Khôi Lỗi vừa mới rời đi thì đã lập tức cảm thấy được một cỗ hấp lực cực lớn từ Hỏa Long chi hải ở phía dưới truyền đến, khiến cho hắn không kìm được mà phải lắc lư vài cái.
Tuy nhiên, cũng chỉ là lắc lư mà thôi. Ngay sau đó ở trên người Khôi Lỗi đã phát ra một đạo quang mang ôn nhuận, thân thể lập tức ổn định lại.
Nơi này cũng không thuộc về Thần giới, mà là ở bên trong Hỏa Long thi thể, xem như là một loại không gian đặc biệt. Nếu như sử dụng thực lực vượt qua Thâu Tiên Tá Thọ cảnh thì cũng sẽ không bị Thiên Đạo phát hiện ra.
Sưu!
Sau một khắc, Khôi Lỗi đã đi tới trước mặt Hỏa Long chi thạch. Hắn cúi đầu nhìn kiện bảo bối mà tất cả mọi người đều muốn tranh đoạt này.
- Lên!
Bàn tay của Khôi Lỗi duỗi ra, nắm thẳng về phía Hỏa Long chi thạch.
Ầm ầm!
Dưới lực lượng cực lớn từ bàn tay của hắn, Hỏa Long chi thạch có bộ dáng giống như núi băng ở trên mặt nước lại lần nữa lắc lư.
- Chẳng lẽ hắn sắp thành công rồi hay sao?
- Khôi Lỗi cường giả Thâu Tiên Tá Thọ cảnh, bản thân đã dùng chất liệu rất mạnh để luyện chế, có lẽ quả thực cũng có khả năng này…
- Để cho hắn cầm đi như vậy, quả thực ta có chút không cam lòng ah...
- Không có gì là không cam lòng cả. Một khi hắn lấy đi thì chúng ta trực tiếp động thủ cướp đoạt, chỉ cần còn chưa có rời khỏi được nơi này. Như vậy cuối cùng nó thuộc về ai còn chưa nhất định a…
Nhìn thấy Hỏa Long chi thạch đang lắc lư, mọi người nhìn nhau, hai tay cũng lặng lẽ xiết chặt lại.
Tuy rằng Lưu Mộc vương tử có được Khôi Lỗi cường giả Thâu Tiên Tá Thọ cảnh. Thế nhưng bọn hắn cũng không phải là đèn cạn dầu, chỉ cần đối phượng có thể đe lấy đi Hỏa Long chi thạch ở trước mắt. Như vậy bọn hắn cũng dám ra tay cướp đoạt!
Chỉ cần đối phương còn chưa có rời khỏi nơi này. Khi đó hươu chết về tay ai còn không có nhất định a.
Xì xì xì xì...!
Hỏa Long chi thạch trồi lên trên mặt nước, cũng giống như đám người Độc Giác, Ma Nghiêm trước đó. Hỏa Long chi tâm nhẹ nhàng vận chuyển, một cỗ lực lượng cực nóng đột nhiên sinh ra, lan tràn thẳng tới bàn tay của Khôi Lỗi.
- Phong ấn!
Nhìn thấy cỗ lực lượng này, Khôi Lỗi Thâu Tiên Tá Thọ cảnh nhướng mày. Cái tay còn lại tạo thành chưởng ấn mạnh mẽ bao trùm xuống, một đạo phong ấn hình dáng như quả cầu lập tức bao phủ Hỏa Long chi thạch vào bên trong.
Tuy rằng Hỏa Long chi thạch lợi hại, thế nhưng chung quy cũng chỉ là vật vô chủ, cũng không có sinh ra ý thức đặc biệt của mình. Mà cường giả Thâu Tiên Tá Thọ cảnh đã siêu việt Hoàng cảnh viên mãn, đứng sừng sững ở dưới Thiên đạo. Song phương giao phong, lực lượng không có gì là không đốt vừa rồi của Hỏa Long chi thạch lập tức bị áp chế lại. Bị giam cầm vào bên trong, muốn lao ra ngoài nhưng lại bất lực.
- Ha ha, quả nhiên có thể thực hiện được.
Lưu Mộc vương tử vốn đang có chút bận tâm nhìn thấy một màn như vậy cũng không nhịn được mà cười ha hả một tiếng.
Lúc tế ra Khôi Lỗi, bản thân hắn vẫn còn có chút bận tâm. Dù sao bóng đen vừa rồi mọi người liên tục thất bại thật sự quá lớn, khiến cho hắn có chút không dám xác định. Thế nhưng giờ phút này nhìn thấy Khôi Lỗi đã thành công phong ấn lại Hỏa Long chi thạch, rốt cuộc hắn cũng không áp chế được loại tâm tình này.
