Vô Tận Cường Hóa

Chương 317: Tuyệt diệt



Tiếng súng tựa như mưa to gió lớn, khiến bốn kẻ mạo hiểm bên ngoài thành lũy đồng thời kinh hãi. Bọn hắn biết Sói Bạc chỉ sợ đang đối mặt nguy hiểm lớn nhất từ trước tới nay, thời khắc này không ngừng ném ra hết thảy kỹ năng cường lực vào thành lũy kim loại.

Các loại công kích phá giáp càng là nhao nhao dùng tới.

Gã đàn ông thon dài vung tay phóng ra ba chiếc phi châm màu bạc bỏ qua phòng ngự xuyên thấu thành lũy kim loại, sau đó nữ cầm cung cũng thả ra một cái mũi tên đâm xuyên. Chỉ là thành lũy ngăn chặn tầm nhìn, bọn hắn cũng không biết châm và mũi tên đến cùng sẽ đánh trúng ai.

Có điều dưới tình huống hiểm nghèo trước mắt, thật đúng là cái gì cũng bất chấp.

Cô nàng Ly Kiêu và gã to con càng điên cuồng đánh đập thành lũy kim loại.

Công kích của bọn hắn cuồng dã như thế, cho nên điện năng của T-1000 chẳng khác gì hồng thủy vỡ đê điên cuồng tuôn trào, chỉ ngắn ngủn vài giây đồng hồ đã tiến vào giai đoạn điện năng sắp hao hết.

Đúng lúc này, một tia sáng kỳ lạ phảng phất như chớp giật đột nhiên quét qua thành lũy. T-1000 vốn lung lay sắp đổ đột nhiên lại toả ra sức sống một lần nữa.

Hóa ra là dụng cụ bổ sung năng lượng cấp C.

Theo tia sáng quét qua, tiếng súng bỗng dừng lại, công kích đột nhiên ngừng.

Kim loại thành lũy đằng không bay lên, lúc này đây nó biến hình trực tiếp, một lần nữa hóa thành khải giáp choàng lên người Thẩm Dịch.

Thẩm Dịch đã đứng dậy từ dưới đất, hất lên khải giáp kim loại màu bạc, uy phong lẫm lẫm.

Dưới chân hắn, cha sứ nằm gục cùng Sói Bạc, trong lòng tay trái còn cầm lưỡi đao của đối phương. “Tứ ca!” Bốn kẻ mạo hiểm đồng thanh kêu to.

Thẩm Dịch nâng cước, đá văng thi thể Sói Bạc ra ngoài.

Bốn người bỏ qua động thủ, đuổi về phía Sói Bạc.

Thẩm Dịch lúc này mới nhìn về phía cha sứ, cha sứ buồn bã cười cười: “Tôi… sắp lên… Thiên Đường… Những thứ này… thay tôi…” Đầu chậm rãi rủ xuống. “Cha sứ trước khi lâm chung lựa chọn tặng cho ngươi tất cả trang bị.” “Ngươi đã lấy được nhẫn Phòng Hộ: mỗi ngày có thể chủ động ngăn cản ba lượt công kích cho ngươi.” “Ngươi đã lấy được vòng tay Tâm Linh: có thể tiến hành trao đổi ý niệm cùng tối đa bảy người.” “Ngươi đã lấy được Ngân Thủ Thương, kèm theo hộp đạn vô hạn cấp DD.” “Ngươi đã lấy được giày Tín Ngưỡng: sau khi mang lên gia tăng 8 điểm tinh thần, kèm theo kỹ năng Kiên Định. Lúc gặp phải công kích gây mê loạn điên cuồng, có thể giúp ngươi bảo trì tâm linh trấn định, có thể tác dụng với hiệu quả điên cuồng đến từ kỹ năng huyết thống.” “Ngươi đã lấy được nước thuốc khôi phục tánh mạng…” Thẩm Dịch biết rõ, đây không phải cha sứ đưa cho mình, mà là hi vọng mình giao lại trang bị cho mấy người Lãnh chúa. Chỉ tiếc ngay cả lời đều chưa nói xong đã chết rồi.

Thẩm Dịch thở ra một hơi dài.

