Vô Tận Cường Hóa

Chương 56: Đề Thăng



Liền như một pho tượng Sát Thần huyết sắc xuất hiện trước mắt mọi người, Thẩm Dịch biểu lộ lãnh khốc mà ẩn hiện kiêu ngạo.

Một gã dị nhân kêu to giơ súng vọt tới Thẩm Dịch, vài tên dị nhân khác cũng đồng thời ra tay.

Thẩm Dịch một tay giơ súng hướng về dị nhân đang cuồng xông lên, Linh Hỏa Thương bang bang phun ra hỏa diễm chết chóc.

Hai bên đều là không tránh không né, dị nhân lồng lộn bóp cò, đánh cho trên người Thẩm Dịch ứa ra bạch quang, Thẩm Dịch thì kháng đạn nhanh chóng xông lên trước, liên tục bắn chết hai gã dị nhân.

Sau một khắc Thẩm Dịch đã vọt tới bên đám dị nhân, tay trái kéo lê ‘Vampire sờ mó’ một đường sáng lạnh, cắt vào cổ họng một dị nhân trong đó.

Đầu dị nhân kia vậy mà thoáng một phát chui tọt vào trong lồng ngực, ‘Vampire sờ mó’ hư không xẹt qua trên thân thể không đầu, sau một khắc đầu dị nhân kia lại mọc ra, cười dữ tợn với Thẩm Dịch.

Đổi lại là người bình thường chứng kiến cùng một cảnh tượng, hơn phân nửa bị dọa đến đau tim, Thẩm Dịch lại cười lạnh, nói một tiếng: “Thú vị.” Một cước bay lên đá vào hạ thể dị nhân kia, dị nhân kia gân cổ NGAO một tiếng, ngồi xổm xuống tại chỗ.

Thẩm Dịch lạnh lùng nói: “Đáng tiếc ngươi không phải thứ gì cũng đều có thể co lại.” Trở tay một đao, cắt lồng ngực dị nhân kia thành từng mảnh.

Bên kia một gã dị nhân quăng khẩu súng ra, đột nhiên rú lên với Thẩm Dịch.

Cùng với tiếng rú, một luồng khí lãng khổng lồ hình thành, Thẩm Dịch chỉ cảm thấy trong lỗ tai ầm ầm một hồi loạn hưởng, phảng phất có người nhét quả pháo lớn vào trong tai, khí lãng khổng lồ phảng phất giống như bom tạc hắn nhấc khỏi mặt đất. Thân trên không trung, Thẩm Dịch dùng khóe mắt quét nhìn tập trung vào dị nhân kia, cùng lúc nghiêng mình quay cuồng trên không trung, Thuật bẻ cong đường đạn phát động, Linh Hỏa Thương tùy ý hướng về một phía xạ kích, viên đạn vẽ ra trên không một đường cung tinh mỹ, bay vào trong miệng dị nhân kia.

Dị nhân kia tại chỗ ngã quỵ.

Khí lãng đình chỉ, Thẩm Dịch mới nặng nề rơi xuống mặt đất, oa một tiếng nhổ ra ngụm lớn máu tươi.

Đợt công kích sóng âm của dị nhân này vậy mà có chút tương tự với công kích sóng siêu âm của tân nương Vampire Marishka, có được năng lực bỏ qua phòng ngự, có thể trực tiếp xuyên thấu khải giáp tinh thần lực tạo thành tổn thương cho Thẩm Dịch, chỉ là bản thân tổn thương cũng không tính toán quá lớn, chỉ khiến Thẩm Dịch hạ thấp 30 điểm sinh mạng.

Có điều tiếng gầm dẫu không tính quá lâu vẫn chấn cho đầu Thẩm Dịch ong ong, hai mắt choáng váng.

Một gã dị nhân đột nhiên vọt tới, trong tay rõ ràng là một ống rốc-két.

Thẩm Dịch đưa tay một thương bắn vào cổ tay dị nhân kia, cắt ngang nó tại chỗ, hoả tiễn rơi xuống mặt đất.

Không nghĩ tới dị nhân kia dùng chân móc lên, lại ôm lấy hoả tiễn, Thẩm Dịch lúc này mới nhìn đến, dị nhân kia là hai chân trần, ngón chân của gã mọc dài vô cùng, vậy mà không khác gì tay, trên mặt dị nhân kia đồng thời lộ ra ý cười hắc hắc.