Chỉ cần Khôi Lỗi triệt để phong ấn thứ này lại. Hắn lại thu vào nạp vật giới chỉ, khi đó Vạn Giới Vũ Y cũng là của hắn. Lần thí luyện này chẳng khác nào đã trổ hết tài năng, sẽ được bệ hạ coi trọng.
Sưu!
Trong lúc đang cười to thì Hỏa Long chi thạch bị giam cầm ở trên không trung nhoáng lên một cái rồi lập tức biến mất.
- Hắc hắc, Lưu Mộc, muốn độc chiếm Hỏa Long chi thạch, cũng không có dễ dàng như vậy a!
Thấy Hỏa Long chi thạch đã biến mất, tất cả mọi người lập tức hiểu rõ, nhất định thứ này đã bị hắn thu vào bên trong nạp vật giới chỉ. Cho nên tất cả đều liên tục kêu to, vây quanh hắn vào bên trong.
- Trở lại!
Thấy thái độ của tất cả mọi người, Lưu Mộc vương tử cũng đã sớm biết. Lúc này hắn quát mọt tiếng, Khôi Lỗi lại một lần nữa bay trở về bên người của hắn.
- Chủ nhân, Hỏa Long chi thạch...
Khôi Lỗi vừa đi tới bên người hắn đã phủ phục xuống đất, trong mắt tràn ngập vẻ nghi hoặc. Đnag định nói điều gì đó, thế nhưng còn chưa nói xong đã bị Lưu Mộc vương tử ngắt lời:
- Ngươi đi về trước coi chừng Hỏa Long chi thạch, đừng để cho nó xảy ra vấn đề gì. Những chuyện còn lại giao cho ta a!
Nói xong hắn cũng mặc kệ ý kiến của đối phương, tinh thần khẽ động, tức thì thu hắn vào bên trong nạp vật giới chỉ.
Sưu!
Ngay khi Khôi Lỗi tiến vào nạp vật giới chỉ, một hạt tro bụi cũng từ trên người của hắn rơi xuống. Lại lặng lẽ bay về phía phương hướng Nhiếp Vân, dù là ai cũng không phát hiện ra được.
- Ha ha, các ngươi muốn động thủ với ta? Ngại quá, tại hạ bận rộn, không thể bồi tiếp a!
Lấy đi Khôi Lỗi, Lưu Mộc vương tử đắc chí vừa lòng, miệng cười to một tiếng, trong lòng vội vàng mặc niệm ba lần câu ta muốn rời đi!
- Đừng để cho hắn đi...
- Một khi để cho hắn rời khỏi nơi này thì chúng ta sẽ triệt để thua...
- Cùng nhau động thủ...
Thấy hắn ta muốn đi, tất cả mọi người đều quýnh lên, đồng thời ra tay, từng đạo lực lượng giống như là cuồng phong bạo vũ đánh úp lại Lưu Mộc vương tử đang ở chính giữa.
Mọi người tốn sức thiên tân vạn khổ cũng là vì Hỏa Long chi tâm. Một khi để cho đối phương đi ra ngoài thì kỳ vọng của tất cả mọi người cũng sẽ biến mất. Vì kế hoạch ngay hôm nay cũng chỉ có thể nghĩ biện pháp giữ hắn lại. Hoặc là nghĩ biện pháp làm cho hắn để lại Nạp vật giới chỉ!
- Muốn giữ chân ta ở lại sao? Đã muộn rồi.
Nhìn thấy công kích của mọi người, dường như Lưu Mộc vương tử cũng đã sớm có chuẩn bị. Hắn lấy ra một cái ngọc bài rồi nhẹ nhàng sờ lên bên trên. Trên người lập tức có một đạo lực lượng phòng hộ nhộn nhạo lan tràn ra bên ngoài.
Dưới cỗ lực lượng này ngăn cản, công kích của tất cả mọi người lập tức bị ngăn cản một chút. Cho dù chỉ là một phần ngàn hô hấp, thế nhưng đối với hắn cũng đã đủ rồi.
Sưu!
Trong thời gian ngắn như vậy Lưu Mộc vương tử đã niệm xong ba lượt câu ta muốn rời đi, ngay sau đó đã có một cỗ lực lượng khổng lồ vọt tới. Thân thể hắn giống như đã bị thứ gì đó xa lánh, thân thể lóe lên, lập tức biến mất tại chỗ.