Mới hôm qua thôi, hắn vẫn còn vừa thấy mặt cha sứ đã nổi lên xung đột, mà hôm nay, người trẻ tuổi này đã chết trước mặt hắn.

Mặc dù cha sứ không phải chết vì hắn, nhưng hắn lại sống được nhờ cha sứ.

Nếu không có cha sứ, hắn tuyệt đối không thể giết chết Sói Bạc.

Cúi đầu nhìn đồng hồ, còn lại 30 giây.

Chiến đấu mặc dù kịch liệt, có điều đến bây giờ kỳ thật cũng không quá đáng là vài phút ngắn ngủn mà thôi.

Còn có 30 giây, không biết liệu còn kịp cho thêm một tên xuống địa ngục hay không?

Thẩm Dịch suy nghĩ có chút mê mang.

Phất phất tay, bốn gã binh sĩ vừa triệu hoán đi ra lập tức biến mất, ngay cả số ít chiến sĩ còn sống sót trên chiến trường, xác Kẻ Thu Gặt và bọ ngựa liêm đao cũng bị hắn thu về, lại vứt đi băng đạn Xuyên Giáp đã hao hết, thay vào băng đạn lúc trước ném cho binh sĩ triệu hoán, hắn chậm rãi đứng lên.

Xa xa, Ly Kiêu đã ôm lấy thi thể Sói Bạc, bốn người rốt cục xác nhận, Sói Bạc đã chết, trong lòng đồng thời tràn đầy tuyệt vọng.

Ngoảnh đầu lại, ánh mắt bốn người và Thẩm Dịch giao nhau, bên trong đồng thời toát ra ngọn lửa thù hận.

Ly Kiêu cao giọng thét lên: “Hắn có T-1000 biến hình khải giáp thủ hộ, công kích đầu hắn, đó là nơi T-1000 bảo hộ yếu ớt nhất!” Gã đàn ông thon dài cũng kêu lên: “Lam, dùng mũi tên đâm xuyên!” Lam lạnh lùng trả lời: “Vừa dùng qua, thời gian hồi phục chưa tới.” “Mịa nó!” Gã đàn ông thon dài mắng một câu. Kỹ năng của gã vừa rồi đã tiêu hao qua một lần trong lúc công kích thành lũy kim loại, thời khắc này đã không cách nào tung ra đòn thế đủ cân lượng.

Ngược lại gã to con điên cuồng hò hét: “%$@#! Để lão tử chặt hắn!” Dao bầu chém ra một mảnh đao phong lạnh thấu xương, bổ thẳng vào đỉnh đầu Thẩm Dịch.

Thẩm Dịch hừ lạnh một tiếng, Xạ Nguyệt đã nhắm vào gã to con.

Chỉ là gã to con nhìn như lỗ mãng, nhưng lại không hề chậm chạp chút nào. Thuộc tính lực lượng của gã là 75, thuộc tính nhanh nhẹn cũng có 60 điểm, mắt thấy Thẩm Dịch nhắm họng súng ngay mình, đột nhiên trầm xuống một cái, tránh né họng súng, đồng thời nện một quyền lên mặt đất.

Một quyền này cũng không phải kỹ năng gì, nhưng vừa đánh lên mặt đất, một làn sóng to lập tức lấy chân gã làm trung tâm lan tràn tứ phía, chẳng khác gì động đất cấp chín, ùng ùng lay động, khiến Thẩm Dịch đứng không vững.

Tuy gã to con không làm được như Sói Bạc, lợi dụng tốc độ cao né tránh, nhưng có thể thông qua lực lượng cuồng dã làm cho đối phương không cách nào nhắm trúng.

Xóc nảy mãnh liệt suýt nữa đẩy ngã Thẩm Dịch, đồng thời gã to con đã hét lên điên cuồng lao đến.

Thẩm Dịch dùng sức giẫm mạnh, ấn sâu nửa bàn chân vào trong đất, cuối cùng giữ được cho mình khỏi ngã, thế nhưng gã to con cũng đã xông tới gần, dao bầu chém một phát.

Thẩm Dịch ngửa ra sau tránh né, Xạ Nguyệt đã nhắm ngay gã to con nổ súng.

