Bay từ không trung xuống dưới, đi vào tửu lâu, tìm tới gần phân bộ Hạo Thiên lâu liền ngồi xuống.
Tuy y quán mở ra thời gian không dài nhưng phí hẹn trước là một vạn thần thạch, chỉ bằng vào điểm ấy Nhiếp Vân đã có thân gia xa xỉ, tiêu phí tại loại tửu lâu này cũng chẳng có gì.
Hai người gọi một bàn đồ ăn, cũng chậm rãi hưởng dụng, sắc trời dần dần tối, đêm tối hàng lâm.
- Hắn động, chuẩn bị theo dõi a!
Đột nhiên Nhiếp Vân đứng lên.
Hắn lưu lại dấu vết, thời điểm này hành động, cũng đã nói lên... Thanh niên kia chuẩn bị khởi hành, cũng nên động thủ.
- Tốt!
Diệu Âm tiên tử không nói thêm gì nữa, lần này phóng thích lực lượng bao phủ Nhiếp Vân vào trong, hai người như cơn gió bay ra khỏi tửu lâu sau đó đứng ở nơi hẻo lánh của góc đường.
Diệu Âm tiên tử không am hiểu theo dõi nhưng thực lực của nàng không phải bài trí, nàng còn mạnh hơn Viên Cửu vừa tấn cấp Hoàng cảnh viên mãn không biết bao nhiêu lần, càng không cần nói tiểu tiểu Hoàng cảnh đỉnh phong.
Đừng nói mang một người theo dõi, cho dù mang mấy người theo dõi, đối phương cũng đừng mơ tưởng phát hiện.
Hai người vừa đáp xuống, quả nhiên nhìn thấy một bóng người đi ra khỏi phân bộ Hạo Thiên lâu, hắn như bóng đen lao thẳng trên con đường.
- Là hắn?
Nhìn thấy bóng đen này, Diệu Âm tiên tử sững sờ:
- Ngươi muốn theo dõi hắn?
- Tiên tử nhận ra người này?
Nhiếp Vân hỏi.
- Đây là một trong những người phụ trạch trách phân bộ Hạo Thiên lâu thành Vân Châu, tên là Thạch Mặc, đã từng đến Thúy Ngọc Các muốn nghe ta khảy một bản, bị ta đuổi đi...
Diệu Âm tiên tử nói.
- Thạch Mặc?
Nhiếp Vân gật đầu.
Đề phòng lại đánh rắn động cỏ, hắn cũng không bảo Viên Cửu điều tra người này là ai, cũng không biết hắn có thân phận gì, lần đầu tiên nghe được cái tên này.
- Tính tình tên này như thế nào?
Nhiếp Vân hỏi.
- Ta không tiếp xúc với hắn nhiều, nghe nói không phải thứ gì tốt, tham tài háo sắc, tham luyến quyền lợi!
- Chính bởi vì nghe được những thứ này ta mới cự tuyệt, nếu không Hạo Thiên lâu được xưng tin tức thiên hạ thứ nhất, tìm kiếm người tri âm hoàn toàn có thể nhờ hắn hỗ trợ.
Diệu Âm tiên tử nói.
Tuy nàng tại Thúy Ngọc Các bán nghệ không bán thân, nhưng cũng không phải là người nào có tiền cũng có thể nghe nàng khảy đàn nhạc khúc.
Thạch Mặc đã từng là khách quen của Thúy Ngọc Các, hơn nữa thanh danh bất hảo, đối phương ý tứ rất rõ ràng, không chỉ muốn nghe nàng khảy đàn, biết rõ những chuyện này liền trực tiếp cự tuyệ không chút do dự!
Đối phó loại người này không cần phải nể tình.
- Cũng đúng, nếu như có nguyên tức, là người chính trực, muốn thu mua cũng không thu mua được.
Nhiếp Vân cười nói:
- Đi, theo sau thôi, xem bộ dạng của hắn chuyện hôm nay thất bại sẽ đi qua gặp tên đầu têu.
Không cần hắn nói, Diệu Âm tiên tử cũng biết phải làm sao, tuy không biết vì sao Thạch Mặc lại đắc tội thiếu niên trước mặt, nàng vẫn mang theo Nhiếp Vân lặng lẽ theo sau.
Diệu Âm tiên tử không hổ là cường giả hàng đầu trong Hoàng cảnh viên mãn, một đường theo dõi, nếu không Thạch Mặc không có phát hiện, ngay cả dòng người bắt đầu khởi động cũng không có người nhìn thấy.
Qua chừng một giờ, Thạch Mặc dừng lại, hắn nhìn hai bên mọt vòng, cũng không phát hiện hai người Diệu Âm theo sau, lúc này thân ảnh lao vút vào phế tích không người...
Hai người Nhiếp Vân biết rõ thời khắc mấu chốt đến, lặng lẽ theo sau, cũng khong lưu lại dấu vết và âm thanh..
Tiến vào phế tích, lập tức nhìn thấy hắn đứng trong lương đình cũ và tan vỡ, dường như đang chờ người nào đó.
Thời gian không dài, một đạo bóng đen từ trên trời giáng xuống, cũng đáp xuống lương đình.
- Xảy ra chuyện gì? Tại sao thanh danh của hắn không bị hao tổn, còn càng lúc càng lớn?
Về sau bóng đen lên tiếng, giọng nói mang theo tức giận.
- Ta còn muốn hỏi ngươi xảy ra chuyện gì đấy? Là người của ngươi chuẩn bị không tốt, giả chết bị Nhiếp Vân nhìn ra, ngay cả ta cũng tổn hại mặt mũi.
Thạch Mặc hừ lạnh một tiếng:
- Tìm ngươi ra đây là muốn nói cho ngươi biết, tuy không có thành công nhưng đó là do người của ngươi, khong quan hệ tới ta, ngươi nên giao hứa hẹn cho ta.
- Ta biết rõ! Chuyện đã đáp ứng ngươi ta, nhất định sẽ hết lòng tuân thủ hứa hẹn nhưng...
Bóng đen ngừng một chút và nói tiếp.
- Chuyện này ngươi làm không thành, chuyện sau đó còn cần ngươi làm.
- Làm thành chuyện này sẽ lập tức thực hiện hứa hẹn với ngươi, giúp ngươi trở thành người cầm quyền phân bộ Hạo Thiên lâu Vân Châu.
- Chuyện gì?
Không nghĩ tới đối phương còn muốn mình làm một chuyện mới chịu thực hiện hứa hẹn, nội tâm Thạch Mặc có chút khó chịu, tuy ngẫm lại chuyện lúc trước vẫn chưa xong, do dự một lúc vẫn hỏi.
- Một tháng sau là đại thọ của Vân Hoa Đế Quân, hi vọng ngươi có thể tới tham dự, chủ nhân nhà ta muốn ngươi thời khắc mấu chốt nói một ít lời hữu ích, cụ thể sự tình gì đến lúc đó sẽ giới thiệu kỹ càng.
Bóng đen nói.
- Vân Hoa Đế Quân là Đại Đế xếp hạng ba tại thành Vân Châu, gần với Phổ Thiên Đại Đế và Tâm Ma Đại Đế, ta sẽ tham gia đại thọ của hắn, chuyện này tốt nhất đơn giản một ít, cường giả Đế cấp nhìn mọi chuyện rất rõ ràng, ta có thể không muốn bởi vì các ngươi hiện tại không có thực hiện hứa hẹn mà đắc tội một cường giả Đế cấp!
Thạch Mặc do dự lên tiếng.
- Đây là tự nhiên, yên tâm đi, tối đa chỉ cần ngươi bình luận mà thôi, nói thêm một ít lời hữu ít, không có nguy hiểm gì!
Bóng đen thản nhiên nói.
- Vậy là tốt rồi!
Thạch Mặc gật đầu.
- Ngươi nghe qua Vân Hoa Đế Quân hay chưa?
Nhiếp Vân truyền âm hỏi Diệu Âm tiên tử.
Cường giả Đế cảnh đều là người phi thường thần bí, trong sách vở Hỏa Thần Tông có ghi chép về bọn họ không nhiều, cho nên Nhiếp Vân chỉ biết tại thành Vân Châu có chín đế, cụ thể là ai thì hắn không rõ ràng.
Trước kia chưa từng nghe qua Vân Hoa Đế Quân.
- Vân Hoa Đế Quân được xưng là đại đế đứng thứ ba thành Vân Châu, nghe nói thực lực cũng không kém gì Tâm Ma Đại Đế đứng thứ hai, hơn nữa là một trong những Đại Đế được Phổ Thiên Đại Đế tín nhiệm nhất, địa vị rất tôn sùng!
- Lần này đại thọ của hắn, nghe nói là Phổ Thiên Đại Đế tự mình yêu cầu xử lý... Cụ thể tình huống như thế nào thì ta không rõ.
Diệu Âm tiên tử truyền âm nói.
Hai người nói chuyện với nhau, hai người trong lương đình cũng nói xong, thân ảnh Thạch Mặc rời khỏi lương đình, hắn bay về nơi xa, bóng đen cũng bay vút rời đi.
- Tiếp theo chúng ta theo sau Thạch Mặc?
Diệu Âm tiên tử nhìn về phía thiếu niên.