- Lưu Tô, chuyện này cũng do ngươi phụ trách, không cần cho ta biết, cần gì cứ mở miệng, nếu có người ngăn cản cứ xử trí đi.
- Vâng!
Yến Lưu Tô biết rõ vừa rồi thúc thúc cố ý hỏi như vậy là muốn ủy quyền cho mình, còn làm người khác nói không nên lời, liền vội vàng gật đầu, trên mặt hưng phấn đỏ mặt.
- Đi thôi!
Không hổ là người đạt được quyền lợi cao nhất, không đến nửa canh giờ đã có một tấm thiếp mời màu vàng đưa tới trước mặt hai người Nhiếp Vân, chính là chí tôn tạp của bán đấu giá Thiên Quân.
Bán đấu giá Thiên Quân chính là nơi bán đấu giá lớn nhất Quân thành, cũng là lớn nhất Nho giới, trong đó chí tôn tạp cũng không phải có tiền có thể có được, đại biểu thân phận và địa vị, Thanh Sơn Các có thể làm ra được đủ thấy thực lực mạnh như thế.
Lúc này trời cũng tới, hai người được Yến Lưu Tô dẫn dắt cho nên đi vào bán đấu giá Thiên Quân.
Một đường không nói chuyện, thuận lợi tiến vào bán đấu giá.
Phòng đấu giá này không phải người bình thường có thể tiến vào, phòng ngự sâm nghiêm, có thể tham gia đấu giá không ai không phải đại nhân vật kinh thiên động địa trong Nho giới.
- Đấu giá hội do Thiên Quân Thư Viện khởi xướng, Nho giới tám đại thư viện đều tham gia, thậm chí còn có cường giả Tiên Quân tự mình đến tham gia đấu giá!
Tiến vào trong một gian phòng, Yến Lưu Tô giải thích, thời điểm nàng nói tới Tiên Quân, thấy hai người không có phản ứng quá lớn nên càng xác nhận ý nghĩ của mình, cảm thấy thâm bất khả trắc.
- Nho giới trừ Thiên Quân Thư Viện, còn có tám đại thư viện, nó có địa vị giống như Linh giới thập đại gia tộc, lần trước đi Liên Nguyệt Các gây phiền toái có Đại Nghĩa, Đại Mạc và Đại Toàn Thư Viện, bọn họ đều là thế lực trong đó.
Nhiếp Vân đang cảm thấy kỳ quái, Tu Du Tẩu truyền âm bên tai hắn.
Nho giới Thiên Quân Thư Viện chiếm cứ trung ương, tám đại thư viện khác là chư hầu, chiếm cứ tám phương.
- Lần này có đại nhân vật nào tới tham gia?
Hắn giải thích xong, Tu Du Tẩu giả bộ điềm nhiên như không có việc gì và hỏi thăm.
- Cụ thể đại nhân vật nào tới đây thì chúng ta cũng không rõ ràng lắm, căn cứ một ít dấu vết lưu lại, viện chủ Đại Lâm Thư Viện, viện chủ Đại Tân Thư Viện, Tuân Thánh Tôn Giả, Hi Thánh Tôn Giả... Khả năng đều sẽ đi qua!
Yến Lưu Tô cũng tận chức công tác, dường như sớm biết rõ bọn họ sẽ có nghi vấn này nên sớm chuẩn bị tốt công tác.
- Tuân Thánh Tôn Giả? Hi Thánh Tôn Giả?
Tu Du Tẩu nhíu mày, nói:
- Lần này trừ đấu giá danh ngạch ra, còn có đồ vật gì làm những lão quái vật hứng thú?
Tuân Thánh Tôn Giả và Hi Thánh Tôn Giả là đại năng thượng cổ còn sống, có địa vị giống với Kha Thánh Tôn Giả, đều có thực lực Tiên Quân trung hậu kỳ, đừng nói tại Nho giới, cho dù trong cả thiên địa lục đạo cũng là nhân vật có tiếng tăm.
Loại đại nhân vật này bình thường không hiện thân, lúc này tới tham gia một lần đấu giá hội đúng là có chút quái dị, biện pháp giải thích duy nhất chính là đấu giá lần này có đồ vật làm bọn họ hứng thú!
- Đại nhân, tin tức này xôn xao như thế, các ngươi thật không biết?
Nghe được câu hỏi như vậy, lần này đến phiên Yến Lưu Tô cảm thấy kỳ quái.
Vật phẩm bán đấu giá lần này vô cùng trân quý, đừng nói tại Quân thành, cho dù trong cả Nho giới cũng là hàng đỉnh cấp, chỉ cần là người Nho giới không có không biết, tại sao hắn không biết?
- Hai người chúng ta vẫn chạy trốn chết, che dấu còn không kịp, làm sao có thể biết rõ!
Thấy nàng nghi hoặc, Tu Du Tẩu khẽ nói.
- Nha... Là tại hạ lỗ mãng!
Yến Lưu Tô giờ mới hiểu ra, cũng đúng, một kẻ trốn chết chỉ nghĩ làm thế nào bảo vệ tính mạng, nào có công phu chú ý những chuyện này!
Tâm tư này xuất hiện và biến mất, Yến Lưu Tô nhanh chóng khôi phục thần thái cơ trí của mình.
- Nghe nói lần này bán đấu giá ấu thú hỗn độn thần thú...
Nói đến đây thấy hai người nghi hoặc liền giải thích.
- Hỗn độn thần thú sinh hoạt trong hỗn độn, chúng đều là siêu cấp linh thú, trời sinh huyết mạch cường đại, một ít thần thú chỉ cần đạt tới trưởng thành là có thực lực cấp bậc Tiên Quân!
- Lần này chỉ bán đấu giá ấu thú nhưng nếu có thể làm nó nhận chủ, chỉ cần nuôi lớn chẳng khác gì có được yêu sủng Tiên Quân, cho nên tin tức này truyền ra làm chấn động cả Nho giới.
- Không ngờ có thể bắt được ấu thú hỗn độn thần thú, lợi hại.
Nhiếp Vân và Tu Du Tẩu nhìn nhau, bọn họ đều cảm thấy khiếp sợ.
Đối với hỗn độn thần thú, hai người không xa lạ gì, thần thú trưởng thành đúng là đáng sợ, chỉ có điều loại thần thú này rất thưa thớt, còn giấu sâu trong hỗn độn, có thể bắt được ấu thú, cho dù Nhiếp Vân cũng cảm thấy không tưởng tượng nổi.
- Là thần thú gì?
Trong nội tâm tán thưởng, Tu Du Tẩu thuận miệng hỏi.
Hai người cũng không có tâm tư ngấp nghé thần thú, trong nhà có vài đầu không nói, cho dù mua xong, muốn nuôi lớn cũng không biết tới năm nào tháng nào, căn bản không có tác dụng gì.
Chỉ là một câu hỏi thuận miệng mà thôi, nghe qua là quên, sau khi nghe Yến Lưu Tô nói ra cái tên của nó làm hai người suýt nhảy lên.
- Là thần thú Thục Hồ!
- Cái gì? Ngươi lập lại lần nữa là cái gì?
Ánh mắt hai người mở to.
- Ah, là một loại thần thú tên Thục Hồ, ta mới bắt đầu nghe cái tên này cũng cảm thấy bất ngờ, không phải tính mạng tồn tại trong thiên địa lục đạo...
Yến Lưu Tô còn tưởng rằng hai người chưa từng nghe qua cái tên này nhưng không biết hai người đang hưng phấn.
Thật sự đạp phá thiết hài vô mịch xử, đắc lai toàn bất phí công phu!
Thích Già Phật tổ luyện chế binh khí cần ba kiện đồ vật, đầu tiên là Thất Thải Phượng Linh, thứ hai là Thiên Quân Thánh Điển, thứ ba chính là tinh huyết của hỗn độn thần thú Thục Hồ!
Hiện tại Thiên Quân Thánh Điển không có được, không nghĩ tới lại thăm dò ra tin tức của Thục Hồ, đúng là niềm vui ngoài ý muốn.
Vốn hai người tham gia đấu giá hội chỉ ôm tâm tư trông xem thế nào, trừ thứ gọi là danh ngạch thì không ra tay, không nghĩ tới lại có thần thú Thục Hồ xuất hiện, đúng là trong tối tăm có thiên ý định sẵn.
- Phải mua được Thục Hồ...
Nhiếp Vân gật đầu với Tu Du Tẩu.
Nói đùa, có thể mua được trong bán đấu giá thì ai cần đi vào hỗn độn tìm chứ?
Khiếp sợ không thôi, bọn họ mài đao soàn soạt, bọn họ bắt buộc phải có thứ này, kẻ nào tranh với bọn họ đều phải trả giá.
Trong phòng chữ thiên số một, cũng là phòng xa hoa nhất đấu giá, loại địa phương này cũng không phải kẻ có tiền có thể tới, còn phải có đủ thân phận.