Thẩm Dịch lập tức biết không ổn, nhanh chóng nhảy ngược về sau, ngón chân dị nhân kia đã đặt lên nút bấm khai hỏa ống phóng rốc-két.

Đạn hỏa tiễn gào thét đánh về phía Thẩm Dịch.

OÀ..ÀNH!

Đạn hỏa tiễn tổn thương cao đến 300 điểm bạo tạc nổ tung bên người Thẩm Dịch, khí lãng khổng lồ của vụ nổ lại lần nữa ném Thẩm Dịch tung bay, khải giáp tinh thần lực sau khi nhận lấy 200 điểm thương tổn triệt để tan rã, nhưng bởi vì Thẩm Dịch đã thoát đi trước một bước, nên không bị thêm tổn thương nào, vừa hạ xuống đất, liền một thương thu hoạch tánh mạng dị nhân kia.

Lại một tên dị nhân nhanh chóng phốc đến, tay phải vậy mà huyễn hóa ra một lưỡi dao sắc bén hình xương gai, hung hăng cắm về phía lồng ngực Thẩm Dịch.

Thẩm Dịch giơ tay trái một phát, Lôi đình nhất kích phát động.

Dị nhân kia lập tức trúng chiêu, lồng lộn một tiếng há miệng phun máu, lưỡi dao xương gai sắc bén trên tay phải đột nhiên lại vọt dài, bắn thẳng đến Thẩm Dịch.

Thẩm Dịch lăn khỏi chỗ, cuối cùng vẫn chậm một bước, tránh thoát một kích trí mạng ngay ngực, nhưng lưỡi dao sắc bén đã xuyên thấu cánh tay phải của hắn, găm hắn trên mặt đất.

Thống khổ to lớn cơ hồ khiến Thẩm Dịch bất tỉnh, hắn cắn răng một cái, tay trái huy động ‘Vampire sờ mó’, chặt đứt lưỡi dao xương gai.

Dị nhân kia bị trảm cốt nhận, chẳng khác nào là nguyên cánh tay đều bổ xuống, ‘Vampire sờ mó’ lần nữa phát động mất máu hiệu quả, dị nhân kia khóc thét một tiếng, rốt cục nằm bất động trên mặt đất.

Qua đợt luân phiên công kích này, khải giáp tinh thần lực của Thẩm Dịch hoàn toàn bị nghiền nát, đã thế một tay cũng bị thương nặng, tạm thời không cách nào nổ súng, sinh mệnh lực giảm xuống một phần ba.

Lúc này lại có hai gã dị nhân lao đến, viên đạn xuất hiện trên người Thẩm Dịch, đánh cho bạch quang tóe ra.

Một tên dị nhân trong đó điên cuồng hét lên một tiếng, lại phát ra thanh âm sói tru, duỗi ra một cặp móng tay nhọn mà sắc bén, khoét hướng Thẩm Dịch.

Một luồng sáng trắng chớp lóe, bốn binh sĩ bình thường đột ngột xuất hiện, ngăn trước người Thẩm Dịch, đúng là Thẩm Dịch kịp thời sử dụng Huân Chương Vinh Dự.

Một tên binh sĩ trong đó cản trước người dị nhân móng vuốt sắc bén, bị gã khoét một phát vào ngực, đào ra cả trái tim, bất quá người binh lính kia trước khi chết cũng kịp tiễn đưa một viên đạn trên người gã.

Dị nhân kia cũng khá cường hãn, vậy mà sừng sững không ngã, đơn giản hất văng người binh sĩ kia ra ngoài, ba binh sĩ khác vây công, chỉ gặp một tên dị nhân khác há mồm phun ra một luồng hỏa diễm mãnh liệt, bao phủ toàn thân cả ba.

Bốn tên lính bị hai gã dị nhân tại chỗ giết chết, nhưng chỉ sau một khắc, hai viên đạn lửa đỏ thiêu đốt lại bay vòng tới, từ hai bên trái phải đánh trúng huyệt Thái Dương hai gã dị nhân nọ, xuyên não mà qua.

Thân thể hai gã dị nhân quơ quơ, rốt cục té xuống.

Thẩm Dịch thở phào ra một hơi, lúc này mới vận sức rút ra đoạn cốt nhận đang cắm trên cánh tay phải của mình, cốt nhận cùng xương cốt bên trong cánh tay va chạm, phát ra âm thanh ma sát khó nghe, Thẩm Dịch đau đến tưởng như đã chết.

Dùng hết tất cả khí lực mạnh mẽ dồn sức, theo một tia huyết tuyền bắn lên, rốt cục rút ra đoạn cốt nhận kia, Thẩm Dịch ném nó một cái lên mặt đất, xuất ra súng tân thủ thay sang đạn chữa bệnh bắn mình một phát, sau đó lại sử dụng Thuật chữa bệnh đê hèn với miệng vết thương, theo thương thế phục hồi như cũ, đau đớn kịch liệt cũng dần dần giảm bớt.

Một gã dị nhân trong đó còn rơi ra một cái rương màu xám.

Dị nhân cốt nhận mới vừa rồi, còn cả dị nhân lưỡi dao sắc bén kia rất rõ ràng đều là dị nhân cấp 2, sinh mệnh lực tương đối cao, nhưng Thẩm Dịch thấy rõ ràng, cái rương này không phải rơi xuống từ bọn hắn, mà hẳn là dị nhân phun lửa cấp 1 sinh ra.

Dị nhân cấp thấp ra rương hòm rất kém cỏi, xác suất cũng thấp, chỗ tốt duy nhất chính là giết được rất nhiều. Thẩm Dịch nhặt lên theo kiểu rất-là-không-hứng-thú, mở ra xem, quả nhiên chỉ là ban thưởng không thể thông thường hơn: 3 bó thuốc nổ TNT loại kích hoạt, có thể dùng hối đoái 300 điểm Huyết Tinh.

Thuốc nổ TNT tại New York không khó làm lắm, bất quá thuốc nổ TNT loại kích hoạt, trước đây Thẩm Dịch chưa từng nghe nói qua bao giờ. Dưới đáy thuốc nổ có một nút bấm, chỉ cần nhấn nó, trong vòng ba giây thuốc nổ có thể bạo tạc nổ tung. Đây là loại thuốc nổ có độ khó sử dụng cực cao, rất có thể chưa kịp tạc người đã tạc mình chết trước rồi.

Thoạt nhìn ý nghĩa duy nhất của nó chính là dùng để hối đoái điểm Huyết Tinh.

Bất quá làm cho Thẩm Dịch cảm giác hứng thú là, đúng như mập mạp nói vậy, trong rương quả nhiên còn tồn tại một quả cầu năng lượng. Nắm tới tay về sau, Huyết Tinh văn chương nhắc nhở: Quả cầu năng lượng, sau khi sử dụng có thể tăng lên năng lượng dị năng 10 điểm giá trị, cần mở ra thanh dị năng mới có thể sử dụng.

Thẩm Dịch bây giờ còn chưa chiếm được dị năng, thanh dị năng cũng chưa mở ra, chỉ có thể để nó một bên.

Bên tai thanh âm Huyết Tinh văn chương nhắc nhở tựa như đồng hồ báo thức liên tục vang lên, Thẩm Dịch lúc này mới phát hiện chính mình vừa rồi tổng cộng giết chết tận mười bảy tên dị nhân, trong đó ba dị nhân cấp 2, đã lấy được 29 điểm sát lục, hơn nữa 1 điểm lúc trước, trước mắt điểm sát lục đã đạt đến 30 điểm, trực tiếp nhảy lên ngôi đầu bảng xếp hạng.

Trên thực tế hắn không biết, giờ khắc này cơ hồ tất cả mạo hiểm giả đều thấy được trên bảng xếp hạng xuất hiện biến hóa cực lớn.

Đông Khu từ ban đầu khu vực thứ hai thoáng cái nhảy lên tới khu vực thứ nhất, có bốn kẻ mạo hiểm thành tích đột nhiên tăng mạnh, thoáng cái từ danh sách gạt bỏ nhảy đến hàng ngũ top 20.

Có người thậm chí cao giọng kêu lên: “Chuyện này sao có thể? Bàn tay ngầm! Có bàn tay ngầm!” Sau đó bị người cốc đầu cho một cái: “Ngươi coi nơi này là địa cầu sao? Bàn tay ngầm cái khỉ, nhất định là có người vừa diệt đi một hang ổ dị nhân.” Vì thế mà toàn bộ mạo hiểm giả Đông Khu cao hứng bừng bừng, chỉ là cũng không ai biết E5371 là ai.

Không lâu sau, đám Ôn Nhu chạy tới.

Bọn hắn chứng kiến Thẩm Dịch đang nằm dưới đất trong vũng máu, bên người nằm đầy thi thể lộn xộn ngổn ngang, trong mắt đều là hoảng sợ.

Ôn Nhu kêu lên: “Một mình anh giết sạch bọn hắn rồi à?” Thẩm Dịch nằm trên mặt đất hữu khí vô lực trả lời: “Đối thủ không lợi hại, chỉ là có hơi phiền toái, sơ ý một chút, chính tôi thiếu chút nữa treo. Tôi nói cô sao còn chưa giúp tôi một tay?” Ôn Nhu cười vươn tay, kéo Thẩm Dịch lên, nàng xem xem bộ dáng bây giờ của Thẩm Dịch, sau đó nói với một gã binh sĩ theo hầu bên cạnh: “Đi lên lầu tìm mấy bộ y phục đổi cho cấp trên của ngươi.” Người binh lính kia kính cẩn chào, nhanh chóng hướng trên lầu chạy.

Thẩm Dịch ở phía sau kêu to: “Tìm cho ta vài bộ Armani, kể cả âu phục, áo sơ mi, áo khoác ta đều muốn, lấy dư một chút!” “Vâng, cấp trên.” “Tìm thêm cho ta mấy cặp kính mát, loại nào siêu khốc ấy!” “Rõ, cấp trên!” Ôn Nhu giật mình nhìn hắn, Thẩm Dịch buông buông tay.

Hồng Lãng cười lớn nghênh tới: “Vừa rồi đánh đánh giữa chừng đột nhiên đối diện đằng xa không có động tĩnh, chúng ta còn đang kỳ quái chuyện gì xảy ra, không xác định có phải đối phương gài bẫy hay không, gọi ngươi lại không chút phản ứng, vẫn là Ôn Nhu kịp thời nhìn thoáng bảng xếp hạng, phát hiện điểm sát lục của ngươi bỗng tăng vèo vèo mới đoán ngươi nhất định là trực tiếp tiến vào đường hầm thoát hiểm giết đến sau lưng bọn chúng!” “Vốn muốn để cho bọn chúng hai mặt thụ địch đấy, kết quả các ngươi phối hợp tác chiến bất lực, đã thành ta một thân một mình xông long đàm.” Thẩm Dịch tức giận trả lời.

Năng lực của hắn thích hợp trong tác chiến đoàn đội hơn là cá nhân đơn đả độc đấu, chiến đấu mới vừa rồi thật sự vô cùng mạo hiểm, nếu không phải thực lực bản thân dị nhân không cao, chỉ có chút điểm lợi hại, Thẩm Dịch muốn sống cũng khó khăn. “Chúng ta cũng muốn xông đến, bất quá phía trước còn có mấy tên mắc dịch phiền toái chặn đường, giải quyết bọn hắn rất là hao tốn công phu. Đoán chừng đám dị nhân lợi hại nhất đều dùng để đối phó chúng ta, nói tiếp hóa ra ngươi mới là người kiếm tiện nghi đấy.” Hồng Lãng dõng dạc nói, bất quá ngẫm lại điều này hoàn toàn có khả năng.

Một trận đánh xuống, tổng cộng 46 tên dị nhân bị giết, trong đó 17 đã chết trong tay Thẩm Dịch, còn có 24 đã chết trong tay nhóm Ôn Nhu. Ba người này hiệp đồng hành động, một người tám tên, sáu tên dị nhân cấp 1 thêm hai tên dị nhân cấp 2, mỗi người đạt được 16 điểm sát lục, bắt sống 5, phái binh sĩ áp giải đưa qua mập mạp, bao gồm cả một gã dị nhân cấp hai. 9 điểm sát lục dư sức cho mập mạp tạm thời thoát ly danh sách gạt bỏ, nghĩ chắc hắn đủ cao hứng.

Thẩm Dịch hỏi một chút, quả nhiên, ngoại trừ hắn đạt được một cái rương màu xám ra, những người khác cũng được chút ít rương hòm, nhưng đều không có quả cầu năng lượng, xem ra tỷ lệ dị nhân cho quả cầu năng lượng dĩ nhiên là thấp thật. Ngoài ra trong rương cho phần lớn toàn là các loại vật phẩm bình thường như thuốc nổ TNT, chỉ có thể dùng để đổi ít điểm Huyết Tinh, không có công dụng đặc thù gì. Riêng Ôn Nhu nhân phẩm đại phát, sau khi giết chết một gã dị nhân, mở ra rương hòm đã lấy được một chiếc nhẫn. “Nhẫn khôi phục: tăng lên 20% tốc độ khôi phục sinh mệnh lực. Hiệu quả độ ưu tiên 20, có thể thăng cấp.” 20% nghe không tệ, nhưng phải biết rằng gia tăng chỉ là tốc độ khôi phục.

Đám người mạo hiểm chiến đấu, rất hiếm khi đánh lâu, thường thường trong vài phút sẽ giải quyết vấn đề. Trừ phi chiến tranh biển người giống như nhiệm vụ Thế Chiến thứ hai, nếu không loại nhẫn tăng lên tốc độ khôi phục này cơ hồ không cách nào phát huy tác dụng trong chiến đấu cận thân hiệu suất cao, bởi vậy không có ý nghĩa quá lớn với đám người mạo hiểm. “Có chút ít còn hơn không.” Ôn Nhu bất đắc dĩ nói, tiện tay ném nó cho Hồng Lãng. Kỹ năng Cuồng Bạo của Hồng Lãng tiêu hao sinh mệnh lực quá lợi hại, nhẫn khôi phục này cho hắn ít nhiều có thể tăng lên một chút tốc độ khôi phục tánh mạng, kéo dài thoáng một phát thời gian cuồng bạo, Hồng Lãng cũng không từ chối đeo lên.

Trên tay Hồng Lãng vốn cũng đã đeo ba cái nhẫn, lại mang một cái là bốn, mặc dù phần lớn đều là vật phẩm bình thường, nhưng từng chiếc đều kim quang lóng lánh, thoạt nhìn mười phần tương tự nhà giàu mới nổi, chọc cho Ôn Nhu che miệng cười trộm.

Bất quá đeo nhẫn tối đa chỉ có thể phát huy tác dụng bốn cái, nếu có thể đeo mười cái mà nói… như vậy Hồng Lãng sẽ thực sự trở thành nhà giàu mới nổi. Có điều với đám người mạo hiểm, chỉ cần có thể tăng thực lực lên, dẫu cho buồn cười hơn cũng có thể chịu được.

Thẩm Dịch thì đưa quả cầu năng lượng mình lấy được cho Kim Cương. Huyết Tinh văn chương nhắc nhở: Đạt được một quả cầu năng lượng có thể gia tăng 10 điểm năng lượng, phải chăng bắt đầu dùng?

Sau khi Kim Cương xác nhận đề nghị, năng lượng từ 100 điểm biến thành 110 điểm.

Thẩm Dịch nhìn đồng hồ, sau đó nói vào micro: “Frost, lập tức phái người lục soát bốn phía, nhìn xem còn có cá lọt lưới hay không, nếu gặp được lập tức giết chết, trong vòng ba phút hoàn thành lục soát.” “Tuân mệnh cấp trên.” Kế tiếp Thẩm Dịch lại nhìn xuống Huân Chương Vinh Dự, Huân Chương biểu hiện, triệu hoán Tiểu đoàn lính dù số 2 tổng cộng 166 người, Tiểu đoàn trưởng phó hai người, binh sĩ tinh anh 60 người, binh lính bình thường 104 người, tiêu hao điểm Huyết Tinh 3690 điểm. Binh lính bình thường chết trận 29 người, binh sĩ tinh anh 3 người, độ thân thiện hạ thấp 35 điểm.

Binh lính bình thường chết thì cũng đã chết rồi, dù sao về sau còn có thể bổ sung, nhưng 3 tên binh sĩ tinh anh chết trận làm cho Thẩm Dịch rất là đau lòng, dù sao những binh sĩ tinh anh này là không cách nào tái sinh đấy.

Thương vong của binh sĩ chủ yếu là phát sinh trong lúc cùng dị nhân chiến đấu. Những dị nhân bình thường kia mặc dù tạo thành uy hiếp không đáng kể cho mạo hiểm giả, nhưng là đối binh sĩ lính dù đã tạo thành tổn thương tương đương lợi hại. Còn binh sĩ phụ trách chặn đường bên ngoài cao ốc tổn thương thật không quá lớn, chủ yếu là vì cảnh sát Mỹ mà bọn họ phải đối phó cũng không mang tinh thần dốc sức liều mạng, phát hiện đối phương có người phục kích, lập tức toàn bộ nấp sau xe cảnh sát nổ súng loạn. Còn đội cảnh vệ quốc gia, lực chiến đấu đồng dạng có hạn, dù sao cũng là bộ đội địa phương, chênh lệch rất nhiều so với quân đội chính quy.

Tin tức tốt là có vài tên binh sĩ tinh anh thành công tấn cấp, toàn thuộc tính gia tăng 1 điểm, thuộc tính ưu tú gia tăng 3 điểm.

Thẩm Dịch bắt đầu cân nhắc bản thân có nên cho tất cả binh sĩ tinh anh trang bị xứng tầm một ít hay không.

Trước mắt Tiểu đoàn lính dù số 2 vẫn là sử dụng trang bị kiểu cũ Thế Chiến thứ hai, những vũ khí này đừng nói là so với vũ khí Huyết Tinh đô thị sản xuất, ngay cả vũ khí trong thế giới nhiệm vụ cũng xa xa tốt hơn vũ khí bọn họ nhiều.

Đáng tiếc là, dù cho hiện tại Thẩm Dịch có thể thông qua phương thức ăn cướp tiệm vũ khí để biên chế vũ khí xịn hơn cho các binh sĩ, nhưng bởi không phải vật phẩm nhiệm vụ, bọn họ đồng dạng không cách nào đem theo ly khai, lần sau tham gia nhiệm vụ, y nguyên chỉ có thể mang những thứ trang bị lỗi thời tham gia. Chính thức chỉ có trang bị nhiệm vụ ban thưởng hoặc mua từ Huyết Tinh đô thị mới có thể vĩnh viễn biên chế cho Tiểu đoàn lính dù số 2 đấy, nhưng mỗi một kiện vật phẩm nhiệm vụ ban thưởng đều giá trị phi phàm, cho những binh lính này sử dụng hiển nhiên lại vô cùng xa xỉ.

Ngoài ra còn có một phiền toái chính là Tiểu đoàn lính dù số 2 mỗi lần triệu hoán đều muốn tiêu hao lượng lớn điểm Huyết Tinh, bởi vậy Thẩm Dịch rất rõ ràng không thể để cho bọn họ trở về. Nếu không lại triệu hoán ra, chẳng khác nào lại tiêu thêm mớ tiền. Nếu là cho thuê, tự nhiên muốn kéo dài hết mức thời hạn mướn dùng trong phạm vi cho phép.

Nhưng bởi như vậy, hơn một trăm tên lính dù phải thủy chung đi theo chính mình, mục tiêu thật sự quá lớn.

Chính do nguyên nhân này, nên ngay từ đầu Thẩm Dịch không muốn kêu gọi binh sĩ.

Phải làm sao mới có thể để cho hơn một trăm tên lính dù này có thể phát huy tác dụng, lại không bởi vì mục tiêu quá lớn mà bất tiện hành động đâu này?

Thẩm Dịch suy nghĩ một hồi, rốt cục đã có quyết định. “Frost, lại phái vài người lên lầu tìm quần áo, càng nhiều càng tốt.” “Tìm quần áo?” “Đúng!” Thẩm Dịch kêu lên: “Đi dọn chút ít quần áo đến, lại chia binh lính của ngươi thành hai phần nhân thủ, thuận tiện tìm chút ít đô-la Mỹ, sau khi lẩn ra vòng vây lập tức thay đổi quần áo dân thường phân tán hành động. Đúng rồi, trước khi thay đổi trang phục thuận tiện ăn cướp thoáng phát tiệm vũ khí New York, rồi toàn bộ phân tổ bọn họ, năm người một tổ, phân tán hành động, tận khả năng quan sát xung quanh, sưu tập tin tức, một khi có biến lập tức cho ta biết!” “Vâng, cấp trên!” “Đúng là ý hay.” Kim Cương cười nói. “Đều là bị bức ra đấy.” Thẩm Dịch bất đắc dĩ trả lời. Nhìn nhìn Huyết Tinh văn chương, Thẩm Dịch nói: “Thời gian không sai biệt lắm, chờ bọn họ lục soát hoàn tất liền rời đi!” Đúng lúc này, trong micro truyền đến tiếng sàn sạt: “Báo cáo cấp trên, chúng ta phát hiện một căn phòng bí mật tại góc tây nam gara.” Thẩm Dịch dừng bước lại: “Mật thất?” “Đúng vậy cấp trên, trong phòng còn có một dị nhân.” “Vì cái gì không trực tiếp giết chết?” “… Ngài tốt nhất nên đến xem một chút, cấp trên.” Thẩm Dịch cùng đám Ôn Nhu Kim Cương liếc mắt nhìn nhau, bước nhanh về phía mật thất.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv