Dù chạy trốn tới một không gian khác, cũng sẽ đuổi tới, như hủ cốt chi độc, không cách nào tránh thoát.
Đáng sợ!
Người trước mắt này, sợ rằng không chỉ Hoàng cảnh đỉnh phong, cho dù ở trong, đỉnh phong cũng coi như đỉnh tiêm!
- A...
Cảm nhận được cổ lực lượng này, Ngụy Bất Tân nguyên bản còn muốn trang bức, sắc mặt trở nên trắng bệch.
Mặc dù hắn là Hoàng cảnh hậu kỳ, nhưng trên thực tế đều là thiên tài địa bảo chồng chất, sức chiến đấu nhiều nhất mạnh hơn Hoàng cảnh trung kỳ một chút, không nói người khác, cùng Thư Thành mới vừa rồi sinh tử đấu, sợ rằng cuối cùng chết sẽ là hắn!
Thực lực như vậy đối mặt Hoàng cảnh đỉnh phong, như thế nào chống đở được, thân thể mềm nhũn, té ngã trên đất.
Đừng nói cứu Nhiếp Vân, mình có thể sống cũng không tệ!
Không giống Ngụy Bất Tân sợ hãi, đối mặt thương mang căn bản không cách nào ngăn cản, Nhiếp Vân không những không sợ, ngược lại mỉm cười nhàn nhạt.
Hắn không phải có nắm chắc ngăn cản, mà là... Không có ngăn cản!
Không chỉ như vậy, còn nhắm mắt lại, đưa cánh tay ra, toàn thân cao thấp không có phòng ngự chút nào!
Loại động tác này, ở trong mắt người khác, tuyệt đối là tìm chết!
Nhưng mà động tác rõ ràng tìm chết như vậy, lại không chết, thương mang đi tới giữa chân mày hắn giống như bị người chặn lại, đột nhiên thay đổi phương hướng, đâm về phía vách tường.
Ầm!
Vách tường sụp đổ, bụi mù sinh ra, bay lên đầy trời.
- Ha hả!
Nhiếp Vân mở mắt, hai tay chắp sau lưng, thần sắc lạnh nhạt nhìn tới.
Giống như đối với công kích trước đó, hắn sớm có phán đoán, phong khinh vân đạm.
- Tại sao ngươi không tránh? Chẳng lẽ muốn chết?
Thân thương của trung niên Lạp Tháp không ngừng run rẩy, mới vừa rồi cưỡng ép thay đổi phương hướng thương mang, cho dù là hắn cũng có chút không khống chế được.
- Ngươi không có ý giết người... vì sao ta phải tránh?
Nhiếp Vân cười nói.
Mặc dù thực lực của hắn kém xa người trước mắt, nhưng không gian chi lực của thế giới nạp vật vô hình vô sắc, tản mát ra, lại nhìn rõ ràng tình huống chung quanh.
Thương mang của trung niên Lạp Tháp cực kỳ cường đại, nhìn vô cùng phẫn nộ, lại không có sát ý quá lớn!
Bởi vì trong lòng hắn có hoài nghi.
- Nếu như là người của hắn, thì sẽ không nói nhảm nhiều như vậy, khẳng định trực tiếp động thủ, ngươi rốt cuộc là người nào...
Không có giải thích, không có hỏi nhiều, trung niên Lạp Tháp tựa hồ muốn xem thân phận của thiếu niên trước mắt này.
- Ta không phải ai, chẳng qua là một người đi ngang qua nơi đây, hơn nữa có thể giúp ngươi giải quyết thống khổ!
Thanh âm của Nhiếp Vân không lớn, lại giống như sấm sét vang lên trong lòng đối phương.
- Ngươi nói gì?
Trung niên Lạp Tháp kích động hỏi.
- Cửu Đoạn Huyền Âm Chỉ, thuộc tính thuần âm, tổn thương linh hồn, chỉ có thể dựa vào tâm hỏa trấn áp! Bảo vật thuần dương khan hiếm khó tìm, tất cả đều nổi tiếng thiên hạ, người người đều biết!
Không có trả lời câu hỏi của đối phương, trên mặt Nhiếp Vân lộ ra nụ cười thản nhiên.
Không cần hắn nói, lúc này những người khác cũng đoán được vật thuần dương là cái gì, từng cái kỳ quái nhìn tới, hy vọng có thể từ vẻ mặt của trung niên Lạp Tháp nhìn ra cái gì, bất quá đáng tiếc, người này siết chặc quả đấm, háo hức kích động, những cái khác lại không biểu hiện ra.
- Hỏa Thần tông Hỏa Thần Đại Đạo, hỏa nhiệt chí dương, chính là khắc tinh của Cửu Đoạn Huyền Âm Chỉ, nếu như có thể tìm được một đệ tử hạch tâm của Hỏa Thần tông, toàn lực cung cấp lực lượng trừ độc cho ngươi, tất có thể thanh trừ sạch sẻ...
Hai mắt Nhiếp Vân nhìn chằm chằm trung niên Lạp Tháp, đôi môi mang nụ cười nhàn nhạt:
- Không biết ta nói những thứ này, có phải nói bậy hay không? Biết những thứ này, ngươi còn muốn giết ta hay không?
- Ngươi...
Trung niên Lạp Tháp toàn thân căng thẳng.
Sau khi trọng thương, đi tới Hỏa Thần thành chính là hy vọng có thể mượn loại hỏa diễm chí dương này giải quyết vấn đề trong cơ thể, chỉ tiếc đệ tử hạch tâm của Hỏa Thần tông luôn ở trong tông môn, nào có dễ dàng gặp được như vậy, cho dù gặp phải, lại có người nào nguyện ý vì hắn xuất thủ?
Mấy lần thí nghiệm không có kết quả, ngay cả chính hắn cũng muốn buông tha, vốn chỉ muốn tránh ở trong đám người cả đời, không nghĩ tới còn bị người phát hiện.
Cặp mắt cảnh giác nhìn thiếu niên trước mắt, đến bây giờ hắn cũng không biết là hỉ hay bi, là phúc hay họa.
Dựa theo đạo lý, nếu như đối phương là “hắn” phái tới, đoán ra thân phận của mình, khẳng định đã động thủ. Tuyệt đối không thể nói nhảm nhiều như vậy! Nếu không phải... vì sao có thể đoán ra bản thân trúng độc chiêu? Nói ra tất cả vấn đề?
- Không cần đoán. Ta không thuộc về bất kỳ thế lực nào, chẳng qua là vô tình tới đây, tìm một thị vệ mà thôi!
Từ biểu tình của đối phương, Nhiếp Vân biết hắn đang suy đoán thân phận của mình, nhẹ nhàng cười một tiếng:
- Thực lực của ngươi không kém, ta có ý thu ngươi, dĩ nhiên có nguyện ý hay không, là ngươi tự mình quyết định!
- Thu ta làm thị vệ?
Trung niên Lạp Tháp nhìn chằm chằm thiếu niên, muốn từ trong mắt hắn nhìn ra câu nói này thật giả, bất quá, để cho hắn thất vọng. Thiếu niên này nhìn tuổi tác không lớn, ánh mắt lại sâu như biển, không có bất kỳ tâm tình ba động, cho dù là hắn cũng không nhìn ra cái gì.
- Ta luôn làm theo ý mình, dù bây giờ chán nãn, cũng sẽ không thay đổi tín ngưỡng cùng cử động của mình...
Khoát tay một cái, trung niên Lạp Tháp xoay người, thân thể co rụt lại, lần nữa trở về chỗ cũ, tựa như tuyệt thế cao nhân mới vừa rồi khí thế ngập trời, lần nữa biến thành một tên khất cái.
- Nếu như ngươi bằng vào thực lực, tiền tài để cho ta khuất phục, ta tình nguyện chết cũng sẽ không đồng ý!
- Ngươi suy nghĩ nhiều!
Nhiếp Vân cười một tiếng:
- Nếu như ta nói... Có thể giúp ngươi giải quyết Cửu Đoạn Huyền Âm Chỉ trong cơ thể thì sao?
- Cái gì?
Thân thể trung niên Lạp Tháp rung một cái, toàn thân kích động giống như bị kinh phong.
Bị Cửu Đoạn Huyền Âm Chỉ hành hạ nhiều năm, hắn so với ai khác càng khát vọng khỏe mạnh. Nếu quả thật có thể khôi phục như lúc ban đầu, không chịu đựng hành hạ. Bất kỳ giá nào, cũng sẽ không tiếc! Chẳng qua là... Để cho hắn trở thành thị vệ của người khác, hoàn toàn nghe theo mệnh lệnh, hắn lạikhông muốn!
Vã lại...
- Cửu Đoạn Huyền Âm Chỉ uy lực cường đại, chỉ có đệ tử hạch tâm nhất của Hỏa Thần tông mới có thể giải quyết, hơn nữa cho dù giải quyết, cũng sẽ tổn thương căn nguyên của mình, sống không bằng chết... Ngươi nói có thể giải quyết? Để cho ta làm sao tin tưởng?
Nhịn được kích động trong lòng, trung niên Lạp Tháp nói.