất, người đó là quán quân thi đấu lần này.”

Khi nói chuyện, ánh mắt ông ta lại quét về phía Quân Thanh Vũ, khóe môi khẽ cong lên một độ cong.

Lần này luyện chế ở trước mặt mọi người, sợ là nàng không thể gian lận…

Cao Trường Tùng khẽ nheo hai mắt lại, đi đến trước mặt Quân Thanh Vũ, mặt lạnh lùng nói: “Thí luyện so đấu ta bại bởi ngươi, không phải bởi vì ngươi mạnh hơn ta, mà là ngươi thông minh hơn ta, biết vì đạt được thắng lợi không chừa thủ đoạn! Nếu ta cũng làm như thế với ngươi, ngươi tuyệt đối không thắng được! Nhưng trận thi đấu tiếp theo, cần dựa vào đều là năng lực của mình, cho dù đầu cơ trục lợi nhiều cũng không có tác dụng, ngươi tự giải quyết cho tốt!”

Thấy U Minh Thiên Tôn và Quân Thanh Vũ đều không mở miệng giải thích, mọi người lại đều cho rằng nàng dựa vào gian lận khế ước Hồng Hạc.

Không nghĩ tới, bọn họ chì là lười đến giải thích mà thôi.

Bởi vì thi đấu, sẽ chiêu cáo tất cả với hậu thế, căn bản không cần bọn họ mở miệng…

“Tiểu chủ nhân, ngươi định luyện chế trận pháp gì?”

Trong linh hồn truyền ra giọng nói già nua của Vô Đạo lão nhân.

Quân Thanh Vũ trầm ngâm nửa ngày, ngẩng đầu nhìn về phía ánh mắt chờ mong của Hồng Hạc trên bầu trời, nhàn nhạt cười: “Trận pháp thập cấp, Hóa Hình Trận, loại trận pháp này là trợ giúp một ít linh thú thần giai đã chịu tổn thương ngoài ý muốn hoặc duyên cớ khác làm cho không thể thành công hóa thành hình người, đây là thứ hiện tại Hồng Hạc cần nhất…”

“Ha ha.” Vô Đạo lão nhân cười hai tiếng: “Ta biết ngươi khẳng định sẽ luyện chế Hóa Hình Trận, nhưng Hóa Hình Trận càng khó khăn hơn Khế Ước Thú, coi như là trận pháp đứng đầu trong trận pháp thập cấp.”

Quân Thanh Vũ cười: “Nếu ta đã thành công luyện chế ra trận pháp thập cấp, vậy… Sẽ không thất bại, ta cũng không cho phép mình thất bại!”

Lúc này, nàng không phải là tỷ thí vì mình, mà là vì lúc trước ở dưới thủ hạ của Tiên Tông vì bảo vệ nàng mà U Minh Thiên Tôn không tiếc bại lộ ra bản thân.

Cho nên, cho dù như thế nào nàng đều phải đánh bại Cao Trường Tùng…

Quân Thanh Vũ hít một hơi thật sâu, lấy dược liệu đã sớm chuẩn bị tốt ra.

“Hả?” Cốc Thần nhíu mày, nhìn chằm chằm dược liệu Quân Thanh Vũ lấy ra: “Vì sao ta lại không biết nàng muốn luyện chế chính là trận pháp gì?”

Sao có thể! Tốt xấu gì ông ta cũng là một Luyện Trận Sư thập cấp, lại không biết nàng luyện chế chính là trận pháp gì…

Nếu nói chỉ là tùy ý luyện bừa, vậy cũng không có khả năng, đây không phải là hồ nháo sao?

“Mặc kệ như thế nào, U Minh Thiên Tôn cũng chỉ là một Luyện Trận Sư bát cấp, cho dù đồ đệ của ông ta có thiên tài, nhiều nhất cũng chỉ có thể ở bát cấp, mà Trường Tùng đã tới cửu cấp rồi, là tuyệt đối không có khả năng bại bởi nàng!”

Nghĩ đến đây, Cốc Thần dần thở phào nhẹ nhóm…

Nếu không có danh sư dạy dỗ, Luyện Trận Sư rất khó đột phá, dù sao mỗi khi đột phá một bậc, cần học tập đó mới là chân thật.

Nhưng mà, sao Cốc Thần có thể biết, Luyện Trận Sư dạy dỗ Quân Thanh Vũ đều không phải là U Minh Thiên Tôn, mà là Vô Đạo lão nhân luôn giấu ở trong Chu Tước Bảo Đỉnh…

Ngay cả Quân Thanh Vũ cũng không biết rốt cuộc lão nhân kia là cấp bậc gì.

Xoạt!

Địa Tâm Chi Hỏa bốc cháy mãnh liệt, ở trên đồ án trận pháp đã vẽ du đãng qua, hình thành một phù văn màu xanh lục, tỏa ra ánh sáng mãnh liệt, thập phần rực rỡ lóa mắt…

Ánh mắt Quân Thanh Vũ ngưng trọng, tất cả tầm mắt đều đặt ở trên trận pháp trước mặt, như đám người ồn ào xung quanh nàng đều bỏ qua, toàn bộ thế giới đều chỉ có một mình nàng…

Cảnh Tú Tú cười lạnh nhìn Quân Thanh Vũ, rất nhanh thu ánh mắt lại, theo nàng, nữ nhân này căn bản không thể đạt được đệ nhất thi đấu, lúc đó, sư phụ của nàng, sẽ bởi vì nàng cuồng ngạo tự đại tự mình hại mình ở trước mặt mọi người…

Mà nghĩ đến tình cảnh kia, Cảnh Tú Tú hất cằm, trong lòng cười lạnh càng sâu.

Quân Thanh Vũ, nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, mặc dù ngươi là biểu tiểu thư của Quân gia Thần Môn, nhưng còn có người mạnh hơn ngươi!

Ngươi tổn thương Cảnh gia, rồi sẽ gặp phải báo ứng!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv