Không biết qua bao lâu, thạch bích trước mắt đột ngột biến thành một mảnh tro bụi, triệt để biến mất khỏi thế gian, Nhiếp Vân cũng bởi vậy từ trong ý cảnh đặc thù thanh tỉnh lại.
- Không hổ là vô thượng công pháp, kiếp trước ta lý giải vậy mà cũng không chính xác, may mắn tu luyện còn chưa sâu, còn có thể thay đổi đến trên đường chính xác...
Chứng kiến thạch bích biến thành bụi phấn, Nhiếp Vân biết rõ ba ngày đã qua. Nhắm mắt nhớ lại ba ngày lấy được cảm ngộ, cảm khái không thôi.
Kiếp trước tu vi cùng kiến thức của mình đều quá thấp, mặc dù có vô thượng bí tịch bày ở trước mặt, lĩnh ngộ lại ngay cả một hai phần mười cũng không có, dù như thế, cũng luyện đến Huyệt Khiếu cảnh đỉnh phong, đủ thấy hai bộ công pháp này cường đại!
May mắn tấn chức tu luyện còn chưa đủ sâu, hoàn toàn có thể sửa đến lộ tuyến chính xác, tiếp tục tu luyện, để cho thực lực tiến bộ nhanh hơn!
- Ân? Thực lực Chân khí của ta, sao gia tăng lên nhiều như vậy?
Trong nội tâm đang may mắn, đột nhiên tinh thần lực của Nhiếp Vân rơi vào trong Khí Hải, con mắt nhịn không được trợn tròn.
Không nghĩ tới ba ngày thời gian, thực lực chân khí của mình vậy mà tăng lên hơn gấp đôi, đạt đến 5000 Tượng lực!
Từ 2000 Tượng lực đến 5000 Tượng lực, dựa theo tu luyện bình thường mà nói, mặc dù tốc độ tấn cấp của mình nhanh, không có ba năm chỉ sợ cũng khó hoàn thành, ngắn ngủn ba ngày thì đến được. Quả thực không thể tưởng tượng nổi!
- Chẳng những lực lượng chân khí gia tăng, lực lượng linh hồn của ta... Vậy mà gia tăng nhiều như vậy. Thậm chí đã đạt tới Khí Hải đỉnh phong, sắp Đại viên mãn rồi?
Xem xong lực lượng chân khí, Nhiếp Vân cảm thụ tinh thần lực của mình thoáng một phát, hưng phấn thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
Tinh thần lực còn gọi là linh hồn lực, Khí Hải Cửu Trọng Thiên tu luyện Khí Hải đan điền, muốn vào Bí Cảnh, thì phải tu luyện linh hồn, lão tổ của Thất hoàng tử là bằng vào linh hồn pháp tắc nhập đạo, thành công tấn cấp Bí Cảnh. Hiện tại tuy tinh thần lực của Nhiếp Vân không kém, nhưng so với cường giả Bí Cảnh, vẫn là chênh lệch xa, muốn đột phá Chí Tôn cảnh, nhất định phải để cho linh hồn tinh tiến!
Mà linh hồn tinh tiến, không có công pháp đặc thù, cũng không có đan dược bổ dưỡng, muốn tiến bộ cực kỳ khó khăn.
Kiếp trước Nhiếp Vân từ Chí Tôn đỉnh phong tấn cấp Bí Cảnh, liền hao phí suốt 27 năm thời gian!
Tấn cấp Bí Cảnh, linh hồn lực phải đạt tới Khí Hải Đại viên mãn.
Linh hồn lực chia làm: Khí Hải cấp, Linh cấp.
Khí Hải tu luyện giả, không liên lụy bao nhiêu lực lượng linh hồn. cường giả Bí Cảnh bất đồng, chân khí lột xác, toàn bộ nhờ linh hồn lực kéo, linh hồn lực yếu, thực lực liền yếu, các loại cảnh giới lĩnh ngộ không ra, tấn cấp liền khó khăn!
Khí Hải cấp, Linh cấp, từng cái đều phân sơ cấp, trung cấp, cao cấp, đỉnh phong, Đại viên mãn!
Muốn tấn cấp Bí Cảnh, linh hồn lực phải đạt tới Khí Hải cấp Đại viên mãn, chỉ có đạt tới loại cảnh giới này, mới có thể lĩnh ngộ các loại bí pháp, lĩnh ngộ ra đạo của bản thân.
Về phần Tiên cảnh, quá mức cường đại, thậm chí rất nhiều cường giả Đoạt Thiên Tạo Hóa Cảnh cũng không đạt tới.