Viên đạn thứ nhất vừa xuyên thấu lồng ngực gã, dao bầu cũng đã đánh xuống.

Một đao này vừa mạnh vừa trầm, bổ ngay vào khải giáp kim loại, khải giáp T-1000 cũng không chắc chắn như lúc đang ở hình thái thành lũy, nhất thời bị chém toang, dao bầu thế tới không giảm, nặng nề chém vào ngực Thẩm Dịch, toàn bộ thân đao cơ hồ nhập vào lồng ngực hắn.

Đòn công kích này mạnh đến nỗi khiến Thẩm Dịch suýt nữa hôn mê tại chỗ.

Lúc trước hắn thừa nhận hai chiêu Tâm Ý Chỉ của Sói Bạc, giờ lại bị trọng thương, hết cách ngăn cản, ‘Vampire sờ mó’ tay trái quét ngang, miễn cưỡng chắn trước ngực, vừa vặn gã to con húc vai tới, đâm ngay vào lưỡi ‘Vampire sờ mó’. Kỹ năng khải giáp Kim Cương của tên này cũng thật khủng bố, cơ bắp cứng như sắt thép, đâm vào ‘Vampire sờ mó’ lại phát ra thanh âm kim loại va chạm, chẳng những không bị tổn thương, còn trực tiếp đánh bay Thẩm Dịch, dao bầu rút ra thân thể Thẩm Dịch, mang theo một thác nước đầy máu.

Cùng lúc đó, cô nàng tên Lam kia đã nhắm cung vàng ngay Thẩm Dịch kéo liền ba cái.

Thân trên không trung, Thẩm Dịch giơ lên cây roi Xé Trời, một hồi tinh quang thiểm diệu, chiếu rọi roi Xé Trời chói mắt.

Cây roi đánh ra một vùng ảo ảnh, một tiếng quất roi nhẹ vang, vậy mà đón đỡ một đòn công kích đến từ cung vàng, đồng thời thân thể Thẩm Dịch hơi nghiêng nghiêng, lại tránh thoát một công kích khác, chỉ là công kích thứ ba lại không tránh khỏi, trước ngực lập tức nổ ra một cái lỗ lớn màu bạc, T-1000 lại lần nữa giúp hắn hấp thu tổn thương, có điều lại bị phân liệt lần nữa.

Lúc này Ly Kiêu và gã đàn ông thon dài cũng đã lao đến, một trái một phải thẳng hướng Thẩm Dịch, Thẩm Dịch không còn khả năng né tránh.

Đúng lúc này con bọ ngựa liêm đao tự động bay ra trong khi chưa được Thẩm Dịch cho phép, đột nhiên đánh úp về phía Ly Kiêu. Cánh tay đao to lớn ngang trời vung qua, lao thẳng tới đầu Ly Kiêu, trong mắt Ly Kiêu hiện lên sát khí: “Đi chết đi!” Mấy lần nàng ra tay đều bị con bọ ngựa này cản trở, đã hận nó thấu xương, hết lần này tới lần khác nó trơn trượt cực kì, luôn có thể lợi dụng ưu thế phi hành tránh né công kích, mắt thấy thời khắc này nó cứu chủ ngạnh chiến, nàng không bỏ qua cơ hội, kỹ năng huyết thống Diều Hâu Bắt Mồi phát động.

Hai móng khẽ quắp, vậy mà ngạnh sinh kẹp cứng song đao của bọ ngựa, sau đó hung hăng bóp một phát, bẻ luôn hai cánh tay đao của đối phương thành hai đoạn.

Bọ ngựa phát ra tiếng gào thét thống khổ, một nửa cánh tay đao vẫn lao thẳng tới Ly Kiêu, Ly Kiêu cũng không nghĩ tới con bọ ngựa này lại kiên cường đến vậy, bị nó đâm một đao xuyên vào vai trái.

Đôi mắt bên dưới gọng kính vàng đã toát ra sát cơ đầm đặc, hai tay chặp lại, đánh mạnh vào ngực bụng bọ ngựa.

Kỹ năng Thâm Hồng Cực Quang cấp C: tạo thành 80 điểm tổn thương hệ lửa lên tất cả mục tiêu trên đường thẳng khoảng cách 50 mét, đồng thời kèm theo hiệu quả Ám Diễm, duy trì thời gian 7 giây. Trong lúc trúng Ám Diễm, nếu bị chất nổ công kích, thương tổn sẽ gia tăng 50%.

Theo một chiêu Thâm Hồng Cực quang, Ly Kiêu giương tay đánh ra từng viên bi sắt bạo liệt, nện lên người bọ ngựa liêm đao.

Nhưng nhờ có bọ ngựa liêm đao xông ra, Thẩm Dịch rốt cục không cần phải một mình đối mặt hai người giáp công nữa. Ngay lúc gã đàn ông thon dài đánh xuống hắc kiếm, Thẩm Dịch đồng thời duỗi tay trái, đập vào chuôi thanh hắc kiếm nọ, lưỡi kiếm khẽ nhếch, xẹt qua tay hắn, cắt ra một tia huyết tuyền, nhưng mượn nhờ một lực này, thân thể hắn cấp tốc trở mình ra sau, vậy mà hiểm hiểm tránh thoát một kiếm trí mạng.

Gã đàn ông thon dài cũng không ngờ Thẩm Dịch còn có ngón kỹ xảo mượn lực đẩy lực này, chỉ là hiển nhiên vận dụng chưa đủ thuần thục, cho nên mới làm cho tay trái mình bị thương.

Thẩm Dịch lăn mình đáp xuống đất, đồng thời Xạ Nguyệt đã bắn ra ba phát đạn Xuyên Giáp vào gã đàn ông thon dài. Gã bổ kiếm liên tục, vậy mà ngạnh sinh đánh rớt hai viên đạn, sau đó bóng người phiêu hốt, rồi đột nhiên làm một động tác lăng không quay người bẻ hướng, nhẹ nhàng quỷ dị khiến người thán phục.

Đây cũng không phải kỹ năng, gã tu luyện chính là công pháp Bí Quyết Cơn Lốc cấp DD, có thể tăng cường bộ pháp toàn thân, khi phát huy đến mức tận cùng thậm chí có thể bước đi trên không trong khoảng thời gian ngắn, lại phối hợp liên trảm cao tốc, có thể xưng là lui tới tự nhiên, tuy lực công kích có thể chưa đủ, nhưng tính linh hoạt rất mạnh.

Vô luận là Sói Bạc, gã to con, hay gã đàn ông thon dài, đều có chỗ đặc biệt của riêng mình, đối phó tồn tại giống như đạn Xuyên Giáp, cũng đều có được phương pháp phá giải độc đáo.

Thời khắc này đạn bắn ra không có hiệu quả, gã đàn ông thon dài lẫn gã to con đồng thời giết tới, dây cung vàng của Lam xa xa đã sáng lên ánh sáng màu đỏ hoa lệ, xem ra lại sắp phóng thích đại chiêu. Dưới ba người này liên thủ giáp công, mặc dù là T-1000 cũng không tài nào bảo vệ Thẩm Dịch.

Trong mắt Thẩm Dịch lại hiện lên một tia quỷ dị, hắn đột nhiên nói một câu: “Thời gian đã tới, ta không chơi với các ngươi nữa.” Gì vậy? Những người kia ngẩn ngơ.

Thẩm Dịch đột nhiên quay người chạy về phía đỉnh núi.

Bọn hắn nguyên bản là chiến đấu trên đỉnh núi, vị trí này cách vách núi cũng không quá đáng hơn mười mét, chỉ cần chạy với tốc độ cao nhất sẽ tới ngay. Gã đàn ông thon dài phản ứng đầu tiên: “Không được, hắn muốn chạy!” Tốc độ của gã là nhanh nhất trong ba người, dẫn đầu đuổi theo.

Thẩm Dịch đã tới bên vách núi, tay phải hắn ngoắt trở lại, ý định gọi về bọ ngựa liêm đao.

Không nghĩ tới đúng vào lúc này, con bọ ngựa liêm đao lại phát ra tiếng kêu thê lương. Hóa ra nó đã chống đỡ không nổi Ly Kiêu oanh kích như điên như dại, đôi cánh bị nổ thành huyết nhục đầy trời mà chết.

Bọ ngựa liêm đao kỳ thật theo hắn không được mấy ngày, tuy không biết nói chuyện, lại trung thành tận tâm, Thẩm Dịch trước giờ vẫn yêu quý, không nghĩ tới cuối cùng cũng chết trận.

Chỉ là Thẩm Dịch đã không kịp đau lòng, vội nhảy xuống vách núi.

Gã đàn ông thon dài nảy sinh ác độc điên cuồng đuổi theo, cũng bất chấp nhảy ra vách núi đánh về phía Thẩm Dịch.

Một trận chiến này chết mất hai người, ngay cả Sói Bạc đều bị giết, lại chỉ giết chết một người của đối phương, nếu lại để Thẩm Dịch chạy, đây thật quá mất mặt. Dùng điểm nhanh nhẹn và thể chất của gã lúc này, cộng thêm hiệu quả của Bí Quyết Cơn Lốc, dù cho rớt xuống vách núi, tối đa cũng chỉ tổn thất 150 điểm tánh mạng, tuyệt không có khả năng ngã chết.

Đang giữa không trung, Thẩm Dịch bỗng nhiên quay lại, ánh mắt nhìn gã đàn ông thon dài đã tràn ngập sát ý lạnh băng. gã đàn ông thon dài bổ nhào về phía trước, ôm cổ Thẩm Dịch, hắc kiếm đâm nhanh vào đầu Thẩm Dịch, đồng thời kêu to: “Ngươi nhất định phải chết!” “Chưa hẳn!” Theo tiếng Thẩm Dịch gào thét, ánh sao xán lạn ngời ngời đột nhiên sáng lên trước mắt gã đàn ông thon dài.

Kỹ năng Lưu Tinh Kích phát động!

Kỹ năng Tinh Nhận phát động!

Kỹ năng Tinh Bạo phát động!

Theo ánh sao lóng lánh bay lên khắp nơi, không trung tựa như rơi xuống một cơn mưa sao chổi, vô số đốm sáng bay đầy trời, tỏa ra vẻ óng ánh rực rỡ mê người tươi đẹp.

Nương theo tinh huy xán lạn ngời ngời, ba kích ngôi sao liên tục đánh lên người gã đàn ông thon dài, đánh ra một mảng gió tanh mưa máu.

Cùng lúc đó, T-1000 cũng thoát thể bay ra, buông tha cho trách nhiệm bảo hộ Thẩm Dịch, chuyển thành một thanh kiếm sắc dồn sức đâm vào gã đàn ông thon dài, vừa tiến thân thể gã liền nổ bung tứ phía.

Gã đàn ông thon dài gào thét một tiếng, cả người đẫm máu toàn thân.

Chuỗi công kích này vô cùng hung ác, đã khiến gã bị thương rất nặng.

Gã rốt cuộc là mạo hiểm giả độ khó cấp ba, thể chất cao hơn Thẩm Dịch nhiều, dù cho liên tiếp thừa nhận tổn thương vẫn còn chưa chết được, chỉ là gã bị uy lực cực lớn của Tinh Bạo đánh văng, không thể ôm lấy Thẩm Dịch được nữa, hai người bị tạc tách ra, một kiếm vốn tất trúng cũng vì vậy mà đâm vào không khí.

Có điều kẻ này cũng thuộc hạng người hung ác, ngay cả nước thuốc đều không cần, đi vội mấy bước trên không trung, vậy mà lần nữa huy kiếm bổ về phía Thẩm Dịch. Liên tiếp ba luồng kiếm khí màu đen phóng đến Thẩm Dịch.

Gã ỷ vào hiệu quả lướt gió của Bí Quyết Cơn Lốc, có thể tạm thời ổn định hình thể, quyết ý muốn giết chết Thẩm Dịch trên không. Gã tự nhiên cũng biết, chiêu số liên tiếp giống như vừa rồi, Thẩm Dịch tuyệt không khả năng còn nữa.

Dù sao kỹ năng, trang bị Thẩm Dịch sử dụng ra đã thật sự quá nhiều.

Còn nhiều hơn cả người có nghề nghiệp!

Nhưng mà gã vẫn sai rồi, gã nằm mơ cũng không nghĩ tới Thẩm Dịch chính là tập trung toàn bộ trang bị của cả đội ngũ trên người mình.

Ngay lúc gã đi vội mấy bước trên không, Thẩm Dịch đồng thời cũng làm ra một chuyện giống y như gã —— lướt không.

Không chỉ có thế, hắn lướt không thậm chí còn muốn thông thuận tự nhiên hơn gã, phảng phất không khí là đất bằng, mặc cho hắn dẫm đi, gã nhìn mà trợn mắt há hốc mồm.

Mặc dù Bí Quyết Cơn Lốc của gã có thể đi trên không, cuối cùng vẫn không thể vượt qua nhẫn Trôi Nổi của Chu Nghi Vũ, có thể không nhìn trọng lực.

Kiếm khí màu đen gào thét bổ tới, Thẩm Dịch chỉ nhẹ nhàng lóe lên liền tránh thoát, tay trái giương lên roi Xé Trời, hung hăng quất về phía đối phương. Kỹ năng Luân Hồi phát động.

Kỹ năng Luân Hồi: điên cuồng múa roi quất vào mục tiêu, cao nhất có thể đạt tới chín lần, mỗi lần phát huy tổn thương lớn nhất của đòn công kích bình thường. Trong lúc sử dụng kỹ năng dễ bị gián đoạn, bị gián đoạn sẽ không cắn trả.

Trường tiên rơi rầm rầm lên người gã đàn ông thon dài, đánh cho gã kêu đau không thôi, gã giơ tay trái một cái, lòng bàn tay lóe lên một chùm sáng nhọn, đánh thẳng lên roi Xé Trời.

kỹ năng Nguyệt Khóa cấp C: tiến hành bắt buộc gián đoạn với tất cả kỹ năng công kích liên tục, độ ưu tiên 50, mỗi lần thăng một cấp sẽ gia tăng 5 điểm ưu tiên. Tiêu hao 3 điểm tinh thần, thời gian hồi phục 30 giây.

Bản kỹ năng có thể đồng thời vận dụng với kỹ năng Tinh Mang, hình thành tổ hợp kỹ, vừa ngừng kỹ năng của đối thủ vừa hình thành phản kích, lực tổn thương của kỹ năng Tinh Mang tăng thêm 20%.

Một chiêu Nguyệt Khóa đánh ra, vậy mà trì trệ xu thế cuồng vũ của roi Xé Trời, kỹ năng bị cường hành gián đoạn.

Gã đàn ông thon dài vung ngược tay lên, lại là một cây phi châm màu bạc xuyên thấu lồng ngực Thẩm Dịch.

Hai người này đều trên không trung, theo quá trình rơi xuống, khoảng cách càng kéo càng xa, bởi vậy thời khắc này chính là so đấu năng lực viễn chiến.

Mà ở phương diện viễn chiến, gã đàn ông thon dài rõ ràng không bằng Thẩm Dịch.

Vừa ăn phải một chiêu phi châm ngay ngực, Thẩm Dịch cũng đã đồng thời nhắm Xạ Nguyệt vào gã đàn ông thon dài lần nữa.

Sắc mặt gã đại biến.

Ba viên đạn Xuyên Giáp gào thét phóng tới, gã đàn ông thon dài huy kiếm ra sức bổ, ba viên đạn lại tự động chuyển hướng, bắn về phía bụng dưới gã.

Lại là Thuật bẻ cong đường đạn!

Mắt thấy sắp không thể tránh thoát, gã mạnh mẽ dựng lên hắc kiếm, thân kiếm lại thả ra một lớp màng tối.

Ba viên đạn Xuyên Giáp bắn vào màng tối, lại phảng phất như thiêu thân lao đầu vào lửa, tự động tan rã.

Kỹ năng kèm theo vũ khí Lỗ Đen Cắn Nuốt (cấp thấp): hình thành lỗ đen căn nuốt tất cả công kích đến từ chính diện, kỹ năng có độ ưu tiên 35. Thời gian hồi phục 30 phút.

Kỹ năng kèm theo vũ khí này, kỳ thật chính là một kỹ năng phòng ngự vô địch chính diện trong chớp mắt.

