Thấy Nhiếp Vân cùng mọi người đột nhiên biến mất, mọi người vốn xuẩn xuẩn dục động tất cả đều bị dọa sợ đến mặt biến sắc.
Chỉ có cường giả Đế cảnh mới có thể thuấn di, thiếu niên rời đi như vậy, chỉ nói rõ một sự thật... Sau lưng hắn tất nhiên có cường giả Đế cảnh làm hậu thuẫn!
Mới vừa rồi bọn họ còn muốn đánh chủ ý người này... Bây giờ suy nghĩ một chút liền lạnh mình.
- Người này...
Thấy một màn như vậy, Chu Giang thiếu chút nữa ngất đi.
Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới thiếu niên bình thường cùng hắn chung một đường, sẽ là đệ tử của cường giả Đế cảnh.
- May mắn không có đắc tội hắn... Nếu không, ta khẳng định chết!
Chu Giang âm thầm may mắn.
Đối phương là đệ tử của cường giả Đế cảnh, thủ đoạn tất nhiên rất nhiều, may nhờ trước đó hắn cũng không tệ, vạn nhất đắc tội, bây giờ khẳng định sớm trở thành thi thể.
Nghĩ tới đây, không nói thêm gì nữa, cúi đầu chui vào đám người.....
Hô!
Không đi quản sau khi hắn đi đưa tới oanh động cùng suy đoán, Nhiếp Vân cảm giác giống như xâm nhập vào một lối đi hẹp, thời gian không lâu, thân thể chợt lóe, xuất hiện ở một không gian bịt kín.
- Tới!
Ngẩng đầu nhìn lại, một Thạch Quy chẳng biết lúc nào đã xuất hiện ở trước mắt, nhìn hắn xuất hiện, ánh mắt lộ ra vẻ giật mình:
- Không tệ, không tệ, nhanh như vậy liền đạt tới Vương cảnh viên mãn, có chút ngoài dự liệu của ta!
- Tiền bối!
Thấy Thạch Quy, Nhiếp Vân thở phào nhẹ nhõm, ôm quyền nói.
Bóp vỡ phù lục là có thể đi tới nơi này, vốn tưởng rằng đối phương lừa gạt hắn, bây giờ nhìn lại là hoàn toàn sai lầm.
- Nếu tới liền bắt đầu xông quan đi, có thể xông qua ải thứ hai, đạt được chỗ tốt to lớn, xông không qua chỉ có một đường… chết!
Thạch Quy nhàn nhạt nói.
- Tốt!
Nhiếp Vân biết đi tới sẽ phải xông quan, tâm lý sớm có chuẩn bị, lúc này gật đầu một cái, cũng không nóng nảy, mà khoanh chân ngồi dưới đất, tiến vào trạng thái vong ngã.
Mới vừa rồi bị Đế Huyền áp bách, khí huyết đã hỗn loạn, lúc này cưỡng ép xông quan, sợ rằng dữ nhiều lành ít, nên điều tức chốc lát, chuẩn bị đầy đủ lại nói.
Ải thứ hai lấy cách nói của Thạch Quy, là vô cùng kinh khủng, cho dù thực lực mạnh mẻ cũng không thể xem thường.
Điều tức hơn nửa canh giờ, Nhiếp Vân đứng dậy, hai mắt mở ra, khí tức đầy đặn.
Trải qua điều tức, tinh khí thần cả người đã khôi phục hoàn mỹ.
- Ải thứ hai ở phía trước, vào đi!
Thấy hắn không gấp không nóng nảy, Thạch Quy âm thầm gật đầu.
Nhiếp Vân nhìn về phía trước, quả nhiên thấy một môn hộ đứng sửng ở cách đó không xa, đi tới bên cạnh đẩy cửa vào.
Phần phật!
Thân hình Nhiếp Vân chợt lóe, một phòng khách rộng rãi xuất hiện ở trước mắt.
- Không tệ, lại có cái chơi!
- Thật nhiều năm không có người tới, chỉ mong tiểu tử này có thể kiên trì được mấy hiệp!
- Có thể qua ải thứ nhất chứng minh có chút thực lực, không nên xem thường!
- Có thể qua ải thứ nhất, cho dù đơn giản cũng đơn giản không đi nơi nào, mọi người lên tinh thần, không nên một chiêu liền bị người ta miểu sát, mất mặt xấu hổ!
Từng đạo ý niệm truyền tới, tạo thành gió bão ở trên không trung, Nhiếp Vân còn không có thích ứng gian phòng có cái gì không đúng, liền phát hiện mười mấy ánh mắt nhìn lại, từng cái lộ ra nụ cười tàn nhẫn.
- Gian phòng này có chút cổ quái!
Đối với những người kia nói chuyện, Nhiếp Vân không có vội vàng cùng khẩn trương chút nào, ngược lại trước quan sát tình huống chung quanh.
Gian phòng này có chút tương tự địa phương để Đại Diễn Thiên Cơ Kiếm, lại hoàn toàn bất đồng, toàn bộ không gian mang một loại lực lượng xé rách, để cho hắn có chút đứng không vững.
- Là... Không Giang Siêu Trọng!
Một cái tên lóe lên ở trong não hải.
Trọng lực ở trong không gian này cao hơn xa phía ngoài, là một Không Giang Siêu Trọng, nếu như không phải thân thể của hắn đạt tới Vương cảnh viên mãn, sợ rằng mới vừa vào, không cần người khác công kích, cũng sẽ mắt bị xé rách trong nháy, mạch máu nổ tung, tử vong tại chỗ.
- Thật nặng!
Cảm nhận được giở tay nhấc chân, so với bình thường nặng nề hơn rất nhiều, bản thân giống như cõng một bao cát mấy trăm kí lô, sắc mặt của Nhiếp Vân ngưng trọng.
Thật may là hắn có kinh nghiệm tiến vào những thế giới khác, mặc dù loại trọng lực này khổng lồ, nhưng so với đột nhiên tiến vào một vị diện cao cấp, lại kém rất nhiều.
Lực lượng chảy xuôi ở trong kinh mạch, vừa mới bắt đầu giống như nước suối chảy nhẹ, trước mặt đều là núi đá trở ngại. Thời gian nháy mắt, trăm lưu hội tụ tạo thành một cự long dử tợn, quét dọn hết thảy chướng ngại ngăn cản ở phía trước.
Ầm!
Tốc độ huyết dịch chảy càng lúc càng nhanh, chân khí trong cơ thể sôi trào, giống như phát ra Lôi Minh.
- Tiểu tử này cổ quái, mọi người không cần chờ, cho hắn thời gian, chúng ta nhất định sẽ thua!
- Có thể thích ứng Không Giang Siêu Trọng nhanh như vậy, hơn nữa mượn cơ hội cải tạo huyết mạch, người này rất thú vị, không thể cho thêm thời gian!
- Động thủ!
Mấy đạo ý niệm ba động, một cây trường thương đột nhiên đâm tới, xen lẫn mấy đạo lực lượng, kiếm khí, đao khí, Phán Quan Bút, Cửu Tiết Tiên... các dạng binh khí như nước chảy đổ xuống, để cho người ta không cách nào trốn tránh.
- Mười vị Vương cảnh viên mãn... Khó trách nói khảo hạch này khó như vậy!
Nhiếp Vân híp mắt lại, nhìn tất cả công kích trước mắt, khẽ mỉm cười.
Nơi này chẳng những có Không Giang Siêu Trọng, còn có mười khôi lỗi Vương cảnh viên mãn, những người này đồng thời xuất thủ, cho dù cường giả Hoàng cảnh sơ kỳ gặp phải cũng khó có thể sống sót, chứ đừng nói Vương cảnh viên mãn.
- Hắc!
Hít sâu một hơi, Nhiếp Vân nhất thanh nhị sở, Tinh Thần kiếm xuất hiện ở lòng bàn tay.
Rào!
Kiếm mang chiếu sáng, tốc độ vượt qua Thiên Đạo, như lưu thủy tán lạc xuống, vô số công kích ở trong không trung bị ngăn cản ở bên ngoài.
Hắn chỉ cầm một thanh kiếm, lại giống như biến thành vô số chuôi, ở bên người chống lên một ô dù to lớn. Mặc dù mười vị Vương cảnh viên mãn công kích cường đại, nhưng thủy chung không cách nào đi tới bên cạnh.
Đại Diễn Thiên Cơ Kiếm thức thứ nhất… Phá Diệt Tinh Thần!
Đối mặt nhiều người như vậy đồng thời tấn công, Nhiếp Vân cũng chỉ có thi triển bộ kiếm pháp vượt qua Thiên Đạo này.
- Tu luyện Đại Diễn Thiên Cơ Kiếm không tệ, bất quá, chỉ bằng vào loại chiêu số này muốn thắng được chúng ta, nằm mơ!
Thấy hắn ngăn trở chiêu công kích thứ nhất, mười khôi lỗi Vương cảnh viên mãn cũng không ngoài ý muốn, có thể thông qua ải thứ nhất, nếu như ngay cả một chiêu cũng không tiếp nổi, vậy thì không thể nào xưng là thiên tài được.
Rào!