Nhiếp Vân chiến thắng Tâm Ma, hình thành Huyết Đồng đan điền, tinh thần lực đã có một lần bay vọt, bất quá cũng chỉ là Khí Hải cao cấp mà thôi, khoảng cách đỉnh phong còn có một đoạn rất dài, không nghĩ tới ba ngày đốn ngộ, lại để cho thực lực của mình tăng trưởng, đồng thời tinh thần lực cũng một lần hành động bay vọt đến Khí Hải đỉnh phong, cách Đại viên mãn cũng chỉ có một tia!
Loại linh hồn lực này phối hợp thiên phú đặc thù của Huyết Đồng sư, cho dù cường giả Thiên bảng, chỉ sợ mình cũng có thể quát một tiếng liền chết!
Đáng sợ!
Có thể nói lần này tinh thần lực tấn cấp, biên độ còn lớn hơn chân khí!
- Tinh thần lực gia tăng, rất nhiều chiêu số kiếp trước đều có thể sử dụng rồi, không tệ, lần này thật sự là đến đúng rồi!
Thân thể chấn động, diệt hết tro bụi trên quần áo, Nhiếp Vân từ trong sơn động đứng dậy.
Kiếp trước thực lực của mình tăng nhiều, trở thành một đời bá chủ là ở Phù Thiên đại lục, rất nhiều chiêu số bí pháp đều cần tinh thần lực thúc dục, trước kia thực lực quá thấp căn bản không đủ để thi triển ra, hiện tại linh hồn lực đạt tới Khí Hải cấp đỉnh phong, thực lực so với trước đâu chỉ gia tăng lên gấp đôi!
- Tu Du Tẩu tiền bối, tại hạ Nhiếp Vân nhận được đại ân, nếu quả thật có cơ hội gặp mặt, nhất định máu chảy đầu rơi cũng không tiếc!
Hít sâu một hơi, Nhiếp Vân nhìn thạch bích trước mặt đã biến thành bụi phấn quỳ xuống.
Kiếp trước kiếp này có thể đạt tới loại tình trạng này, trên thực tế tất cả đều là Tu Du Tẩu ban tặng, phải hảo hảo cảm tạ.
Trịnh trọng dập đầu mấy lần, lúc này Nhiếp Vân mới đứng dậy, bước nhanh đi ra ngoài, thạch bích biến thành bụi phấn, trận pháp ẩn nấp bên ngoài cũng biến mất không thấy gì nữa, mặc dù lần sau lại đến, nơi đây cũng chỉ là một mảnh phế tích, không có bất cứ ý nghĩa gì rồi.
- Tốt, trở lại Thần Phong Thành a!
Đi ra sơn động, thân thể nhoáng một cái liền bay lên.
Thời điểm đến, tuy tốc độ nhanh hơn Chí Tôn đỉnh phong bình thường không ít, nhưng so với hiện tại vẫn chênh lệch quá nhiều, thời điểm đến dùng ba ngày, trở về ngay cả một ngày cũng không tới, liền chứng kiến Thần Phong Hoàng thành xuất hiện ở trước mắt.
- Nhiếp Vân, ngươi trở về rồi...
Mới vừa vào Hoàng thành, liền chứng kiến Bách Hoa Tu cùng Mộ Thanh, Mộ Hà chạy ra đón chào, nói chuyện chính là Bách Hoa Tu, lời mới nói một nửa liền ngừng lại, vẻ mặt kinh ngạc, con mắt sắp rơi xuống.
Trước kia nàng nhìn thiếu niên chỉ cảm thấy khí tức của hắn lăng lệ ác liệt, thực lực thâm bất khả trắc, tinh thần lực bình thường, nhưng bây giờ, vừa nhìn thấy liền cảm giác ánh mắt của hắn như biển cả thâm uyên, mang theo Thôn Phệ Chi Lực mãnh liệt, nhìn nhiều một hồi, đã cảm thấy trời đất quay cuồng, tùy thời cũng có thể té xỉu!
Tinh thần lực của mình đạt tới Khí Hải cao cấp a, thực lực như vậy nhìn lên một cái đã cảm thấy chóng mặt, hắn nên đạt tới thực lực gì?
- Ngươi... Linh hồn lực của ngươi...
Bách Hoa Tu lòng tràn đầy rung động.
- Ha ha, chợt có cảm ngộ mà thôi!
Nhiếp Vân cũng không nhiều lời, cười nhạt một tiếng, tinh thần lực thu lại, con mắt lần nữa trở nên bình thường, không khác người bình thường chút nào.
- Ngẫu nhiên có cảm ngộ?
Nghe được thoại ngữ không thèm để ý của thiếu niên, ba người Bách Hoa Tu liếc mắt nhìn nhau, đều cảm thấy sắp muốn điên.