Nhưng mà ngăn được một kích này, lại ngăn không được kích tiếp theo, ngay khi màng tối vừa biến mất, ba viên đạn Xuyên Giáp lại bay tới, gã đàn ông thon dài nâng ngang kiếm, lần này cuối cùng chậm một bước, chỉ chém rơi một phát, còn có hai phát xuyên qua thân thể gã, trước ngực chảy ra hai tia huyết tuyền.

Bước trên không trung, Thẩm Dịch cuồng xạ đạn Xuyên Giáp không cần tiền. Tuy gã đàn ông thon dài có Bí Quyết Cơn Lốc, cũng không thể một mực đi trên không, đối mặt mưa đạn vô tận chỉ có thể ra sức huy kiếm, mặc dù gã dốc sức liều mạng uống thuốc, cũng ngăn không được viên đạn xuyên thấu 70 điểm thương tổn mỗi phát, tánh mạng nhanh chóng thấy đáy.

May mà đúng lúc này một con chim ưng đầu bạc đột nhiên bay ra từ đỉnh núi, thình lình đúng là Ly Kiêu. Nàng là huyết thống Xích Vũ Ưng Vương, đẳng cấp huyết thống không cao, chỉ có cấp DD, thực lực tác chiến có hạn, nhưng độ linh xảo rất mạnh, có thể tự do bay lượn trên không, bởi vậy đã gần tiếp cận hai người phía dưới.

Ngoài ra Lam trên đỉnh núi cũng nhắm Thẩm Dịch giương cung lắp tên, lại là một con rồng lửa xuất hiện. Nàng mang huyết thống rồng lửa cấp thấp, không có năng lực biến thân, nhưng lại có thể bổ xung lực lượng rồng lửa lên mũi tên của mình, khiến cho lực lượng tăng nhiều.

Một mũi tên một chim ưng xuyên phá trời cao bay vụt tới Thẩm Dịch.

Thân đang lơ lửng, Thẩm Dịch đã không còn khả năng né qua công kích hai phe liên thủ này, nhất là Ly Kiêu biến thân Xích Vũ Ưng Vương, am hiểu nhất chính là quần nhau trên không.

Gã đàn ông thon dài đắc ý cười to: “Đã nói ngươi nhất định phải chết!” Nhưng Thẩm Dịch lại cười lạnh: “Kẻ chính thức chết chỉ e là ngươi.” Nương theo lời này của hắn, thân thể Thẩm Dịch đột nhiên trở nên mông lung, phảng phất hóa thành ảo ảnh.

Mũi tên rồng lửa xuyên không bay tới, xẹt qua thân thể Thẩm Dịch, tựa như đâm toạt bóng hình trong nước, cắm vào trên mặt núi đá, nổ ra một cái động lớn khủng bố.

Công kích đến từ Xích Vũ Ưng Vương cũng đồng dạng mất đi mục tiêu, lập tức không biết làm thế nào. “Tại sao có thể như vậy?” Gã đàn ông thon dài cũng theo đó ngây người.

Từ đỉnh núi đột nhiên vang lên một tiếng hét lớn, đúng là gã to con: “Chết Non coi chừng a! Ngươi đang té xuống đấy!” Gã đàn ông thon dài vội vã quay đầu, chỉ thấy mặt đất nhanh chóng phóng đại vô hạn trong mắt… “Không…” Gã phát ra tiếng kêu tuyệt vọng.

Bên tai Thẩm Dịch vang lên thanh âm nhắc nhở của Huyết Tinh văn chương: “Ngươi giết chết mục tiêu Chết Non, ngươi có thể lựa chọn thu hoạch một món đồ chỉ định, hoặc lựa chọn thu hoạch ba món tùy ý.” “Ba món tùy ý.” Gã đàn ông tên Chết Non này rõ ràng là dùng vũ khí cấp C, hiển nhiên gã mới vào Khu Nhà Trọ còn chưa kịp đổi. Đã như vậy, không bằng xem gã còn có vật gì khác tốt hơn hay không. “Ngươi đã lấy được nhẫn Nguyện Thề (dương).” “Ngươi đã lấy được Túi Ngân Châm.” “Ngươi đã lấy được Lồng Giam Thủy Tinh.”

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv